161 “Lô Quốc Thái tử, đây là ý gì?” Thích Uẩn Cẩm lạnh lùng nhìn đoàn người vây xung quanh mình, nơi này là địa bàn của Lô Quốc, người của bọn họ căn bản không vào được, không giống như Thái tử Lô Quốc phách lối mang theo quân đội của mình xông đến.
162 Editor: Uyên Xưn
--- ------ ------ ------
Khi bọn hắn không có bất kì chuẩn bị gì, một bóng dáng màu đỏ từ không trung bay xuống, sau lưng là mười nữ tử áo trắng che mặt phi thân tới, nâng một cỗ kiệu màn tơ màu trắng.
163 Khi bọn hắn không có bất kì chuẩn bị gì, một bóng dáng màu đỏ từ không trung bay xuống, sau lưng là mười nữ tử áo trắng che mặt phi thân tới, nâng một cỗ kiệu màn tơ màu trắng.
164 “Vậy thì thử một chút. . . ” Thủy Thu Hương tăng sức lực trong tay, sắc mặt Hoa Huyên Lãnh biến đổi.
“Coi như bây giờ ngươi giết hắn, đối với chúng ta mà nói, cũng chẳng có tổn thất nào….
165 “Vậy thì thử một chút. . . ” Thủy Thu Hương tăng sức lực trong tay, sắc mặt Hoa Huyên Lãnh biến đổi.
“Coi như bây giờ ngươi giết hắn, đối với chúng ta mà nói, cũng chẳng có tổn thất nào….
166 Editor: Uyên Xưn
--- ------ ------ ---
Vân Thiển nhìn về phía Tây Lâu Mạch vừa phát ra tiếng nói.
Hắn nhìn nàng, hồi lâu, đôi môi tái nhợt mấp máy, “Nếu như, nếu như người ngươi gặp trước là a, ngươi có đối đãi với ta giống như hắn hay không?”
Mùi máu tanh xông lên theo làn gió, không có một ai nói chuyện, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập, tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt vào bay y thiếu nữ, đôi mắt dưới mặt nạ không người nào có thể thấy rõ.
167 Vân Thiển nhìn về phía Tây Lâu Mạch vừa phát ra tiếng nói.
Hắn nhìn nàng, hồi lâu, đôi môi tái nhợt mấp máy, “Nếu như, nếu như người ngươi gặp trước là a, ngươi có đối đãi với ta giống như hắn hay không?”
Mùi máu tanh xông lên theo làn gió, không có một ai nói chuyện, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập, tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt vào bay y thiếu nữ, đôi mắt dưới mặt nạ không người nào có thể thấy rõ.
168 “Linh~” Không đợi Vân Thiển đánh tới Thích Uẩn Cẩm, một tiếng linh đang mãnh liệt vang lên, một nữ tử che mặt phi thân xông vào giữa hai người, vạt áo hoa khai tầng tầng như tuyết trắng.
169 Thủy Thu Liên không kịp phản kích nên bị Vân Thiển huy kiếm đến ngay mặt, khi có người ở phía sau đến kéo nàng đi, hai người Vân Thiển cùng Cô Độc Úy đã đứng cách đó mấy bước, cả hai người một người cầm kiếm, một người khoanh tay, trời sinh tuyệt phối.
170 Trở lại cung, Cô Độc Úy cho mọi người lui ra, tự tay mình xử lý vết thương trên người Vân Thiển, trừ bỏ vết thương trên cánh tay kia, những cái khác đều là nội thương
Một lần nữa hắn vì Vân Thiển băng bó vết thương trên tay kia, cho người chuẩn bị nước ấm, lúc này hắn mới chú ý đến vết máu dính trên mặt nạ Vân Thiển.
171 “Nương có ý gì?” Vân Thiển nghe rằng có người truyền xuống, nhưng cũng chưa từng nghe Cô Độc Úy nói qua, cho nên đây là lần đầu tiên nàng nghe nói điều này.
172 “Đại nhân?” Trương Trọng ôm một quyển tấu chương, đạp trên tuyết mà đi tới, xem ra, người này lại ngủ ở Binh bộ rồi
“Trương đại nhân!” Vân Thiển lễ phép đáp lễ.
173 Nhìn hoàng đế không hề có phản ứng gì, chúng thần vội vàng quỳ xuống, “Thỉnh hoàng thượng cân nhắc!” Toàn điện vang vọng tiếng “cân nhắc”
“Nga?” Nam nhân thoải mái ngồi trên long ỷ không thèm liếc lấy đám đại thần cho dù một cái, chỉ là hắn nhẹ nhàng nhìn đến chỗ bóng dáng duy nhất không quỳ, nhẹ nhàng nga một tiếng, cũng không biết hắn đây là có ý tứ gì.
174 Cô Độc Úy sau khi hạ triều, vội vàng chạy về ngự thư phòng, nơi nào có Vân Thiển, chính là nơi mà hắn mong ngóng, vĩnh viễn không thay đổi!
Lý công công đang cầm một đống tấu chương lớn cần phê duyệt vội vàng chạy ở phía sau, nhưng vẫn liên tục bị bỏ lại càng lúc càng xa.
175 “Chờ?” Ngưng mặt nhìn mấy người này cứ bí bí hiểm hiểm, dưới đáy lòng Vân Thiển không tán thành ý định của bọn họ, bởi vì theo quan niệm của nàng, nếu người khác phạm ta, ta tất nhiên phải hoàn trả bội phần.
176 Biết Vân Thiển muốn chạy trốn, Cô Độc Úy vội vàng đem nàng cuốn vào trong ngực hắn, “Thiển nhi, vì sao không cho ta biết sớm hơn một chút?” Hiện tại Cô Độc Úy hắn thật muốn bức hỏi cái tên Vân công tử vô lương tâm kia.
177 Bên ngoài tầng thứ hai Tử Kim điện, Thấm Lan nâng tầm mắt tịch mịch, nhìn bầu trời đầy bông tuyết, trên khuôn mặt tuyệt thế xẹt ngang từng mảnh cô đơn.
178 Nhìn đến đám lão thần này, trong lòng Vân Thiển rất sinh khí, không phải nàng lấy quyền thế của mình bức người, mà đám lão thần lấy uy đến áp chế bọn họ.
179 “Hoàng thượng, đã đến giờ. . . ” Phó Vãn Tình ngẩng đầu nhìn sắc trời bên ngoài, quay đầu nhắc nhở Cô Độc Úy.
Nguyên lai bọn họ đã sớm thương lượng xong, chính là bị những đại thần này làm dang dở, quyết định, bọn họ đã sớm đưa ra, ngay cả đại quân cũng đã chuẩn bị xong.
180 “Công tử, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?” Doanh Doanh chưa từng thấy qua Vân Thiển như vạy, trong lòng thật lo lắng có phải đã xảy ra chuyện lớn gì trong hoàng cung hay không
“Phát lệnh khẩn cấp, triệu tập mọi người.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 50