21
Hoan ái qua đi, Lệ Tước Phong xuống giường bắt đầu thay quần áo, Cố Tiểu Ngải giống như búp bê vải nằm ở trên giường.
Thấy hắn đứng ở trước gương to tây trang thẳng thớm, nàng nghĩ tới một từ: cầm thú.
22
Mỗi đêm?
Muốn cô hàng đêm đối với hung thần bạo ác này? Cô có thể hay không bị tra tấn đến ấm ức? Bệnh thần kinh sao?
Cố Tiểu Ngải đem cái nồi để một bên nói, "Không được, cậu tôi sẽ hoài nghi, tôi không thể mỗi đêm cũng không ở nhà.
23
Cố Tiểu Ngải chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, nghe lời thay hắn cởi bỏ cúc áo sơmi. . . . . .
"areyoutheone. . . . . . "
Chuông điện thoại di động đột nhiên bên ngoài phòng bếp vang lên, Cố Tiểu Ngải ngơ ngác nhìn nam nhân cao lớn khêu gợi trước mắt, nhất thời tỉnh táo lại, cúi đầu vừa thấy, quần áo hỗn độn, trước ngực tất cả đều là dấu hôn lớn nhỏ.
24
Cậu đối với cô rất tốt, ai cũng không thể nói cậu cô, không ai có thể.
Xấu xa?
Tốt lắm, cô lại dùng một cái từ ghê tởm để hình dung hắn.
Lệ Tước Phong một tay ấn lưng của cô đến gần mình, tầm mắt đùa cợt hôn lên ngực cô, gằn từng tiếng, "Cố Tiểu Ngải, cô có thanh cao, cô có cao thượng thì cũng nằm dưới thân tôi kêu cho êm tai.
25
Lại một lần nữa nhớ tới lần gặp Sở Thế Tu ở câu lạc bộ đêm "Hạ Chi Dạ", tóc tai cô bù xù như điên ở toilet nam, anh ta không có nhận ra cô.
Đừng nói một Sở Thế Tu đã chín năm không gặp mặt không nhận ra cô.
26
Nam nhân này lời nói trong miệng sẽ không một câu làm cho người ta nghe thư thái được sao.
Liễu Tử Mật, đây không phải so với Quan Nana càng là nữ minh tinh điện ảnh quốc tế nổi tiếng hơn sao? Trước đó không lâu mới bắt được diễn viên Hàn Quốc Hồng Mai, bất quá cô cũng luôn luôn lấy hình tượng ngọc nữ ra chụp.
27
-->
Cố Tiểu Ngải tức khắc nhìn hình tượng thanh thuần ngọc nữ trên người cô ta đều biến mất
Khó trách đều nói diễn viên trong phim và ngoài đời hai mặt, Liễu Tử Mật cùng Quan Nana là một minh chứng thật sự.
28
--> Vừa không đến hai giây, tay hắn lại lập tức xoa đến. . . . . .
May mắn đạo diễn bên kia kêu chụp ảnh, ánh mắt mọi người đều hội tụ ở trên người Liễu Tử Mật.
29
-->
Di động trên xe bỗng nhiên vang lên, bên trong truyền đến một giọng nữ: "Quên nhắc nhở, trước khi về nhà dẫn Cố Tiểu Ngải đi mua đồ dùng cá nhân.
30
--> Trên mặt của anh ta lộ vẻ tươi cười thản nhiên tao nhã.
Sở Thế Tu.
Hóa ra cửa hàng này là của công ty Sở thị.
Như là cảm nhận thấy ánh mắt, Sở Thế Tu ngẩng đầu nhìn về phía cô bên này, Cố Tiểu Ngải cuống quít xoay người, bỏ lại quyển sách trên tay chạy trốn.
31 Người này thật ấu trĩ! Đồng phục mê hoặc? Chẳng lẽ hôm nay hắn đến khu sản phẩm dành cho người lớn là để chọn mấy thứ này sao?!
"Tôi mua cho cô mặc !" miệng Lệ Tước Phong bá đạo, trong túi đồ lại lôi ra vài hộp nữa.
32 Cố Tiểu Ngải nhìn mọi nơi xung quanh, trong phòng trang bị một phòng tắm lớn, một cái thư phòng, trên giá sách mang chút riêng tư, "Kỳ thật, tôi cảm thấy trang hoàng ở phòng này cùng với tính cách của anh là trái ngược hoàn toàn.
33 --> Cố Tiểu Ngải có chút không hiểu nhìn một chút hắn âm trầm sắc mặt, cô lúc này không trêu chọc hắn đi?
Người hầu trong biệt thự Lệ gia lúc này cũng đã ngủ.
34 --> Ăn xong bữa ăn khuya, Lệ Tước Phong không có ý ngủ, ôm cô ở trên sô pha xem một chút phim ảnh, điện ảnh là bộ buôn bán lừa đảo, cái gì cẩu huyết đều dính một chút, cái gì đại trường hợp đều dính một chút.
35 --> "Tiểu thư, như thế nào lại khóc? Quảng cáo này cảm động vậy sao? Cũng không có gì mà. . . . . . " Tài xế không hiểu ra sao nói.
Cố Tiểu Ngải sờ sờ trên mặt, sớm rơi lệ đầy mặt.
36 -->
Ma xui quỷ khiến, Cố Tiểu Ngải đi theo phía sau cô ta, nhìn cô ta vào một phòng học.
Ánh mặt trời chiếu thẳng vào một nhân vật qua cửa sổ thủy tinh trong suốt, Sở Thế Tu ngồi ở trước bàn Piano đánh bản Chopin, thân hình thon dài mặc tây trang trắng ôn hòa phù hợp với tính cách điềm đạm của anh ấy, đầu ngón tay như múa trên phím đàn, khúc nhạc bi thương truyền ra phòng học.
37 --> Cố Tiểu Ngải cơ hồ có thể tưởng tượng bộ dáng hắn hiện tại phát cuồng thế nào, một đôi mắt trừng trừng giống như muốn ăn thịt người.
"Thực xin lỗi, tôi bây giờ có việc.
38 --> "Không thể nào. . . . . . " Cố Tiểu Ngải hít một hơi khí lạnh, chẳng lẽ thật sự là ngày suy nghĩ nhiều, đêm sẽ gặp mộng sao? Cô bây giờ còn đang nằm mơ? C thị ở cách đây rất xa Lệ Tước Phong làm sao có thể xuất hiện ở nơi này?
Cố Tiểu Ngải xoa mắt, Lệ Tước Phong ảo giác vẫn không có biến mất.
39 --> Trong xe còn lưu lại hơi thở hoan ái.
Lệ Tước Phong ngồi ở chỗ điều khiển, bên ngoài tối đen như mực.
Trong xe ánh sáng chiếu vào mặt nghiêng anh tuấn của hắn, đường cong hoàn mỹ, mắt thâm thúy trừng phía trước, biểu hiện hắn tính tình không phải quá tốt.
40 --> "Lệ Tước Phong, anh điên rồi!" Cố Tiểu Ngải gấp đến độ kêu to, giãy dụa muốn xuống dưới.
"Cử động nữa tôi đem cô bỏ lại. " Lệ Tước Phong đi vài bước đã đến bên trong khách sạn lộng lẫy, mọi người xung quanh nhìn qua, hai quản lí đều đón nhận tiến đến, "Tiên sinh, mời bên này.