21 Cả lớp nhốn nháo lên, làm cả giáo viên cùng không cản nổi. - Em vào đi !! – Gv cố gắng hét lên. Cả lớp học đột nhiên lặng thinh, ai nấy đều hướng ra phía cửa lớp.
22 Quả thật, từ lúc Đông Dương đến, Sun cảm thấy rất khó chịu. Bất cứ lúc nào cũng bị làm phiền, nhiều lúc lại vô tình nhìn thấy khuôn mặt cậu ta. Thật làm Sun thấy bực mình.
23 Vẫn như mọi ngày, Sun chỉ dậy khi Rick hất gáo nước lạnh vô người mình. Sun vừa xuống nhà trong tình trạng còn ngái ngủ, thì đã gặp Đông Dương đang ngồi ăn sáng hết sức bình tĩnh.
24 Sun về đến nhà, trong khi đồng phục bê bết máu. Nhưng đạt được 1 chiến lợi phẩm rõ rệt là, Sun đã hết giận. Về nhà trong khi tâm trạng đang cực kì vui tươi.
25 Sun đang ngạc nhiên vì thảm cảnh xảy ra lúc này. Tiêu rồi, Sun không mang súng, võ vẽ gì thì cũng chỉ biết qua loa thôi. Tại vì lúc trước học võ Sun thường hay cúp học.
26 Thật ra, nói là bạn thân từ nhỏ cũng chưa đúng cho lắm. Ban đầu, Đông Dương rất ghét Sun. Sun lúc nhỏ là 1 cô bé rất dễ thương, hồn nhiên lại ngay thẳng.
27 Đến cổng trường, lại vô tình gặp Gin và Kin vừa bước xuống xe. Sun nhìn thấy Gin thì định chạy đến, nhưng tự dưng lại nghĩ đến Đông Dương cô độc đằng sau mình.
28 - Sun! – Tiếng gọi từ đâu phát ra, làm cho Sun đang ngủ cũng phải bật dạy. Lúc này, từng tia nắng long lanh chiếu thẳng vào căn phòng Sun, chiếu cả lên chiếc giường trắng muốt kia nữa.
29 Mới sáng ra mà tiếng chuông báo thức đã vang rộn rã khắp căn biệt thự này. Hồi chuông báo thức réo rắt kêu, nhưng chủ nhân của nó vẫn chưa hề thức dậy.
30 Ngày đó, đứa con bé bỏng cùng nét mặt hoảng sợ đứng đó, trợn mắt, mặt tái nhợt, cơ thể nhỏ nhắn ấy run lên từng đợt. Viên đạn thoát ra khỏi nòng súng và bay với tốc độ tên lửa về phía Rick.
31 Sáng sớm thức dậy, tiếng chim hót lanh lảnh đã ập ngay vào hai bên màng nhĩ của Rick. Ngồi dậy, chầm chậm tiến về phía cửa sổ. Đôi tay nhanh lẹ chầm chậm mở chốt cửa, động tác hết sức thành thục.
32 Câu nói này của Rick như đâm một lúc hai nhát dao vào trái tim nhỏ nhắn của Kin và cả An Nguyên. Nhìn An Nguyên gãi đầu gãi tai ậm ừ cho qua. Rick cũng thở phào mà đi mất.
33 Ngày mưa buồn trôi qua trong tích tắc. Rick đi dưới mưa mà không thèm che ô. Đang đi, đột nhiên Rick dừng bước. Khuôn mặt xanh xao khẽ ngước lên trời, nhìn thật kĩ một bầu trời mang đầy màu sắc u ám.
34 Rick cảm thấy thoải mái rất nhiều khi cắt được một cái đuôi. Nhưng không hiểu sao Rick còn cảm thấy một thứ gì đó đè nặng trong lòng, khó chịu vô cùng.
35 Rick dùng ngón trỏ đặt nhẹ lên bờ môi Kin, đáy mắt ánh lên một nụ cười ẩn ý, giọng nói cô lúc này trầm ấm, còn có gì đó diễu cợt : “Bí mật!”. Rick cố tình úp úp mở mở với Kin.
36 Kin còn cục tức chưa quăng xong, định quay ra tìm con bé ngây thơ vô số tội kia. Nhưng nào ngờ, cô gái ngốc ấy đã và đang nằm trên giường bệnh ngủ ngon lành.
37 Ngày hôm nay cứ lặng lẽ trôi qua như thế. Và rồi có người nhìn lại quãng thời gian vô bổ, chẳng làm nên chuyện gì, mới gật gù than thời gian trôi qua nhanh quá.
38 Khoảng mười phút trước khi Gin và Sun đụng mặt trên sân thượng, khi đó đang là giờ ăn trưa. Rộn rã tiếng ồn, chỉ có vui vẻ mà không có âu lo. Thế nhưng, Gin lại là người lạc lõng trong cái thế giới chèn ép đó.
39 Tiếng chuông điện thoại văng vẳng bên tai, Sun đang nằm trên chiếc giường trắng muốt. Khắp thân thể được quấn một lớp băng trắng tinh. Sun đang thiêm thiếp ngủ, một giấc ngủ dễ chịu, góp phần xoa dịu đi vết thương phủ khắp thân thể cô.
40 Nhìn bóng dáng chiếc xe khuất dần, Rick nấp cách đó không xa bấy giờ mới ló đầu ra, nhanh chóng bắt một chiếc taxi đuổi theo. Thực ra, Rick thường có thói quen thức dậy rất sớm, nên cô vừa bước ra khỏi chiếc giường êm ái, tiến về phía khung cửa sổ trong suốt kia…Thì đập vào mắt cô là hai thân ảnh một nam một nữ, giằng cô một hồi dưới sân nhà.