81 Nhân vật chính: Có kỹ năng mới
.
Nếu Tu không nhắc tới đồng nhân văn, Đỗ Trạch đã quên cậu còn mang theo một quyển sách có lực sát thương cực lớn mà cậu phải nhanh chóng giệt trừ đó.
82 Độc giả: Không thể chấp nhận sản phẩm chất lượng cùi bắp.
.
Không đợi Đỗ Trạch suy đoán thêm, Garl đã như sấm rền gió cuốn lao tới quảng trường “Thấu hiểu”, xem chừng là thật sự muốn phá hủy Bánh Xe Thời Gian.
83 Chapter 83 Độc giả: Nhục mặt quá
.
Đỗ Trạch nhìn chiếc nhẫn màu lam bạc trên ngón tay, chiếc nhẫn không gian này mang trong mình một câu chuyện xưa.
84 Thần tháp: Thiên Thành.
.
Để một tình tiết phát sinh, trước hết phải có một địa điểm.
.
Đỗ Trạch nhìn ngang ngó dọc. Lúc này, cậu đang ngồi trong một cỗ xe ngựa.
85 Tác giả: Mau mau cởi lòng với nhau.
.
Đoàn xe khổng lồ chạy tốc hành giữa biển mây sáng ngời, thiên mã đạp vó lên mây trắng mà tựa như dẫm trên nền đất, mỗi khi lao vút qua nơi đâu lại làm nổi gió thổi đám bông mềm mại trắng như tuyết nơi ấy gợn lên từng tầng cuộn sóng nối nhau.
86 Cuốn đồng nhân, đây là hai người vô liêm sỉ nhất mà nó từng gặp.
.
Đỗ Trạch đưa lưng về phía giường, bởi vậy cậu không thể thấy mọi chuyện xảy ra trên giường như Eric.
87 Nhân vật chính: Em tin ta chứ?
.
Vì cuộc phản loạn ở tầng trời thứ hai, Tổng Đốc không muốn dừng lại lâu hơn nên trực tiếp hạ lệnh đến tầng trời thứ ba trước.
88 Nhân vật chính: Y không phải là ta.
.
Đối diện thành phố hoàn toàn biến mất trong bóng đêm, hai tên pháp sư cố gắng hoàn thành pháp thuật đã nằm rạp xuống đất, gần như kiệt sức.
89 Nhân vật chính: Ta có kỹ xảo qua cửa đặc biệt.
.
Trong truyền thuyết, tầng trời thứ chín là nơi gần với thần nhất, Đỗ Trạch không biết Thần Khúc chín tầng trời là thế nào, nhưng chín tầng trời của Thiên tộc đúng là một nơi kỳ lạ khôn cùng.
90 Độc giả: Thế giới này là một quyển tiểu thuyết.
.
Giờ —— đang ở đâu?
.
Đỗ Trạch mở to mắt, tất cả những gì cậu có thể thấy đều là một màu trắng thuần, còn cậu thì trôi nổi đơn độc trong sắc trắng mênh mông vô định, những vết thương chí mạng trên người đều biến mất như chưa từng xuất hiện.
91 Độc giả: Tôi muốn thấy anh thành thần.
.
Đẹp.
.
Đây là từ ngữ duy nhất hiện lên trong đầu khi Đỗ Trạch mở mắt ra và trông thấy sinh linh đó.
92 Độc giả và nhân vật chính tuyệt đối là chân tình
.
Tí tách — tí tách —
.
Đó là tiếng đồng hồ báo thức đang chạy, chiếc đồng hồ điện tử phòng cậu vẫn luôn bị cà giật, cứ khi nào qua cái giờ đặt báo thức thì sẽ cất tiếng cực kỳ vang dội.
93 Đỗ Trạch nhìn vầng trăng sáng bên trên hồ Tinh Linh, mặt trăng to lớn tựa như một bánh xe tròn treo giữa màn đêm đen. Thân là công dân Thiên triều, một khi thấy trăng tròn sẽ luôn vô thức nhớ tới rằm trung thu.
94 Editor: Lệ Cung Chủ
Người Maya tiên đoán ngày 21/12/2012 sẽ là ngày tận thế, nhưng qua ngày này, ăn vẫn tiếp tục ăn, ngủ vẫn tiếp tục ngủ, cuộc sống của người địa cầu vẫn tiếp tục không hề thay đổi.
95 Editor: Lệ Cung Chủ
Bởi vì có Tu bên cạnh, Đỗ Trạch lúc đến trường cũng không tiện ở lại ký túc xá, hắn thuê một phòng trọ ở gần trường để sống, mỗi kì nghỉ lễ sẽ về nhà thăm gia đình.
96 Editor: Lệ Cung Chủ
“Cậu có biết nam sinh chuyên ngành máy tính kia không?”
“Cậu đang nói… ?”
“Hình như tên là Đỗ… Đỗ Trắc? Đỗ Trạc? À , tôi nhớ ra rồi, tên là Đỗ Trạch.