Hắn phi thường rõ ràng, nếu chỉ có bốn mảnh thì hắn và Tower Belli bốn người chỉ có thể nhìn. Nhưng nếu có dư ra một chút…thì có thể lấy được một phần. Nên khi hỏi những lời này, cả người hắn đều có chút khẩn trương.
Thấy vẻ mặt của hắn, Tiếu Ân hơi cười:
_Yên tâm đi, người phát hiện có phần.
Trong đôi mắt Boha có vẻ nửa mừng nửa lo, lại sinh ra cảm kích từ trong tim đối với Tiếu Ân.
Nguỵ thần truyền kỳ đi vào luân hồi giới nhiều như vậy, cũng có rất nhiều những thế lực tranh giành toàn bộ mảnh vỡ thần cách. Dưới tình huống đó, bọn người Boha biết rõ, nếu chỉ một mình tiến đến, đừng nói là mảnh vỡ thần cách, chỉ sợ ngay cả tính mạng cũng phải bỏ lại đây.
Đương nhiên, cũng mới có thể bị lạc trong mê cung thông đạo, căn bản là không có cơ hội tiến bào đây.
Nhưng hiện giờ đi theo Tiếu Ân, vừa mới tiến vào không bao lâu, mỗi người đều có thể lấy được một mảnh vỡ thần cách. Đối với bọn họ, tuyệt đối đã thoả mãn rồi.
Khi mọi người rời xa khỏi hang động, bán thần vực của Tiếu Ân khẽ động, hang động này lập tức vang lên một tiếng sấm rền, hoàn toàn sụp đổ.
Sẽ không ai phát hiện ra hành động này của Tiếu Ân có gì không ổn, mà Tiếu Ân cũng huỷ thi diệt tích, không cho đám người Tower Belli cơ hội phát hiện ra ảo diệu bên trong.
Mấy người rời khỏi đây đi về phía trước. Nửa ngày sau, Tower Belli và Tania lần lượt quay về. Lại hơn nửa ngày nữa, Lycra vốn đi cùng Purcell cũng quay về.
Khi bọn họ lấy được mảnh vỡ thần cách từ trong tay Tiếu Ân, sự kích độổnga sao có thể hình dung, cũng không còn hối hận gì nữa đối với việc phụng hiến linh hồn cho Tiếu Ân.
Người mạnh như thế, hào phóng như thế, sợ là cũng chỉ có một vị Tiếu Ân này mà thôi.
Nhưng bọn họ cũng không biết, đối với Tiếu Ân mà nói, trong mắt hắn mảnh vỡ thần cách và thần lực kết tinh căn bản là chẳng chút đáng giá.
Chỉ cần có chút thời gian và thần lực kết tinh thì hắn muốn bao nhiều sẽ có bấy nhiêu, tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.
Sau khi mọi người đến đông đủ, Day Ville hỏi trước:
_Tiếp theo chúng ta làm sao bây giờ? Quay lại đường cũ hay tiếp tục tìm tòi ở trong này? Hay tìm một nơi mà ngồi chờ, đợi cho tới khi luân hồi giới đóng cửa, chúng ta tự động bị truyền tống ra?
Boha há miệng muốn nói, nhưng quét mắt qua mọi người một cái, lại ngậm miệng.
Tiếu Ân cười nói:
_Mọi người muốn nói gì thì cứ nói. Không cần giấu diếm.
Boha đỏ mặt:
_Các hạ, nếu chúng ta đã có mảnh vỡ thần cách rồi, thì hay là nên nhanh nhanh rời đi.
Tower Belli vội vàng lên tiếng:
_KHông được. Nếu chúng ta rời đi lúc này, đứa ngu cũng bếit chúng ta đã lấy được mảnh vỡ thần cách mà đuổi giết. Được không bằng mất.
Bo ha nghe vậy run sợ, nỉ non:
_Vậy…chúng ta tìm một nơi trốn tạm đợi cho tới khi luân hồi giới đóng cửa cũng tốt.
Tiếu Ân liếc nhìn qua. Ngoài dự kiến của hắn, Matt Lazo và Purcell hai người không ngờ cũng không lên tiếng phản đối, nhưng trên mặt họ cũng có một tia do dự.
Lần này, hai người bọn họ mỗi người đã có tới năm mảnh vỡ thần cách, thu hoạch như vậy đã vượt quá xa mong muốn của họ, cho dù là tham lam hơn nữa cũng đã thoả mãn rồi, huống chi Matt Lazo và Purcell hai người mới chỉ là nguỵ thần.
Tiếu Ân nhẹ giọng cười, thu hút sự chú ý của mọi người, sau đó nói:
_Phải chịu bó chân trốn ở một nơi trong thời gian dài như vậy cũng không tốt. Nếu bị phát hiện ra, khẳng định sẽ vô cùng khó hiểu, khi đó nếu có người tới chẳng phải chúng ta đã xui xẻo sao.
Purcell hừ lạnh một tiếng:
_Ta lại muốn xem xem đến tột cùng là ai dám đến trêu chọc chúng ta.
Matt Lazo ở một bên không nói vội:
_Vì mảnh vỡ thần cách, những người có gan này khẳng định không ít.
Nghe vậy, Purcell mặc dù trong lòng có thầm phản bác, nhưng thật sự ngẫm nghĩ một chút cũng cảm thấy có đoạ lý, chỉ một lần nữa tức giận hừ một tiếng, không nói nữa.
Tiếu ÂN khẽ lắc đầu. Hai người họ sau khi liên thủ giết địch và sự thẳng thắn thành khẩn trong nội động, quan hệ cũng đã hoà thuận hơn rất nhiều, nhưng vẫn không thể hoà thuận ở chung được.
Có lẽ bởi vì tính tình của họ quá mức cao ngạo, hơn nữa, vừa ra đời đã liền có được tuyệt đại thiên phú, cho nên từ trong xương bọn họ đã có một loại ngạo khí mà nhìn thiên hạ, cho nên hiển nhiên sẽ đối chọi gay gắt không hợp nhau.
Mà những gì Tiếu Ân đã trải qua lại hoàn toàn bất đồng với họ, nên khí chất toát ra từ trên người hắn cũng hoàn toàn không giống, vì thế mới có thể hoà bình ở chung với hai người này.
_Tốt lắm. Một khi đã như vậy, ta đề nghị mọi người dứt khoát làm bộ như không có việc gì mà đi thăm thú xung quanh, tuy nhiên ngàn vạn lần nhớ, tận lực không cần gây chuyện sinh sự.
Dừng một lát, hắn bổ sung
_Bất kể gặp được kẻ nào cũng không đề cập đến vong linh nguỵ thần. Việc này rất trọng yếu, nếu còn nghĩ đến bình an sau này. Vạn lần không nên quên.
Mọi người cùng nhau nghiêm túc gật đầu đáp ứng. THực ra, cho dù Tiếu Ân không nói cũng tuyệt đối không ai tiếu lộ việc này ra.
Tiếu ân đứng lên, nói tiếp:
_Bây giờ chúng ta huỷ đi toàn bộ dấu vết ở đây, trận đồ này cũng gỡ xuống toàn bộ, sau đó lập tức chạy đi.
Hắn cười vỗ vỗ vai Boha
_Chúng ta tất cả đều đi theo ngươi, nhưng ngàn vạn lần không muốn ngươi đưa chúng ta tới một nơi khác có mảnh vỡ thần cách. Ngươi đã phát hiện một lần rồi, nếu lại một lần nữa sợ là ngay cả ông trời cũng sẽ đố kỵ với chúng ta đó.
Boha cười xấu hổ:
_Các hạ yên tâm, ta có thể phát hiện ra một nơi giấu mảnh vỡ thần cách cũng đã là một chuyện rất giỏi rồi. Làm sao có thể phát hiện ra nơi thứ hai chứ.
Matt Lazo và Purcell nhìn nhau, kinh ngạc hỏi:
_Trong luân hồi giới còn có chỗ thứ hai có giấu mảnh vỡ thần cách sao?
Tiếu Ân thầm rùng mình:
_Ta cũng không biết. Có lẽ sẽ có.
Hắn nhìn hai người kia, hai người có được lĩnh vực mạnh nhất lập tức ngậm chặt miệng lại. Chuyện bọn họ kiếm được hai mươi mảnh vỡ thần cách trong động, thực ra ngoài ba người bọn họ ra, người khác cũng không ai biết.
…………………………………..
Một ngày sau, rời xa dãy núi này khoảng mấy trăm dặm, ba nguỵ thần bắt đâầ đi dạo trong luân hồi giới.
Phạm vi hoạt độngc ủa bọn họ cũng không phải lớn lắm, tìm tòi từng nơi khá cẩn thận, động tác không tránh được hậm một chút.
Trong một tháng, bọn họ cũng đã gặp qua vài nhóm người tới đây tìm, những người này có thể nói là bao gồm chẳng những nguỵ thần hệ vong linh, hơn nữa còn có một vài tiểu đội của nguỵ thần và truyền kỳ.
Nhìn đội ngũ ngày càng nhiều, đám người Tiếu Ân đã hiểu được, số người thông qua thông đạo luân hồi mà tiến vào đây càng ngày càng nhiều.
Mục đích của những người này và đam sngười Tiếu Ân là khác nhau. Bọn họ thực sự đi tìm nơi cất giấu mảnh vỡ thần cách, còn đám người Tiếu Ân chỉ là giả dạng. Có điều, tất cả mọi người đều biết sự quan trọng của việc này cho nên bộ dạng giả bộ luôn rất giống, ngay cả hai người cao ngạo kia cũng thế.
Tuy nhiên, thực lực của tổ bọn họ người ngoài nhìn vào, không khỏi thực sự là hơi lớn.
Tám vị nguỵ thần, chính là tám nguỵ thần đó. Khi bọn họ cũng đi với nhau, có thể đem đến một áp lực to lớn tuyệt đối khiến cho người ta run sợ.
Cho nên, khi thấy đội ngũ này, gần như ai cũng không nói một lời lập tức xoay người bước đi, ngay cả một cục đá cũng không dám nhìn tiếp.
Đấy là những người đó còn không biết ba người trong này là ba người có lĩnh vực mạnh nhất đấy, nếu không sẽ quá sợ hãi mất.
Theo như tính toán của bọn họ, chỉ cần tiêu dao ở đây khoảng mấy tháng, đợi cho luân hòi giới đóng cửa là có thể dễ dàng thoát thân mà ra.
Nhưng không biết vận mệnh không chiếu cố hay thần may mắn đã bỏ rơi bọn họ.
Sau hơn một tháng, khi Boha đang dẫn đường không ngờ lại phát hiện ra một nơi cất giấu mảnh vỡ thần cách, chẳng qua, cũng không phải chỉ có một mình hắn phát hiện ra mà trên vách núi đen gần nhất đột nhiên sụp đổ, lộ ra một hang động thật lớn, toả ra khí tức uy nghiêm.