21 NHƯNG CHÚNG TÔI ĐANG CHẠY TRỐN ai mới được? Từng xem quá nhiều phim kinh dị, tôi đủ biết chỉ có sói mới hú lên như vậy. Trong khi đó New York từ lâu không còn chó sói.
22 TÔI CẮM CỔ CHẠY càng xa Derek càng tốt. Cuối cùng, tôi thấy một bóng người cao gầy, tóc sáng màu tập tễnh, chống gậy đi xuyên rừng. Liam đấy. Vì chân bị thương nên hắn không đổi lốt sói được.
23 “ANH KHÔNG…” DEREK NÓI TRƯỚC. Anh ấy loay hoay chui ra từ phía dưới thi thể của Liam. Xác người sói đổ vật, xuội lơ, đầu ngật sang bên bởi cổ đã bị gãy.
24 CHÚNG TÔI TRỞ LẠI NƠI Derek biến hình lần đầu để tìm quần áo cho anh. Trong lúc anh loay hoay mặc đồ, tôi kiểm tra điện thoại di động của Liam. Xong xuôi, Derek đến gần phía sau và nhìn qua vai tôi: “Hắn dùng chữ viết tắt thay cho tên.
25 CHỈ MÌNH BÀ MARGARET ĐẾN. Dù chú Andrew có phân trần chị Gwen đang ở chỗ người yêu, rằng chị tắt điện thoại di động, nhưng rõ là chú thất vọng trông thấy.
26 SIMON NHƯ MUỐN LAO ĐẾN: “Sao? Là mẹ cậu thật à?” Tôi quả quyết lắc đầu: “Không. Đâu có. Tớ - tớ - tớ… (hít vào thật sâu thêm lần nữa, tôi nắm chặt bàn tay đang run bắn).
27 TÔI QUAY LẠI, tưởng chú Andrew, nhưng hóa ra chỉ có không khí. Một bóng ma vụt hiện trước mặt tôi, gần đến nỗi tôi ngã ngửa ra sau. Derek nắm chặt cánh tay, giữ tôi khỏi ngã.
28 NÓI RA NGHE THẬT TỆ, nhưng đúng là tôi cố tình ở trên lầu lâu hơn cần thiết: nào chải đầu, rửa mặt, lấy máy sấy tóc thổi khô quần vì quần mới không vừa lắm.
29 TORI TIẾP TỤC TÌM KIẾM. Thông tin thêm không có nhiều - chỉ đủ khẳng định những gì tụi tôi vừa phát hiện. Andrew là một phần của âm mưu giao nộp Derek cho tên Pack.
30 “THƯA CHÚ ANDREW?” Tôi thò đầu vào bếp lúc hắn đang ăn nhẹ với anh em nhà Derek. “Gì vậy cháu?” “Cuốn sách chú định cho cháu đọc…” “À nhỉ. Laptop của chú trong phòng làm việc ấy.
31 ĐẾN THỜI ĐIỂM NÀY, mấy anh em giỏi chạy trốn lắm rồi. Gọi Tori đến bàn xong, tụi tôi chia nhau đi gom về mọi vật dụng cần thiết - quần áo, tiền bạc và thức ăn.
32 CHÍN GIỜ TỐI, tôi lui về phòng dành cho con gái. Tori về phòng tự lúc nào và đang ngốn ngấu đọc cuốn Bá tước Monte Cristo. Nó chẳng làm gì hơn ngoài cái vẫy tay cho đến khi nốt chương sách.
33 DEREK CẦN HỎI THÊM Andrew vài câu. Anh hỏi về cái đêm trong căn nhà nghỉ của hắn. Andrew thú tội: hắn là đồng phạm trong màn kịch bắt cóc, giả danh Hội Edison.
34 CHUỒN THEO LỐI CỬA HẬU, tôi đi nép vào chân tòa nhà để Derek không nhìn thấy tôi từ trên mái. Gió thốc mạnh đẩy tôi lùi lại, nhờ thế mùi của tôi sẽ không bay lên chỗ anh.
35 LIZ ĐỨNG ĐÓ, tươi cười hớn hở: “Tớ thành công rồi. ” Tôi bật cười, kiểu cười “sau khi khóc hai giây”. Hai đầu gối muốn khuỵu xuống vì nỗi mừng thoát nạn.
36 LÚC TRƯỚC, bốn đứa đều chắc mẩm Liz sẽ giúp do thám, tìm đường trốn an toàn cho mọi người. Nhưng giờ, tụi tôi phải xử lý bùa chú và các kiểu chuông báo động công nghệ cao - những thứ hồn ma không khởi động được.
37 “THẾ NÀO RỒI? Có vẻ cậu và Derek vừa làm lành. Chuyện gì xảy ra thế? Có phải anh ấy làm bộ với cậu không?” “Làm bộ ư?” “Cậu biết mà. Kiểu làm bộ làm tịch, trông như chú cún con thảm não.
38 SẮP RA ĐẾN CẦU THANG, tôi bị Simon gọi lại. Cậu thì thào: “Nhờ cậu mang một thứ cho Derek với. Nó trong phòng anh ấy. ” Hai chúng tôi lên lầu. Lấy ba lô đang giấu kỹ ra, Simon xé một tờ trong tập.
39 KIM LOẠI LẠNH BUỐT kề sát má tôi đang rung lên. Chiếc xe chồm chồm lao nhanh về phía trước. Một giọng như từ chốn xa xôi nào vọng tới. Mụ Margaret. “Chỉ số đường máu của nó thế nào?” “Thấp (giọng đàn ông, gần hơn.
40 THẾ ĐẤY! Sau một tuần tìm đường chạy thoát thân, tôi lại trở về đúng điểm xuất phát. Cũng về phòng giam ấy. Lại ngủ trên giường cũ. Và hoàn toàn cô đơn.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trinh thám
Số chương: 5