41 Lục thị cố gắng tươi cười, thoạt nhìn có vài phần vặn vẹo, hướng lão phu nhân hành lễ, sau đó liền nhìn Mục Hân Bình nói : "Vị này là biểu tiểu thư đi, quả nhiên là một người đẹp, ngay cả ta nhìn đều thích, trên đường xe ngựa xóc nảy chắc là rất vất vả ?"Mục Hân Bình cũng lặng lẽ đánh giá Lục thị, thấy nàng tuy rằng tuổi không nhỏ, lại có vẻ xinh đẹp như cũ, trong lòng hơi hơi có chút tự ti, Lục thị một thân hoa phục cẩm tú, đầu lại đầy châu ngọc, về phần nàng thì trông mộc mạc, giản dị rất nhiều, trên người nàng đáng giá nhất cũng chỉ có một đôi vòng ngọc.
42 Lại qua mấy ngày, Lục thị như thường lệ cùng Bạch Vân Hề đến Đường Lê uyển thỉnh an, làm bộ cái gì cũng chưa từng xảy ra, cứ việc lão phu nhân đối với các nàng không coi ra gì, hai người cũng có thể mặt dày nói chút lấy lòng ra vẻ mà nói.
43 Bạch Vân Hề cũng không chú ý Bạch Mộc Cận, một đường đi về phía trước, phảng phất tâm tình vô cùng tốt. Ngây thơ lại hồn nhiên, nàng lúc này đúng là đứa nhỏ mười tuổi, không còn điệu bộ chán ghét trong ngày thường.
44 Tay phải Bạch Mộc Cận cầm Tú Hoa Châm thời thời khắc khắc chuẩn bị, Uyên Ương cùng Hỉ Thước thì lại chặt chẽ bảo hộ bên người Bạch Mộc Cận, chỉ lo sơ ý một chút, tiểu thư của các nàng liền biến mất.
45 Bạch Mộc Cận đột nhiên cảm thấy đầu có chút choáng váng, nàng hoảng sợ liếc nhìn tay mình, độc dược này thật lợi hại, vạy mà lại thấm qua da, làm cho nàng cũng bị trúng độc nhẹ.
46 Phượng Cửu khóe miệng mỉm cười, đột nhiên sáp đến lại gần Bạch Mộc Cận, dường như muốn nhìn nàng thật cẩn thận rõ ràng giống vậy, Bạch Mộc Cận cả kinh lùi lại mấy bước, hắn mới cười ha hả, nói: "Thật hiểu chuyện, cũng được, hôm nay Bản vương mở lòng từ bi, có điều bản vương chưa bao giờ làm chuyện buôn bán lỗ vốn, ngươi phải đáp ứng ta một chuyện, có điều chuyện này bản vương chưa suy nghĩ rõ ràng, chờ sau khi suy nghĩ kĩ sẽ nói cho ngươi biết!"
Bạch Mộc Cận vừa nghe, liền cảm thấy chuyện này quả thật là cạm bẫy, hơi phúc thân, giả vờ oan ức nhu nhược nói: "Thần nữ biết Vương Gia có thể xuất thủ cứu giúp đã ta là đại tạo hóa, chỉ là thần nữ thế đơn lực bạc, có thể nói bốn bề đều lạ̀ địch, cũng không biết điều kiện của Vương Gia thần nữ có thể làm được hay không, nếu làm không nổi sợ chọc Vương Gia tức giận, vậy thì khó chuộc rồi !"
Phượng Cửu khanh cười thầm, thầm nghĩ quả nhiên là đứa nhỏ lanh lợi, muốn lùi một bước để tiến hai bước muốn ép hắn hạ thấp yêu cầu xuống, nếu hắn không có yêu cầu chắc chắn, rõ ràng lừa gạt cô nương yếu đuối như nàng rồi.
47 Trần ma ma bị đánh đến mức bối rối, lập tức ngậm miệng, bụm mặt, không biết làm sao nhìn Tôn ma ma, một lát mới nhớ tới nhiệm vụ của mình, nhân tiện nói: "Nô tỳ là tới bẩm báo với lão phu nhân, đại tiểu thư mất tích, phu nhân kêu nô tỳ đến bẩm báo lão phu nhân, mau chóng phái người đi tìm!"
Tôn ma ma nhíu mày, xoay người lại liếc mắt nhìn lão phu nhân, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, Bạch lão phu nhân lúc này mới đi tới, hỏi: "Cái gì gọi là đại tiểu thư mất tích? Ngươi làm nhiệm vụ trực đêm, nàng đi nơi nào ngươi sao có thể không biết?"
Trần ma ma ủy khuất nói: "Nô tỳ chưa từng lười biếng, vẫn trông chừng cẩn mật, nhưng khó tránh có lúc đi nhà vệ sinh, nói không chừng đại tiểu thư thừa dịp nô tỳ đi mất đã lén lút trốnra ngoài!"
Bạch lão phu nhân hơi trầm ngâm chốc lát, hỏi: "Đã tìm qua chưa?"
"Đã tìm khắp cả trong sân, cũng không thấy tung tích đại tiểu thư, Uyên Ương, Hỉ Thước cùng Thụy Ma Ma bên người nàng cũng đều không thấy, phu nhân đến xem thời điểm đại tiểu thư đi đệm chăn vẫn chỉnh tề, giống như một đêm cũng không động tới!" Trần ma ma dáng vẻ kinh hoảng, cúi đầu không dám nhìn Bạch lão phu nhân.
48 Nhưng Lục thị không cam lòng để kế hoạch bị ngâm nước như vậy, chỉ cần Bạch Mộc Cận không xuất hiện, bà cũng phải đem bồn nước bẩn này giội lên , tàn nhẫn, tiến lên khóc nói: "Mấy vị tiểu sư phụ, không biết các ngươi có thể tinh tế tra xét rừng trúc, có phát hiện ra dấu vết tiểu nữ lưu lại? Ai.
49 Lục thị cùng Bạch Vân Hề đều sững sờ, hai vị tiểu hòa thượng lập tức chắp tay trước ngực, cùng nhau nói: "A di đà Phật, thiện tai thiện tai!"
Lục thị nghe vậy, lập tức cao giọng trả lời: "Người là Minh Viễn thiền sư?
Thiếp thân là phu nhân Ninh Quốc Công phủ, không phải có ý định quấy rầy sự thanh tĩnh của thiền sư, chỉ là lo trưởng nữ mất tích cả đêm, muốn cầu kiến lão phu nhân!"
Người ở bên trong trầm mặc chốc lát, sau đó cửa bị mở ra, đã thấy Bạch Mộc Cận kéo lão phu nhân xuất hiện, Lục thị cùng Bạch Vân Hề nhất thời ngẩn người.
50 Lục thị thấy hướng về phía Bạch lão phu nhân cầu cứu không được, vội vã chuyển hướng về phía Bạch Mộc Cận, nói: "Cận Nhi, Hề Nhi là em gái của con, mẫu thân ngày thường đối xử không bạc với con, con cũng không thể thấy chết mà không cứu? Nếu là Hề Nhi bị người ta truyền tai là cử chỉ điên rồ, đời này của nàng sẽ bị hủy!"
Bạch Mộc Cận làm khó dễ liếc mắt nhìn Lục thị, lại nhìn Bạch lão phu nhân,
nói: "Mẫu thân, người vừa rồi cũng nghe thấy muội muội đến nói cái gì,
ngươi nếu là tùy ý nàng lớn như vậy rống kêu to, chỉ sợ cũng huyên náo mọi
người đều biết, vẫn để cho nàng trước yên đã lại nói sau đi!"
"Ngươi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Võng Du
Số chương: 24