Hơi hơi cười, Tiếu Ân và Day Ville đồng thời khẽ gật đầu làm lễ.
Bọn họ biểu đạt thái độ ngang hàng, không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không có mặc cho đối phương muốn làm gì thì làm. Nhưng điều này thật ra khiến Han Musi hơi yên tâm một chút.
- Nhị vị đến cung điện của ta không biết có gì cần phân phó? Nếu ta có thể làm được vậy cũng có thể xem xét một chút.
Han Musi từ tốn nói.
Day Ville tiên lên một bước, cười nói:
- Han Musi đại nhân tôn kính. Chúng ta lần này đến đây kỳ thật là muốn cùng ngài làm một vụ giao dịch.
- Giao dịch?
Han Musi cười ha ha nói:
- Không biết là giao dịch cái gì. Không ngờ cần hai vị nhân tài như vậy đến giao dịch?
Day Ville nhìn hắn một cái, còn Tiếu Ân và Nhất Hào đã sớm liên họp , không ngừng phân tích cường độ sức mạnh của Musi và truyền kết quả vào đầu Day Ville.
Trong lòng đã biết rõ ràng mọi chuyện, Day Ville cười nói:
- Chủ nhân của ta nghe qua danh tiếng của ngài, biết ngài hiện giờ đã là một vị ngụy thần siêu cấp có bốn thuộc tính và đang chuyển hóa thuộc tính thành thần tính.
Khuôn mặt anh tuấn của Musi trong nháy mắt cũng đã lộ ra một vẻ chấn động.
Người ngoài chỉ biết hắn là một cường giả ngụy thần ba thuộc tính. Nhưng không ai biết, mấy trăm năm trước hắn cũng đã thành công mở rộng ba thuộc tính thành bốn thuộc tính.
Hơn nữa càng quan trọng hơn chính là trong mấy trăm năm gần đây, hắn đã chuyển hoán thành công bốn thuộc tính thành bốn thần tính.
Đây tuyệt đối là bí mật lớn nhất của hắn. Để bảo vệ bí mật này, hơn ngàn năm qua hắn chua từng ra khỏi tòa thành này dù chỉ là một bước.
Đương nhiên, cũng bởi vì uy danh năm đó của hắn quá vang dội , cho nên trước khi người ta tin là hắn đã chắc chắn chết thì phỏng chừng cũng không có bao nhiêu kẻ dám có ý đồ xấu với chỗ này.
Hắn gay gắt nhìn chằm chằm Tiếu Ân và Day Ville. Han Musi cảm xúc trào dâng mênh mông. Hắn có suy nghĩ phải lập tức giết chết hai người này nhưng cuối cùng lại cũng không có hành động gì cả. Bởi vì hắn cũng không nắm chắc lắm , trừ hai người này ra còn ai khác biết bí mật này nữa hay không.
- Chủ nhân các ngươi là ai?
Han Musi lạnh lùng hỏi.
Day Ville chậm rãi ưỡn ngực, từ trên người hắn lập tức phát ra một vầng hào quang đan xen hai màu đỏ đen. Hào quang đầy khí tức cường đại và cũng đầy một loại lực lượng tinh túy. Bất kể là ai đến gần hào quang này đều có cảm giác phải cúi đầu bái lạy ngay.
Musi đương nhiên sẽ không quỳ lạy, tuy nhiên hắn cũng đã tự cho là mình đã minh bạch lai lịch đám người Tiếu Ân.
- Hóa ra là thần sứ các hạ đích thân đến. Thật sự là khiến Han Musi thụ sủng nhược kinh (CBRO: được sủng ái mà lo sợ).
Hắn dừng một chút rồi nói:
- Không biết chủ nhân nhị vị đến tột cùng là vị thần linh nào?
Số lượng thần linh tuy rằng thua xa ngụy thần, nhưng trải qua không biết bao nhiêu năm tháng phát triển, dựa theo thần cách mà phân chia thì chỉ có trời mới biết có bao nhiêu thần linh tồn tại.
Tuy nhiên nếu đã là thần thì hoàn toàn có thể lý giải vì sao hắn bị chú ý mà không bị hắn phát giác.
Day Ville hơi hơi lắc đầu , cũng không trả lời vấn đề này mà nói tiếp:
- Chủ nhân chúng ta lệnh cho chúng ta mang theo tình hữu nghị chân thành đến đây để cùng các hạ trao đổi một món đồ.
Han Musi khẽ động dung, hỏi:
- Món đồ gì?
Tuy rằng Day Ville mặc áo choàng màu đen phủ kín từ đầu đến chân và phóng ra ma pháp ẩn nấp , hoàn toàn che khuất khuôn mặt của hắn, nhưng trên người hắn rất tự nhiên tỏa ra một khí tức chân thành.
- Chủ nhân chúng ta muốn có một mảnh thần tính.
Hai mắt Musi đột nhiên trợn lên, tỏa ra hào quang mãnh liệt như hai ngọn đèn pha. Tiếu Ân thầm lắc đầu. Vong linh vẫn là vong linh. Nhân loại không làm ra chuyện như vậy.
- Ý tứ của các ngươi là muốn lấy tính mạng của ta sao?
Khóe miệng Han Musi chậm rãi nhếch lên , hiện ra một vẻ trào phúng. Hắn tu dưỡng vô cùng tốt, đến giờ phút này vẫn không trở mặt động thủ.
Vẻ mặt Day Ville và Tiếu Ân bất động, để mặc cho khí thế của hắn điên cuồng bùng nổ, nhưng không có ý chống cự.
Biểu hiện như vậy khiến Han Musi hơi an tâm một chút, ít nhất cũng không lập tức bỏ chạy. Tuy nhiên trong ánh mắt hắn vẫn đầy vẻ bất hảo.
Quả thật, nếu có kẻ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ngươi, hỏi ngươi lấy thứ quý giá nhất của mình, vậy bất kể người nào cũng không tươi cười đón chào.
Day Ville đột nhiên duỗi ra một bàn tay ra, nói:
- Han Musi các hạ tôn kính. Chúng ta đến cũng không ý cùng ngài đối địch. Chúng ta chỉ muốn cùng ngài tiến hành một cuộc giao dịch. Nếu ngài đồng ý. Chúng ta sẽ trao đổi. Nếu ngài không đồng ý. Chúng ta đương nhiên cũng sẽ không cưỡng cầu.
- Hừ! Giao dịch? Bất kể ngươi xuất ra cái gì cũng đừng nghĩ có thể đổi lấy thần...
Thanh âm Musi đột nhiên ngưng bặt. Ánh mắt hắn dường như đang sáng rực lên, nhìn chằm chằm vào cái thứ vừa xuất hiện trên cánh tay đang vươn ra của Day Ville. Lúc này Day Ville đã mở lòng bàn tay hắn ra. Trong tay nắm chặt một mảnh thần cách. Bằng vào kiến thức và lịch duyệt của Han Musi thì chỉ cần liếc mắt một cái là biết lai lịch thứ này. Cho nên biểu tình của hắn mới có thể biến thành cổ quái như thế.
-Nguơi! Nguơi! Nguơi!
Musi liên tiếp nói ba chữ ngươi rồi cuối cùng lại nói không ra lời. Trong cuộc đời hắn đã trải qua. cho tới nay vẫn chưa bao giờ trải qua những chuyện như hôm nay. Thần cách và thần tính tuy rằng đểu là những thứ cần thiết để thành thần nhưng cho dù là kẻ ngu ngốc cũng biết thần cách thì chính mình không thể tự sinh ra. Còn thần tính chỉ cần cố gắng là sẽ có hy vọng chuyển hoán thành công. Đối với những ngụy thần cường đại như bọn họ mà nói chính là như thế.
Càng là ngụy thần cường đại thì khi tu luyện tới cực điểm càng có thể dễ dàng chuyển hóa bán thần lực của bản thân mình thành thần tính. Cho dù là một lần không thành công thì còn cơ hội khác. Nhưng thần cách không như thế. Thứ này chưa từng nghe nói qua có ai có thể tự động ngưng kết thành.
Cho nên khi hắn thật sự đối mặt với việc này, trong lòng không khỏi nửa mừng nửa lo. Trong đó kinh ngạc và do dự chiếm phần lớn.
Day Ville buông cánh tay xuống, nhưng mảnh vỡ thần cách duới sự khống chế của hắn cũng không rơi xuống mà quay tròn quanh bàn tay hắn.
Đây là một mảnh vỡ thần cách do đích thân Tiếu Ân luyện ra, cũng không có thuộc tính gì cả. Mảnh vỡ thần cách trong suốt lấp lánh giữa không trung, tỏa ra ánh sáng không theo quy tắc nào cả làm người ta có cảm giác hoa cả mắt.
Tinh quang trong mắt Musi sớm đã biến mất sạch sẽ. Trong ánh mắt đó giờ chỉ còn sự tham lam không cách nào che dấu được. Tiếu Ân có thể khẳng định. Nếu hắn không phải e dè thực lực hai người mình và nghĩ đến phía sau mình có thần linh sai khiến, vậy hắn đã sớm ra tay cướp đoạt.
- Các ngươi muốn dùng mảnh vỡ thần cách để trao đổi thần tính sao?
- Đúng!
Day Ville không chút do dự trả lời.
- Các ngươi cần thần tính gì?
Day Ville do dự một chút, dường như suy xét cái gì đó. Sau một lát, mới chậm rãi trả lời trong ánh mắt hơi khẩn trương của Han Musi:
- Trừ thần tính quang minh hệ, bất kể là thần tính trung lập hay là thần tính hắc ám đều có thể trao đổi.
- Các nguơi cần mấy cái thần tính?
- Vậy phải xem ngài có thể cung cấp thần tính tinh phiến đáng giá thế nào.
Musi trầm ngâm một lát, trên mặt lộ ra một nụ cười, nói:
- Thân sứ các hạ tôn kính. Thần tính của bản thân ta không thể trao đôi với ngài.