Như lúc này đây. thanh tiểu mộc kiếm này tuy rằng giống một lão già gần đất xa trời nhưng vẫn hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người.
- Giá khởi điểm là ba trăm tử kim thạch, có vị nào ra giá không ?
Trong lòng Tiếu Ân khẽ mỉm cười , chỉ sợ ngay cả bộ xương khô cũng biết giá trị thực tế của thứ này khác xa với những gì mà nó biểu hiện ra ngoài cho nên mới đưa ra một cái giá quá rẻ mạt đối với đám ma đạo sĩ cấp cao và truyền kỳ.
- Ba trăm năm mươi.
- Bốn trăm.
Sau vài lần ra giá ngắn ngủi, sau khi giá cả vượt qua một ngàn, thanh âm lập tức ít hẳn đi.
Đến cuối cùng chỉ còn lại hai tên đang không ngừng ra giá , trong đó một tên đội nón tre , có khí tức cường đại của nhân loại còn sống.
Người khác có lẽ thấy không rõ lắm bộ mặt người nọ , nhưng Tiếu Ân là người như thế nào chứ ? Hắn sớm đã vô tình nhìn rõ khuôn mặt tên nhân loại chỉ có thực lực cửu tinh ma đạo sĩ này.
Còn một tên khác ra giá là một tà nhãn bậc cao.
Đây là một loại sinh vật phi thường cổ quái gần như có thể so sánh với Long tộc. Tà nhãn là một loại sinh vật hắc ám , tà nhãn bậc thấp sức chiến đấu cực kỳ kém cỏi , chỉ có thể coi như tương đương với Slime chưa biến dị. Nhưng tà nhãn bậc cao chính là sinh vật hắc ám siêu cấp hùng mạnh khiến tất cả mọi người e ngại.
Nghe nói sức chiến đấu của bọn chúng chưa chắc đã kém hơn Long tộc vốn được cho là những tồn tại cực kỳ hùng mạnh. Tà nhãn này không nghi ngờ gì nữa chính là loại sau , hơn nữa còn là loại phi thường hiếm thấy, siêu cấp cao thủ đạt tới cấp bậc truyền kỳ.
Tên nhân loại kia do dự hồi lâu , dưới những câu nói kích động lòng người liên tục phát ra từ miệng bộ xương khô , rốt cục lại một lần nữa tăng giá cả , nâng giá lên tới một ngàn hai trăm tử kim thạch.
Bộ xương khô kia ra vẻ đắc ý , làm ai cũng nghe được tiếng cười đầy sung sướng, hắn nói lớn :
- Một ngàn hai trăm tử kim thạch, còn ai trả cao hơn không?
Tiếu Ân nhíu mày. Đến lúc này hắn mới nghĩ ra thanh âm phát ra từ cái miệng trống hoác kia dường như cũng không phải rất khó nghe. Xem ra để bộ xương khô này chủ trì bán đấu giá quả nhiên là một quyết định đã được xem xét thấu đáo. Tà nhãn tức giận hừ một tiếng, con mắt khổng lồ trên thân hình đảo một vòng khắp người tên nhân loại đội nón tre. Hô hấp người này lập tức trở nên khó khăn, hiển nhiên là vì sợ hãi thực lực cường đại không biết đến đâu mà lường của đối phương.
- Một ngàn hai trăm năm mươi.
Tà nhãn gào to , trong tiếng gào ẩn chứa một ngọn lửa giận mãnh liệt , làm người ta vô cùng hoài nghi sinh vật hắc ám vốn hiếu chiến và không có thói quen nói đạo lý này có chết ngay sau đó không .
Bộ xương khô chủ trì rõ ràng là cảm ứng được sự phẫn nộ của tà nhãn. Hắn do dự một chút, thanh âm lập tức nhỏ đi rất nhiều, hỏi ngược lại tên nhân loại kia:
- Một ngàn hai trăm năm mươi tử kim thạch, ngài có tăng giá không ?
Lúc này ai cũng có thể thấy món đồ này chỉ có hai tên này ra giá.
Thấy ánh mắt rực lửa của tà nhãn nhìn chăm chú mình, tên nhân loại kia thở dài một tiếng, lắc lắc đầu.
Bộ xương khô chủ trì dường như cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm. Dù sao thứ này cũng không có khả năng được ghi vào kỷ lục những giao dịch cao nhất, vậy hắn cũng không có hứng thú hao phí quá nhiều tinh lực cho chuyện này.
Hắn giơ cánh tay lên cao , chỉ cần ngón tay bộ xương khô đụng vào mặt bàn , như vậy phiên giao dịch này sẽ chấm dứt.
Nhưng mà ngay khi cánh tay hắn vừa mới đưa tới giữa không trung, lại nghe thấy được một thanh âm bình tĩnh vang lên trong đại sảnh. Từ trong góc vang lên.
- Hai nghìn tử kim thạch.
Trong nháy mắt cả sảnh im lặng, tất cả mọi ánh mắt đều hướng tới chỗ Tiếu Ân đang ngồi. Còn mấy người ngồi bên cạnh hắn giật mình vội vàng tránh qua một bên, để Tiếu Ân lẻ loi một mình xuất hiện trước mắt mọi người.
Trên đầu Tiếu Ân đội mũ đi mưa, trừ thần linh ra, bất cứ kẻ nào cũng không có khả năng nhìn thấu dung mạo của hắn như thế nào.
Cho nên sau một lúc im lặng, một cỗ khí tức hùng hậu như bão táp ập đến.
Đại đa số mọi người đều nhìn về phía tà nhãn đang nổi giận, trong con mắt duy nhất trên người hắn đầy vẻ thô bạo và tàn nhẫn, dường như là chỉ muốn trực tiếp xé Tiếu Ân thành từng mảnh vụn. Mà gần như cùng lúc đó, một khí tức cường đại bốc lên từ trên người hắn, không ngừng vờn quanh Tiếu Ân khiêu khích.
Chỉ có điều, uy hiếp trình độ này chưa xứng để Tiếu Ân ngó đến. Dưới tình huống như vậy. Tiếu Ân vẫn như trước không thèm đưa mắt ngó hắn một chút, trong lòng vẫn đang tự hỏi mấy vấn đề khi nãy.
Cuối cùng, khí tức trên người tà nhãn càng ngày càng mạnh, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay. còn những người bên cạnh Tiếu Ân sớm thấy tình thế không ổn đã tránh đi chỗ khác.
Tuy rằng bọn họ đều là cường giả cấp ma đạo sĩ trở lên. nhưng khi một tà nhãn cấp truyền kỳ tức giận, thì hậu quả bọn họ cũng không thể gánh nổi.
Nhưng mà, ngay khi tà mắt tức đến độ sắp công kích thì một uy áp cường đại từ phía sau đại sảnh truyền đến. Sau khi uy áp này hơi chạm vào sát khí của tà nhãn , hai bên liền cùng thu về đầy ăn ý.
Tuy rằng không biết kẻ ra tay giải vây đến tột cùng là nguời phương nào, nhưng tất cả mọi người đều biết, tà nhãn cực kì kiêng kị kẻ vừa mới ra tay vừa rồi.
Bộ xương khô lúc này bèn ho nhẹ một tiếng, có chút nơm nớp lo sợ hỏi:
- Hai nghìn tử kim thạch, có ai ra giá nữa không?
Tên này vừa nói, những nguời khác lập tức hiểu được, vừa mới ra tay không ngờ là cao thủ của phòng đấu giá. Tuy rằng không nhìn thấy người nọ, nhưng ai cũng biết ít nhất là cao thủ cấp truyền kỳ .
Tiếu Ân vẫn bình thường như là từ đầu tới giờ chẳng cảm giác được cái gì kì lạ đang xảy ra. Chỉ yên lặng ngồi đó. âm thầm tự hỏi những vấn đề của mình.
Tuy nhiên hắn cũng thả ra một đạo thần niệm, hơi chú ý một chút những thứ được đem ra đấu giá trong lân bán đấu giá này.
Nhưng cuối cùng hắn thất vọng phát hiện những thứ như tiểu mộc kiếm từ đầu đến cuối chỉ có duy nhất một món, không còn xuất hiện bất cứ thứ gì tương tự.
Rốt cục, hội đấu giá cũng kết thúc. Người mua được món gì thì ngồi yên tại chỗ. còn kẻ không thu hoạch được gì thì lục tục ra về.
Tên tà nhãn kia là kẻ đầu tiên đứng lên. khi đi ngang qua bên cạnh Tiếu Ân, nhẹ nhàng và khéo léo thả ra một tia năng lượng dao động quấn quanh người Tiếu Ân vài vòng, để lại một ám ký cực kỳ bí mật.
Tiếu Ân kinh ngạc cảm ứng một chút. Hắn khẽ mỉm cười, cũng không chùi đi. Đã có kẻ muốn chết, như vậy hắn cần gì phải lo lắng.
Sau một lát. từ bên trong đi ra một đám người; trong tay mỗi người đều cầm một cái khay đựng thứ gì đó lớn nhỏ không giống nhau tùy từng trường hợp.
Trên cái khay này chính là những thứ bọn họ đấu giá được.
Trước mặt Tiếu Ân là một cái khay màu vàng, đặt trên đó là một thanh kiếm nhỏ tỏa ra khí tức nhàn nhạt.
Tiếu Ân cầm lấy nó , nhẹ nhàng múa may vài cái , sử dụng phương pháp do Vô Danh dạy bảo , hoàn toàn khác hẳn hệ thống ma pháp đương thời, nhưng có thể cảm ứng được tất cả năng lượng cường đại. Sắc mặt hắn thoáng biến đổi , may mà đeo khăn che mặt, không ai có thể nhìn ra vẻ mặt của hắn đang thay đổi.
Sau khi cầm tiểu kiếm trong tay. Tiếu Ân mới phát hiện một việc: Hoá ra phong ấn tiểu kiếm này không phải mười sáu đạo, mà là hai mươi lăm đạo.
Điều này chứng tỏ cái gì? Chẳng phải nói thứ này là di vật viễn cổ cấp bậc rất cao sao?
Tiếu Ân hơi hơi chần chừ một chút, giơ tay lấy vòng cổ không gian , động tác không khỏi hơi hơi run run một chút.