41 Chap 41:Đổ máu* *Phong Hàn chạy ra khỏi tòa nhà, đôi mắt dò tìm xung quanh nhưng mãi sau vẫn không thấy bóng dáng của Nhược Phong đâu. Hàn lục tìm điện thoại, gọi cho nó nhưng không có tín hiệu.
42 Chap 42: Người bí ẩnBệnh viện:"Ò. . . oe. . . ò oe. . . . "Máu, tiếng kêu khóc, những gương mặt buồn thảm, những giọt nước mắt, những nụ cười. . . mọi thứ náo loạn trong một khuân viên nhỏ trong thành phố.
43 Chap 43: Thời khắc cuối cùngEvil dừng xe bên vệ đường, có lẽ hắn cần một chút yên tĩnh để suy nghĩ. Quay lại hay không? Chấp nhận hay để mất nó? Hắn nhìn đồng hồ trên màn hình điện thoại, từng giây một trôi qua, tâm hồn cắn dứt không nguôi.
44 Chap 44: Phía sau mặt nạEvil tròn mắt nhìn Nhược Phong, không quên thu tay lại túi quần. Nó tỉnh lại thất đúng lúc. . . hi vọng điều vừa rồi Nhược Phong không nhìn thấy.
45 Chap 45: Truy đuổiBane tiến vào phòng, gã gằm ghè mấy tên đứng hút thuốc ngoài cửa, vô cùng tức tối vì bị ông chủ quát tháo việc để mất bản hợp đồng, không những thế còn làm hao tổn nhân lực của Bis.
46 . . . - Cho hỏi, bệnh nhân Hạ Nhược Phong đang nằm pòng nào?- Di Ngân hỏi cô tiếp tân - Cô là gì của bệnh nhân? – Cô y tá vừa tra máy tính vừa hỏi- Bạn thân.
47 Chap 46: Quá khứ bị lãng quênTrong lúc tất cả còn bất ngờ trước sự hiện diện của Hunter, một tên vệ sĩ bất ngờ xuất hiện sau lưng gã đang giữ Nhược Phong, ra đòn vô cùng dứt khoát, ngay tức khắc gã côn đồ bất tỉnh trên sàn không thể động đậy.
48 Chap 47: Ở nhà cùng Thợ săn( Sợ trở lại của nhân vật mà ai cũng hô hào "mãi không về thế?!". Xuống máy bay và về nước rồi nhé!)Evil bất ngờ nhìn Hunter.
49 Chap 48: Come backBộ phim cứ tiếp tục, nhưng Nhược Phong, Evil, Phong Hàn đều muốn nó chóng kết thúc, tốt nhất là hết luôn cũng được bởi chúng nó đang rất mệt mỏi, không những thế ngồi xem phim cũng không yên.
50 Chap 49: Sa lưới-nói dối-lòng tinNhưỡ Phong và Di Ngân đã tới điểm hẹn để nhận hàng. Phong cho người ra thám thính tình hình bên ngoài, sau khi chắc chắc không có tên cớm nào đang mai phục gần đó nó liên lạc với bên đối tác.
51 Chap 50: Âm mưu lớnEvil đứng dậy ra khỏi phòng, Phong Hàn gọi hắn lại hỏi:- Cậu định đi đâu?- Tìm nó. - Đại ca, để tôi đi cùng cậu. – K theo sát phía sau Evil- Ở nhà đi, tôi và anh ta đi được rồi.
52 Chap 51: Mảnh ghép nhỏ, khối vỡ lớnNhược Phong cố gắng giữ trạng thái bình thản nhất trở về phòng, nó không muốn ai thấy nỗi lo sợ trong lòng nó. Bis đang ở đây.
53 Chap 52: Biến thái?Nhược Phong đập cửa, gọi lớn, có thể tên vệ sĩ kia quên mất nó vẫn còn ở trong này. - Mở cửa!Evil nhìn quanh đó, vẫn còn một chút ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào qua cửa thông gió trên trần.
54 Chap 53: Lạnh!( Chap này viết khá vội (2 tiếng cả viết lẫn nghĩ). . . vậy nên có thể chưa được *mượt* lắm. . . mong mọi người thông cảm nếu có lỗi chính tả gì nhé!^0^) Nhược Phong không chần chừ đẩy Evil ra, bao nhiêu giấy tờ trên người hắn bởi vậy cũng rơi hết xuống, giá sách càng chèn xuống nặng hơn.
55 Chap 54: Không thể kiểm soátPhong Hàn cố gắng bỏ ngoài tai những điều Hell nói, hắn đã về phòng, vụi mặt vào gối. . . nhưng rất lâu sau vẫn không thể ngắm mắt được.
56 Chap 55: Trốn. . . tìm( Mấy hôm vừa rồi chưa đăng chap nào. Ngày mai tớ sẽ cố gắng ( nếu có thể) sẽ đăng tiếp 1 chap nữa để đền bù cho những ngày mất tích vừa rồi! Chap này viết liền 1 mạch chưa đọc lại.
57 Chap 56: ( Chap này ngắn nên. . . chiều mai đăng tiếp chap mới nhé ;v ^0^)Hiện trường vụ đụng độ. . . Evil ngồi trên bàn gỗ, chân đong đưa, khoanh tay trước ngực, nhìn vật thể mới xuất hiện dưới giường mình, sự thích thú thêm chút tức giận hiện trong đôi mắt lãnh đạm.
58 Chap 57:Xích míchNhược Phong đặt lại chiếc hộp xuống gầm giường. Có chút cắn dứt vì hành động vừa rồi của mình, không biết vì lí do gì nhưng Evil đã cứu Hạ Phi, nó và cậu nhóc vẫn còn nợ hắn một lời cảm ơn.
59 Chap 58: Phong HànHell dời phòng ngủ, đồng hồ đã điểm 4 giờ sáng từ 15 phút trước nhưng ả không muốn dậy. Cả đêm hôm qua ả đã thấy khó chịu trọng lòng, cứ nghĩ về nó là càng thêm ghét.
60 Chap 59: Lưng chừngHell gạt nước mắt trên gò má, vậy thì đừng hỏi vì sao ả lại nhẫn tâm với nó. Là vì nó đã ép ả phải làm như vậy, chính nó đã cướp mất của ả, đừng trách khứ ai bởi mọi thứ là do mình gây ra.