841 Trong căn phòng ngủ đã được Bạch Tình Đình sắp xếp tỉ mỉ, Diệp Lăng Phi nói với Chu Hân Mính: - Anh muốn biến thành phố Vọng Hải trở thành một chốn thiên đường! Chu Hân Mính không thể hiểu được ý tứ trong câu này của Diệp Lăng Phi, cô nhìn Diệp Lăng Phi với vẻ mặt mê muội khó hiếu, nói: - Diệp Lăng Phi, rốt cuộc anh muốn làm gì? Em phải nhắc nhở anh, nơi này là thành phố Vọng Hải, là lãnh thổ của Trung Quốc, anh đang ở thành phố Vọng Hải thì phải tuân thủ pháp luật của Trung Quốc! Diệp Lăng Phi cười nói: - Hân Mính, xem em nói kia, sao anh lại không tuân thủ pháp luật chứ? - Vậy anh nói phải đợi người của Lang Nha đến thành phố Vọng Hải rồi sẽ biến thành phố Vọng Hải trở thành chốn thiên đường là có ý tứ gì? Chu Hân Mính hỏi.
842 Diệp Lăng Phi và Bành Nguyên cò kè mặc cả ngay trong phòng hội nghị của khách sạn, khi Bành Nguyên nghe Diệp Lăng Phi nói phải thỏa mãn các điều kiện của Lang Nha, ông ta mỉm cười nói: - Tiểu Diệp, chỉ cần cậu không ra điều kiện trên trời, tôi sẽ tận hết khả năng để thỏa mãn yêu cầu của cậu! Diệp Lăng Phi nở nụ cười, hắn lấy ra một điếu thuốc lá từ trong túi áo, vừa định châm lửa, Bành Hiểu Lộ đã ngăn Diệp Lăng Phi lại: - Sức khỏe của ông nội tôi không được tốt, không thể hít khói thuốc lá của anh! Bành Nguyên khoát tay chặn lại, nói: - Hiểu Lộ, không sao đâu mà! Diệp Lăng Phi cầm điếu thuốc gõ gõ xuống mặt bàn, nhìn thoáng qua lão già, nói: - Thôi vậy, lão già, tôi không hút thuốc lá nữa! Diệp Lăng Phi cất điếu thuốc đi, nói với lão già: - Lão già, đầu tiên là đem Long Sơn biến thành khu vực quân sự cho tôi, không cho phép người địa phương đi vào nơi đó! - Cái này không thành vấn đề! Lão già cũng đồng ý.
843 Bành Hiểu Lộ vừa nghe Diệp Lăng Phi nói thế xong, cô không chờ ông nội mình mở miệng, Bành Hiểu Lộ đã giành trước, hô lớn: - Không được, tôi không đi! Bành Hiểu Lộ bước vội tới trước mặt Diệp Lăng Phi, cô nhìn thẳng vào mắt Diệp Lăng Phi, nói: - Anh muốn tôi đi sao, tôi không đi đâu! - Bành Hiểu Lộ à, cô không đi thì còn ở lại chỗ của tôi làm gì? Diệp Lăng Phi vẻ mặt như đưa đám nói.
844 Đại đa số các thành viên trong hội đồng quản trị của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, từ sau khi nhận được bản kế hoạch xây dựng Long Sơn luôn duy trì thái độ phủ định.
845 Diệp Lăng Phi để Bạch Tình Đình ở lại tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ mau chóng xử lý cho tốt chuyện cổ đông bán lại cổ phần, chuyện này càng giải quyết nhanh càng tốt, còn trong lúc đó, Diệp Lăng Phi lái xe rời khỏi tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ.
846 Khi Diệp Lăng Phi tới phòng 503 trong phía Bắc trường học, mới phát hiện bên đó treo một cái biển liên hợp xã đoàn 1. Diệp Lăng Phi vốn dĩ chưa bao giờ học qua đại học nên không biết cái hội liên hợp xã đoàn đó là cái thứ gì.
847 Diệp Lăng Phi nghe Tiêu Vũ Văn mắng đám người lúc nãy ngu như một lũ heo, cái gì cũng không biết thì phì cười: - Vũ Văn em làm gì mà mắng người chứ anh thấy họ cũng không tồi, sao mà lại thành một đàn lợn được cơ chứ? - Anh Diệp anh không biết đấy thôi.
848 Diệp Lăng Phi và Angel ở cái đình sau hoa viên hôn nhau thắm thiết thì nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân vọng lại. Diệp Lăng Phi hơi hoảng, hắn nghĩ Bạch Tình Đình tới rồi vội vàng buông tay ra, cách xa Angel.
849 Bạch Tình Đình nghe thấy bố nói mình trưởng thành rồi thì cô cầm điện thoại tay phải đặt trên lồng ngực Diệp Lăng Phi, vừa sờ ngực hắn vừa nói: - Bố à! Trải qua nhiều chuyện như vậy, con cũng trưởng thành hơn nhiều rồi, bố ! con không phải là trẻ con nữa, con đã kết hôn rồi, bố yên tâm, con làm việc không bao giờ bị kích động đâu.
850 Lúc đầu Diệp Lăng Phi hoàn toàn không chú ý tới câu nói đó của Ngọc Đình, khi đó hắn chỉ nóng ruột muốn biết có phải trong nhà Trần Ngọc Đình có chuyện hay không.
851 Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính sau khi mua đồ ở bên trong trung tâm thương mại thì lái xe về. Diệp Lăng Phi nói: - Hân Mính! Em đừng nói, trái tim anh còn đang rất lo lắng đây này, anh không biết tối nay bố em có cầm chai rượu đánh anh không, chuyện này chúng ta phải nói trước, tối nay tới nhà em ăn cơm tuyệt đối không uống rượu! - Anh lại nghĩ bậy gì chứ! Bố em không đánh anh đâu, anh yên tâm đi! Bây giờ em gọi điện cho bố xem khi nào ông có thể về nhà.
852 Mẹ Chu Hân Mính làm đầu tiên chính là tiết lộ thái độ của Chu Hồng Sâm cho con gái, trong lòng Chu Hân Mính đã có câu trả lời, tự nhiên tâm trạng sẽ rất tốt.
853 Diệp Lăng Phi thấy Trương Lộ Tuyết ngồi trong phòng khách nhà mình thì thấy vô cùng đau đầu, không rõ cô ta định làm gì. Diệp Lăng Phi lại quay về phòng ngủ, thì thấy Bạch Tình Đình đang xem bức tranh Chu Hồng Sâm tặng hắn.
854 Cùng với việc kết thúc việc giải quyết các cổ đông, tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ chính thức khai thác hạng mục núi Long Sơn. Trong thời gian hai ngày Diệp Lăng Phi ở lại, cũng không có nhiều thời gian ở bên Bạch Tình Đình.
855 Bành Hiểu Lộ lái xe gần một tiếng nữa mới tới khu trại. Khu trại quân sự này nằm ẩn trong núi, từ ngoài nhìn vào không thể biết được ở trong núi sâu này còn có một căn cứ bí mật như vậy.
856 Diệp Lăng Phi nghe xong câu hỏi đầy nghi ngờ của Bành Hiểu Lộ, rồi lại nhìn người thanh niên đó, bật cười. Nhìn nụ cười của Diệp Lăng Phi, Bành Hiểu Lộ càng thấy tức giận, cô trợn mắt nhìn Diệp Lăng Phi, tức giận nói: - Anh cười cái gì hả, có phải anh cố tình làm như thế không hả? - Bành Hiểu Lộ này, cô hỏi tôi cố ý hay không à? Diệp Lăng Phi đứng dậy, tới trước mặt người thanh niên đó, nhìn một cái, rồi khẽ hi hi cười: - Hỏi anh một câu, anh vào lính bao nhiêu năm rồi? - Tôi vào lính bao nhiêu năm? Binh sĩ đó cảm thấy khó hiểu với câu hỏi của Diệp Lăng Phi, hắn đáp: - Hai năm rồi? - Hai năm rồi, cũng được coi là lính cựu rồi nhỉ.
857 Diệp Lăng Phi nghe những lời này của Nhiếp Quân xong, bật cười nói: - Chỗ dựa của tôi chắc, thế nên quyền lực của tôi cũng lớn! Diệp Lăng Phi nói xong, nhìn Bành Hiểu Lộ, ý muốn nói để Bành Hiểu Lộ xác mình lại sự thực này.
858 Một, hai, một. . . Khẩu hiệu vang vọng trong bầu trời quân khu, trên bãi luyện tập, binh sĩ xếp hàng chỉnh tề chạy bộ. - Hét gì chứ, chẳng phải là chạy bộ sao, đáng để hò hét thế này không, không sợ vỡ họng sao! Diệp Lăng Phi chạy cuối cùng sau mọi người trong tổ chức Lang Nha, hắn ấm ức nói: - Sáng sớm ngày ra, mấy tên này hơi lớn thật, cũng không hiểu tối qua ăn gì nữa! Nhìn bộ dạng còn chưa ngủ đủ giọng của Diệp Lăng Phi, Dã Thú toét miệng nói: - Đại ca, anh đâu cần phải hét giống như mấy tên đó làm gì, chúng ta đâu phải là quân nhân, đâu nhất thiết phải giống với bọn họ chứ, sáu giờ sáng đã dậy chạy tập thể dục, đại ca, hay chúng ta quay về ngủ giấc nữa, đợi trời sáng rồi tính tiếp! Diệp Lăng Phi lắc lắc đầu, nói: - Anh đây không phải là bực bội, thể chất của mấy người chúng ta rõ ràng là kém rồi, cũng chẳng cần phải nói nữa, anh sớm đã cảm thấy cơ thể mình suy sụp rồi, cuộc sống an nhàn quá, sáng sớm không chịu dậy.
859 Việc tập luyện trong quân đội cũng giống như việc lên lớp bình thường không khác gì mấy, buổi sáng tập luyện, trưa nghỉ, chiều tập, tới chín giờ nghỉ.
860 Ánh trăng chiếu vào mặt hai người. Bành Hiểu Lộ và Diệp Lăng Phi cứ thế chăm chú nhìn đối phương, ngay lúc này, thời gian dường như ngừng lại. Bành Hiểu Lộ trước giờ chưa hề gần gũi thế này với Diệp Lăng Phi, càng không thể tưởng tượng được có ngày cô lại chăm chú nhìn một người đàn ông như thế này, cô có thể nhìn thấy sự quan tâm của Diệp Lăng Phi dành cho cô qua ánh mắt Diệp Lăng Phi, sự quan tâm đó đem lại cảm giác ấm áp cho Bành Hiểu Lộ.