21 Sau chuyện xử án sai, tôi bắt đầu mở máy, chẳng bao lâu sau liền nhận được một đống cuộc gọi.
Nếu cứ theo thói quen trước đây, tôi hẳn sẽ chẳng màng đối phương là ai lập tức mắng chết người.
22 Khi tôi trở lại bệnh viện, chủ nhiệm cùng với đám đồng sự trước kia đều ở cổng nhiệt liệt hoan nghênh, thậm chí ngài viện trưởng bình thường thần long thấy đầu không thấy đuôi cũng ra bắt tay, thái độ vô cùng thân mật tỏ vẻ chuyện trước đây thật sự đã khiến tôi oan ức, nhưng giờ thì tốt rồi, sau cơn mưa trời lại sáng.
23 Buổi sáng, lúc tỉnh dậy thấy phòng lặng ngắt, tôi mở to mắt ngây ra một lúc, tay vô ý thức sờ sang bên cạnh. Tiết Đồng không ở bên người, ngủ một mình lại thấy kì kì.
24 Vừa ăn sáng xong đã nghe tiếng mấy đứa trẻ con dưới lầu lớn tiếng gọi: “Tô Nam, Tô Nam, mau xuống chơi đi!”. Nhóc Tô Nam lập tức chạy ra ban công nhìn, nhoài người ra chào hỏi mấy đứa ở dưới.
25 Không thèm bận tâm vẻ không cam tâm tình nguyện chút nào của tôi, Lão Khải vô cùng nhiệt tình đưa tôi đi dạo quanh phòng khám nam khoa tên “Thế giới mới” kia, giới thiệu các thành viên trong phòng khám với tôi.
26 Buổi tối, tôi với Tiết Đồng một trước một sau tắm rửa xong rồi lên giường tắt đèn, hai người đều không nói gì, lặng yên trong bóng tối.
Tôi vẫn đang mặc áo ngủ của tôi, Tiết Đồng mặc boxer của anh, chúng tôi ngủ trên cùng một cái giường, đắp chung một cái chăn.
27 Ngày X tháng 3 năm 200X,
Lão Khải huýt sáo, tâm trạng thật tốt đi qua sàn nhảy náo nhiệt lên văn phòng của hắn ở trên lầu.
Lúc mở cửa, tâm trạng vốn đang vô cùng tốt bỗng biến thành vô cùng tệ, bởi hắn nhìn thấy Tiết Đồng đang ngồi trên sô pha trong văn phòng, vừa xem bản tin trên TV vừa nhàn nhã đút nho cho một cậu trai trẻ tuổi đang gối đầu trên đùi anh ta.
28 Ngày 2 tháng 4 năm 200X
Để gây được ấn tượng người sắp gặp mặt, Tô Đình Chi, Tiết Đồng ở kí túc xá sửa sang lại một chút bộ đồng phục cảnh sát vốn đã mặc chỉnh tề, đánh răng rửa mặt sạch sẽ, còn xịt miệng bạc hà, sau đó đứng trước gương nở nụ cười.
29 Chớp mắt đã đến ngày hai tám, hai ngày nữa là tới Tết âm rồi, người đi đường thưa bớt, xe cũng ít đi. Nhưng chợ thức ăn thì lại bành trướng, các loại đồ ngon ê chề, nhà nào cũng đang tích trữ đồ ăn.
30 Ch*m cũng muốn ăn Tết, vậy phải làm sao để Tết rồi vẫn có tính phúc đây.
Đêm 30 tôi vẫn không ngủ được, đầu năm vừa thức dậy lại thấy hơi ngẩn ngơ.
31 Khi tôi còn đang mơ màng ngủ lại thấy nóng muốn chết, Tiết Đồng đang ngủ bên cạnh lại nóng như lò lửa.
Sờ di động trên đầu giường nhìn qua, đã hơn tám giờ tối, ngày hôm nay mới ăn một ly mì ăn liền, thời gian còn lại đều dành để ngủ nhưng lại cảm thấy hôm nay thật vô cùng phong phú.
32 Giữa trưa mồng hai, tôi với Tiết Đồng tỉnh dậy. Anh hết sốt rồi, người cũng khôi phục nhanh nhẹn, yểu điệu đáng yêu linh tinh gì gì tối hôm qua cứ như áo giác mà biến mất sạch.
33 Mấy ngày kế tiếp quả thực là hành chết tôi. Thân là một ông đàn ông, ngày nào cũng phải nấu cơm còn chưa tính, còn phải chăm sóc bà xã, tình nhân, con trai cùng cả một nhóc con miệng hôi sữa, tôi mệt muốn chết luôn.
34 Xe Lão Khải là một chiếc Hummer đã được độ rất oách, nếu là trước kia tôi có khi còn có thể đến sờ soạng, nhưng giờ cũng chẳng rảnh gì mà xem xét. Tôi ôm Bối Bối an vị ở ghế sau, đợi anh ta lái đi.
35 Tác giả: Sáng, mở máy viết một ít.
Sau đó… Kẹt… Phải phản công thế nào đây…
Bực… Truyện khác viết phản công không sao chứ truyện này phản công có chút không dám viết.
36 Ngày mười ba tháng giêng, ăn sáng xong, tôi nằm sấp trên sô pha buồn chán xem tivi, nhưng cũng chẳng có kênh nào hay.
Tiết Đồng đi làm suốt, dù còn trong Tết cũng vẫn thường xuyên phải về trực ban.
37 Nghỉ ngơi một thời gian, tôi lại bắt đầu đi làm, vẫn làm công việc như trước đây, bác sĩ nhi. Nhưng tôi cảm thấy mình thực sự rất là đen đủi, người ta thì đều từ tầng dưới cùng mà hướng lên phía trước, tôi thì mấy năm đi làm, từ bác sĩ bệnh viện công lập chuyển sang bệnh viện tư, lại từ viện tư dạt qua trạm xá.
38 Là một người đàn ông, đi làm đúng là chuyện tốt. Lúc trước không đi làm, sống một ngày mà như một năm, giờ đi làm rồi, ngày lại qua thật nhanh.
Mỗi sớm thức dậy làm bữa sáng rồi lái xe đi làm, có bệnh nhân là bắt đầu mỉm cười xem bệnh cho đám nhóc con, không có bệnh nhân thì đến vườn hoa nhỏ ngoài phòng khám ngồi, cảm thụ chút thi thú hoa nở chim hót.
39 Bác sĩ đúng là cái nghiệp phiêu lưu, tuy tiền lương cao nhưng theo đó, mạo hiểm cũng lớn.
Không thấy phim cổ trang trong cung có phi tử nọ hoàng tử kia các thể loại sinh bệnh, Hoàng thượng sẽ lập tức uy phong âm trời rống “Truyền thái y!!!!” đến lúc thái y hộc tốc chạy tới Hoàng thượng bình thường đều sẽ nói “Ngươi mau tới chữa cho XX, trị tốt có thưởng, trị không được thì xách đầu tới gặp ta.
40 Lại mà một ngày nhàm chán, hôm nay có chút mưa nhỏ, sắc trời âm u từ sáng.
Trạm xá nghỉ, nhưng tôi vẫn chuyên nghiệp như thường đến nam khoa làm thêm.