Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đoàn Lữ Hành Đầy Nắng

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 37
Chương mới nhất: Chương 37:
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Ý nghĩa của lữ hành là gì? Tri Kiều đã hỏi Chu Diễn hơn một lần, nhưng anh lại không trả lời. Rất nhiều lúc cô vẫn nhớ rõ vào một buổi trưa mưa to, khi anh cầm chiếc ô lớn màu đỏ xuất hiện ở trước mặt cô, khuôn mặt mang theo nụ cười mà nói với cô, em quả nhiên là con gái của bố em, một khắc đó, cô cảm thấy dường như anh thở phào nhẹ nhõm, giống như anh vừa tìm được một thứ quan trọng trên thế giới này.

Danh sách chương Đoàn Lữ Hành Đầy Nắng


Chương 21: Giấc Mộng Năm 17 Tuổi

21 Một màn kịch đầy kịch tính xảy ra khi tất cả mọi người bắt đầu ngồi xuống ăn tối. Người dẫn chương trình đi vào tuyên bố, đội nữ cổ động viên tuy hoàn thành nhiệm vụ ở phần thi buộc ruy băng nhưng lại không làm theo yêu cầu của chương trình, cho nên sau khi thông qua thảo luận, chương trình quyết định cộng thêm một giờ vào thành tích khi họ về đến đích ở vòng này —— vì vậy trong nhà ăn lập tức tràn ngập những tiếng hét tuyệt vọng.


Loading...

Chương 22: Chúng Ta Đã Định Đi Theo Bước Chân Của Thời Gian

22 Tiếng hít thở nặng nề, thậm chí có thể dùng bốn từ “hổn hả hổn hển” để hình dung, hình ảnh trước ống kính máy quay giống như một cảnh trong phim “Silent Hill”, được tạo thành bởi những cái cây cổ thụ trong rừng, thêm lớp sương mỏng bao phủ lên, cùng với sự thay đổi của ánh mặt trời, những cảnh tượng hiện ra không hề giống nhau.


Chương 23: Chúng Ta Đã Định Đi Theo Bước Chân Của Thời Gian

23 “Nhờ anh việc này được không?” Tri Kiều vừa đi vừa nói với Chu Diễn. “?”“Đừng nhắm ống kính camera trên đầu anh vào người em nữa. ”Chu Diễn nhún vai, hoàn toàn không để ý gì đến câu nói của cô.


Chương 24: Chúng Ta Đã Định Đi Theo Bước Chân Của Thời Gian

24 Đêm hôm đó Tri Kiều hầu như không ngủ, thứ nhất là vì rúc trong túi ngủ trong lều không phải là chuyện thoải mái gì, thứ hai là vì trong cái lều nhỏ xíu này còn có một người khác đang nằm cùng, cô có thể nghe thấy âm thanh mỗi lần anh hít thở, bởi vậy cô cũng nghĩ phải chăng anh cũng nghe thấy tiếng hít thở của cô.


Chương 25: Sự Vâng Lời

25 Cẩn thận cố định lại những sợi tóc trước trán, Tri Kiều dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve chỗ vết thương vừa mới thay băng và thuốc, cô vừa tắm xong, hai ngày trekking trong núi vừa qua đã vắt cạn hết sức lực của cô, bây giờ cô chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon —— trên chiếc giường Simmons* êm ái trong khách sạn.


Chương 26: Sự Vâng Lời

26 “Ở đây!” Cùng với tiếng gọi to của Tri Kiều, xe golf đang men theo sườn núi đi về phía bãi biển. Ba đội chơi đang tiến hàng rút thăm thứ tự xuất phát, trận đấu lúc gần tối được tiến hành dựa theo hình thức tính thời gian, tuyến đường mà chương trình cung cấp ỗi đội hoàn toàn không giống nhau, không ai biết bức thư gợi ý sẽ được cất giấu ở chỗ nào, chỉ có thể mở to mắt cẩn thận tìm kiếm.


Chương 27: Sự Vâng Lời

27 Tri Kiều gần như phải bò từ xe mô tô xuống đất, may mắn thay, vì bữa sáng chưa ăn gì nên bây giờ cô giống như một con sư tử biển bị mất nước lê lết trên bờ cát nôn khan —— Nếu không thì không biết cô đã cho ra “sản phẩm” gì rồi, sau đó thì ngay lập tức bị các nhà chức trách Queensland phạt tiền.


Chương 28: Bố Em

28 “Được rồi,” Chu Diễn điều chỉnh lại tư thế ngồi, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, nheo mắt lại, “Để tôi nghĩ xem nên bắt đầu như thế nào. ”“……”“Trước tiên tôi sẽ giới thiệu một chút về nhân vật,” Anh ho nhẹ một tiếng, khóe miệng mang theo nụ cười đầy trào phúng, “Nhân vật chính là một thiếu niên mười bảy tuổi, chính xác mà nói, đây là một đứa bé thiên tài.


Chương 29: Bố Em

29 “Bố em……” Tri Kiều ngạc nhiên há hốc mồm, cô chưa bao giờ nghĩ rằng, Chu Diễn và bố cô lại quen nhau bằng cách này. Chu Diễn mỉm cười, mặc dù nụ cười có hơi gượng gạo, nhưng có thể thấy rằng trong lòng anh đang bị xao động:“Không phải em đã từng nói, nếu có cỗ máy thời gian nhất định em sẽ quay lại năm mười hai tuổi ấy, xem xem lúc em bị bệnh, bố em đang làm gì mà đến cuối cùng cũng không quay về thăm em hay sao…… Bây giờ tôi sẽ nói với em, lúc đó ông ấy đang cứu vớt tôi.


Chương 30: Bố Em

30 Máy bay trực thăng từ không trung đáp xuống mặt đất, còn chưa đỗ lại hẳn, Chu Diễn đã nhảy xuống, anh quay người lại vươn tay về phía Tri Kiều, đỡ cô leo xuống.


Chương 31: Lộ Trình

31 Tri Kiều choàng mở mắt, nhìn thấy bên ngoài là bầu trời trong xanh, trên nền trời xanh nhạt bồng bềnh từng đám từng đám màu trắng, mềm mại giống như tơ tằm.


Chương 32: Lộ Trình

32 Tạ Dịch Quả mỉm cười gật đầu, ngồi xuống bên cạnh cô, sau đó gọi phục vụ tới bắt đầu gọi món. “Nếu muốn nhà đầu tư vui vẻ bỏ vốn cho chương trình hai người,” Gọi xong đồ ăn, anh ta quay đầu lại nhìn cô, “Thì thu lại cái cằm của em chuẩn bị rớt xuống đi, cười với tôi một cái nào.


Chương 33: Lộ Trình

33 Buổi sáng ngày đầu tiên của năm mới, Tri Kiều đang nhún nhảy khí thế xào rau trong nhà bếp, Phùng Giai Thụy bỗng nhiên gọi điện thoại tới, nói rằng Tạ Dịch Quả đã giao cho anh ta hợp đồng đã được kí tên, tiền đầu tư sẽ được trả theo kỳ, tổng số tiền anh ta vừa thắng trong cuộc thi sẽ được chia đều để trả theo từng kỳ, trước mỗi lần trả sẽ phải xem kỹ lại bản kế hoạch.


Chương 34:

34 “Em có biết tại sao San Francisco được gọi là ‘San Francisco’ không?” Tạ Dịch Quả ngồi vào chỗ ngồi bên trái lối đi, hình như anh ta rất thích vị trí này, mỗi lần cô tiếp viên hàng không xinh đẹp đi qua chỗ ngồi anh ta, anh ta đều ngẩng đầu mỉm cười với họ.


Chương 35:

35 Khi Tri Kiều ôm chiếc thùng to chạy nhanh vào cửa hàng vật dụng gia đình bên đường, chiếc áo chống thấm nước đã dính đầy bọt nước. Sau khi tìm chỗ đứng xong cô buông chiếc thùng ra, thở hổn hển.


Chương 36:

36 Những giọt mưa vẫn tung bay trong không trung, Tri Kiều ngồi trong xe, ngây ngốc ngẩn ngơ, dường như vẫn chưa tỉnh lại trong sự ngạc nhiên vừa rồi. Chu Diễn đang ghen tị điều gì?Anh ngồi bên cạnh cô, cô không dám hỏi, cũng không dám nhìn anh.


Chương 37:

37 Ánh sáng từ đèn đường và cửa hàng ở hai bên đường đã khiến cả thành phố trở nên rực rỡ. Tri Kiều và Chu Diễn đi bộ trên đường khoảng hai mươi phút, sau đó Chu Diễn bỗng nhiên dừng lại, đứng trước lối vào của một ngõ nhỏ, hai tay anh đút vào túi, đứng im không nhúc nhích.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Đuổi Tình Yêu Đi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 69


Thịnh Thế Vinh Sủng

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50


Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Thể loại: Võng Du, Ngôn Tình

Số chương: 77


Đám Cưới Hào Môn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Tú Cầu Mèo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Duyên Đến Khó Thoát

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 57


Ma Tiếu Xinh Đẹp

Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình

Số chương: 30




Bạn Học Nhỏ

Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường

Số chương: 34