101 Phượng Cảnh Kiền không tiện đi tham dự hôn lễ của Minh Trạm, bất quá hắn đã sớm lệnh cho Nội vụ phủ ban lễ vật, hỏi thăm giờ lành để hành lễ, phái nội thị đi ban thưởng, bày tỏ ân sủng.
102 Phượng Cảnh Kiền là một nam nhân thích ngồi lê đôi mách. Hắn không ngừng hỏi thăm đệ đệ, “Minh Trạm có thân cận thị nữ hay không? Ngươi không cần quá câu nệ đối với hắn, nếu hắn thật sự thích thì cứ cho làm thị thiếp trước đi.
103 Ngược lại với Minh Nghĩa lo lắng bất an là Minh Trạm ngày ngày tự do tự tại. Phượng Cảnh Nam đã phái người lần lượt mang đi những người hầu bên cạnh Minh Nghĩa, Phượng Cảnh Nam không động Minh Nghĩa, thậm chí cũng không hỏi han Minh Nghĩa một câu.
104 Bóp chết hắn, “Có khi ta thật muốn…. ” Bóp chết hắn. Phượng Cảnh Nam nhìn Lê Băng cùng Lý Tam nâng Minh Trạm từ dưới đất lên nhuyễn tháp, hắn nhả ra một hơi ức khí.
105 Minh Trạm thật không thích cùng nghỉ ngơi với Phượng Cảnh Nam, tướng ngủ của hai người cũng không tốt, lúc ngủ còn có thể đánh nhau một trận, trời sinh đã không hợp.
106 Sau khi tiêu một đống bạc thì Minh Trạm và Phượng Cảnh Nam đều an tĩnh trở lại, nhường nhịn ba phần, hơn nữa hạ nhân trong phủ được thưởng bạc, đuôi lông mày cong lên mừng rỡ, chân thành hầu hạ hơn gấp bội.
107 Từ Ninh cung. Ngụy thái hậu vẫn không thật sự muốn gặp Minh Trạm, mặc dù Minh Trạm nay đã thành thế tử nhưng nàng cũng không thích trò chuyện với Minh Trạm.
108 Ngày quay về Vân Nam đã sớm được ấn định, ấn theo quy củ, Phượng Cảnh Kiền để các hoàng tử đưa tiễn. Vệ vương phi cũng gặp chuyện ngoài ý muốn: Minh Phỉ bị bệnh.
109 Hành trình về Vân Nam cũng không tính là chậm, sau hai mươi ngày, đoàn người rốt cục đã đến Trấn Nam Vương phủ. Minh Lễ dẫn dắt quan viên ra ngoại ô nghênh đón, đương nhiên không tránh khỏi một màn thỉnh an.
110 Phượng Cảnh Nam lệnh cho Nội vụ cục ở Côn Minh Thành tu kiến phủ đệ, để cho trưởng tử, thứ tử và tam tử di dời. Ba người nhi tử càng ngày càng lớn, cũng đã đại hôn, lại vì chuyện Minh Nghĩa phá hư hôn lễ của Minh Trạm, làm cho Phượng Cảnh Nam càng thêm hạ quyết tâm: Khác nhau đích thứ tôn ti, xem đích tử là chính thống.
111 Mặc dù tính tình của Minh Trạm và Phượng Cảnh Nam không hợp nhau, bất quá trong nhiều phương diện hắn đều bị Phượng Cảnh Nam ảnh hưởng, tỷ như Minh Trạm cũng thích làm việc ở thư phòng.
112 Về phần bán trà bán đồ sứ bán tơ lụa, lão thiên gia ạ, thuế bằng hai thành muối, chẳng phải là đang đòi mạng hay sao? Cho dù Chu Tử Tiếu tự nhận là biết rõ nội tình cũng bắt đầu cau mày, bốn người ra khỏi Trấn Nam Vương phủ, thật sự không có tâm tình ở lại, bởi vì tin tức mà Minh Trạm để lộ ra làm cho người ta quá mức khiếp sợ, cho nên mọi người đều cần một nơi yên lặng để chậm rãi tiêu hóa thì mới được.
113 Vệ vương phi ngồi trên nhuyễn tháp, mỉm cười nghe Nguyễn thị ôn hòa trò chuyện. Giọng nói của Nguyễn thị không cao cũng không thấp, ánh mắt hơi cong cong, bên má có một lúm đồng tiền, vừa tú lệ vừa khả ái, “Trước kia chỉ nghe ca ca nói Vân Nam bốn mùa như xuân, rất hợp lòng người, lúc đầu nữ nhi vẫn không tin, nghĩ rằng trên đời làm gì có chỗ nào đông ấm hạ mát như vậy.
114 Kỳ thật Minh Trạm còn có một ưu điểm rất lớn chính là: Hắn rất biết dỗ nữ nhân. Đối với hắn thì nữ nhân giống như Vệ vương phi và Minh Kỳ đương nhiên đáng giá kính trọng, bất quá khả ái ngây thơ như Nguyễn Thần Tư, như một dòng suối, trong suốt thấy đáy thì cũng làm cho người ta ưa thích.
115 Minh Trạm có tài ăn nói. Cùng đám đại thần đấu võ mồm cho đến sau giờ ngọ mới chấm dứt. Phần lớn nguyên nhân là vì mọi người đều chưa dùng tảo thiện, nói thêm gì đi nữa thì ngọ thiện cũng sắp đến, bọn họ đã đói lả cả ra.
116 Minh Liêm quay về dùng ngọ thiện, đám người đi ra khỏi thư phòng của Minh Trạm, uống cả bụng nước trà mà vẫn không thấy Minh Trạm trở về. Minh Liêm bắt lấy Phạm Duy rồi hỏi, “Bao giờ thế tử mới trở về?” Phạm Duy nói một cách khó xử, “Tam công tử, thế tử đến chỗ của Vương gia, khi nào trở về thì thật khó nói.
117 Mưa phùn đến chạng vạng mới ngừng lại, Chu Vân Quý ngồi ở hành lang uống trà. Những hạt mưa bám đầy trên hoa đỗ quyên, toát lên vài phần diễm lệ. Chu Vân Quý cũng không tính là già, chỉ mới tuổi lục tuần, bình thường bảo dưỡng cũng xem như thỏa đáng, cũng không biết là vì nguyên nhân gì mà tóc tai đã sớm bạc trắng như tuyết, được búi chặt trên đầu, dùng một cây trâm bằng gỗ trầm hương để cố định.
118 Cho dù mọi người cảm thấy Minh Trạm như thế nào thì sinh thần của Vệ vương phi đến rất đúng lúc. Vệ vương phi trước nay không thích khoa trương, cũng không chuẩn bị đại lễ gì cả, chẳng qua năm nay nhiều người tặng lễ hơn, người đến thỉnh an hết đợt này đến đợt khác, nhiều đến mức không thể nào đếm xuể.
119 Minh Trạm bị Phượng Cảnh Nam chỉnh một trận, nhưng rốt cục Phượng Cảnh Nam vẫn để cho Minh Liêm giúp Minh Trạm phát ra tin tức tổ chức ngày hội tuyên bố, không, phải là ngày hội vấn đáp thì mới đúng.
120 Khi việc tham gia đấu giá để nhận quyền buôn bán ở khu mậu dịch tại biên ải với Tây Tạng được bắt đầu thì tất cả mọi người đều chấn động. Vì sao khu mậu dịch với Tây Tạng được mở ra? Đó là vì muốn mở ra một con đường khác cho diêm thương.