41 CHƯƠNG 41
Rời khỏi Tướng quân phủ, Tống Lâm liền sửa lại tên tuổi ban đầu. Hắn vốn mang họ Phó, sau khi vào Tướng quân phủ mới sửa thành họ Tống. Đến Thái y gia, Tống Lâm liền nhập gia tùy tục, không hề gọi Thu Nhi là Di Thu, mà là theo Thái y gọi Thu Nhi.
42 CHƯƠNG 42
Bữa cơm chiều trở thành buổi phân công nhiệm vụ chăm sóc cho Thu Nhi, mỗi người đều có nhiệm vụ của mình. Thái y và Phó Lâm phụ trách chiếu cố Thu Nhi, Tiểu Xa phụ trách nấu cơm và sắc thuốc, Yến phu nhân phụ trách chiếu cố Hoan Nhi.
43 CHƯƠNG 43
Thái y không dám tin nên cẩn thận nghe lại, sau khi xác định thật sự là song thai, trong lòng Thái y bắt đầu bất ổn. Lần trước Thu Nhi sinh sản, một đứa còn khó khăn như vậy, lần này nên làm thế nào mới tốt đây? Hơn nữa, Thu Nhi cần gánh phần dinh dưỡng cho ba người, xem tình trạng Thu Nhi bây giờ quả thực chỉ như muối bỏ biển! Thái y lo lắng đến ngày sinh sản, Thu Nhi nên như thế nào sinh hạ bọn nhỏ, cho dù có thể sinh hạ, gánh nặng mang thai hai hài tử này, có phải sẽ khiến Thu Nhi lại thêm vài phần nguy hiểm?.
44 CHƯƠNG 44
Đêm hôm khuy khoắt, mất ngủ không chỉ có một mình Thu Nhi! Tướng quân cũng đang nằm trên giường, nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hắn vừa mới cùng công chúa sinh hoạt vợ chồng.
45 CHƯƠNG 45
Thu Nhi thì quay đầu, tướng quân thì giả bộ ho khan, hai người đều rất xấu hổ. Thái y bảo tướng quân cùng dìu Thu Nhi vào nhà, thấy vậy, Thu Nhi liền nhăn nhó lấy chăn cố tình che lấp bụng.
46 CHƯƠNG 46
Tướng quân hễ rảnh thì lại đóng gói bao lớn bao nhỏ tới nhà Thái y. Qua tháng thứ sáu, cái bụng cực đại của Thu Nhi so với dáng người gầy yếu đã không biết thành cái tỉ lệ gì, thời gian nằm trên giường cũng vì thế càng ngày càng lâu.
47 CHƯƠNG 47
Trở lại phủ, tướng quân vẫn kinh hồn chưa thể định thần, tâm hoảng loạn không thôi. Công chúa tới hỏi hắn cơm chiều muốn ăn quế ngư hay ăn cua, tướng quân nói bừa xin công chúa cứ tự nhiên, rồi im lặng không nói nữa.
48 CHƯƠNG 48
Thu Nhi ánh mắt trống rỗng vô thần, chỉ có bàn tay vẫn đang vuốt ve chiếc bụng.
“Thu Nhi, xảy ra chuyện gì?” Thái y hỏi.
Hai mắt Thu Nhi bị che phủ bởi tầng tầng sương mù ẩm ướt, thế nhưng hắn vẫn lắc đầu, nói: “Không có gì, như vậy là được rồi, nên như thế này không phải sao! Là ta tự mình đa tình! Nhiều năm như thế, vẫn còn chưa thấy rõ ràng? Ta đây làm sao vậy!”.
49 CHƯƠNG 49
“Nhi tử?” Thu Nhi bất khả tư nghị chỉ chính mình, không nghĩ ngợi liền hỏi: “Thái y, ngài không chê Thu Nhi sao?”.
Thái y giả bộ tức giận buông tay Thu Nhi, mất hứng nói: “Thu Nhi, ngươi thật vô tâm, từ lúc ngươi ba tuổi đã được ta chăm sóc, thế nhưng bây giờ ngươi còn hỏi ta không chê ngươi sao!”.
50 CHƯƠNG 50
Mặc dù Thu Nhi phản đối, Yến Thái y vẫn quyết định từ chức, ở nhà chuyên tâm chiếu cố Thu Nhi, nói là chờ đứa nhỏ giáng sinh sẽ bắt đầu lo chuyện mở hiệu thuốc.
51 CHƯƠNG 51
Đau bụng sinh có thể được xem như đau đớn cần thiết trước khi sinh, bởi vậy Yến thái y cũng không nghĩ ra được biện pháp giải quyết nào tốt, chỉ có thể tại thời điểm Thu Nhi quá mức đau đớn mà cho hắn chút dược giảm đau, giúp hắn xoa bóp chiếc bụng trầm nặng, nhu nhu thắt lưng giúp hắn thuận khí, chỉ như thế mà thôi.
52 CHƯƠNG 52
Phó Lâm không thể nào hiểu được tâm tình của Thu Nhi. Hắn chưa từng trải qua quá trình đứa nhỏ lớn lên trong thân thể mình, vui cười, đá đánh, cũng chưa từng chịu đựng đau đớn như rơi xuống địa ngục, càng không cách nào tưởng tượng được nếu một ngày kia có thể tận mắt chứng kiến đứa con của mình từ một cục bông nho nhỏ rồi trưởng thành là mừng vui và tự hào tới nhường nào.
53 CHƯƠNG 53
.
.
Từ khi Phó Lâm gửi thư lại Tướng quân phủ cũng đã qua vài ngày, thế nhưng đến nay vẫn chưa thấy thân ảnh tướng quân. Phó Lâm đang bận làm giường sinh cho Thu Nhi nên không thể phân tâm đi quản chuyện của hắn.
54 CHƯƠNG 54
.
.
Phó Lâm chạy về nhà, không kịp nghỉ ngơi lại tiếp tục nấu nước, từng thùng từng thùng chuyển tới phòng Thu Nhi. Mồ hôi Thu Nhi đã thấm ướt hai tầng chăn, máu loãng nơi hạ thể chảy dài, lúc đau đớn nhất có khi còn xuất hiện huyết khối.
55 CHƯƠNG 55
.
.
Quan phủ và dược cục nhà Vũ Thư thường qua lại làm ăn với nhau, mấy vị cấm dược này là chuẩn bị cho quân đội, dùng để gia hình bức cung gian tế và phản đồ.
56 CHƯƠNG 56
.
.
Tướng quân tức nghiến răng nghiến lợi. Từ đương triều hoàng đế cho tới binh lính bình thường, chưa từng có kẻ nào dám xem nhẹ hắn như thế.
57 CHƯƠNG 57
.
.
Cố gắng ra sao Thu Nhi cũng không có cách nào thả lỏng. Dường như hắn đang bị vây quanh bởi một cơn biển gầm sóng động, giữa những vòng xoáy đau đớn mà quay cuồng, hắn chỉ có thể giãy dụa không cho bản thân mình chìm xuống, làm sao còn dư sức để bận tâm tới người kia.
58 CHƯƠNG 58
.
.
Thái y thuận khí cho Thu Nhi, để Vũ Thư chú ý quan sát nhịp tim của Thu Nhi, còn bản thân lão thì chuyên tâm đẩy bụng cho hắn. Thu Nhi an tĩnh nằm trên giường sinh, nếu không phải ngực còn phập phồng, thì cả người tựa như đang ngủ.
59 CHƯƠNG 59
.
.
Bên kia Vũ Thư cũng không hề nhàn rỗi, Thái y đã không thể trông cậy được gì. Vũ Thư giúp Thu Nhi cầm máu, lại tìm phu nhân hỏi xem liệu trong nhà có dược dục cỡ lớn hay không.
60 CHƯƠNG 60
Tướng quân thở hắt. Thật may mắn Thu Nhi không xảy ra chuyện gì. Hiện tại hắn không muốn nói tiếp, liền đánh gãy lời lải nhải của Tống Bảo, nói rằng bản thân muốn yên lặng một lúc.