521 Thần Dạ nhất thời cả giận nói:- Đường đường là nhất tông chi chủ, nói chuyện sao giống như đánh rắm vậy?Chu Uyên Nhung nhưng cười một tiếng mà không cho ý kiến, tay áo vung lên, các vị trưởng lão cùng với ngũ phong phong chủ ở bên cạnh hắn lập tức bộc phát ra khí thế kinh người, mắt nhìn hai người Thần Dạ dường như muốn ăn thịt người.
522 Chu Uyên Nhung rốt cuộc lọ ra hai tay của hắn, trong bàn tay có năng lượng ba động kinh người cực đoan đang dũng động. . . - Người thiếu niên, đa tạ ngươi đem Thần binh giao trả cho Khiếu Lôi tông ta!- Khách khí!Chu Uyên Nhung cười nói:- Vì cám ơn ngươi, bổn tọa sẽ lưu cho các ngươi toàn thây, hơn nữa sẽ cho các ngươi đất để chôn cất!- Tông chủ đại nhân cũng là có lòng hảo tâm!Thần Dạ đồng dạng cười ấm áp nói.
523 Ngay cả đã đối địch, ngay cả tất cả tình cảm đều đã qua đi cũng không thể xóa đi được hết, cái mạng này của Tử Huyên thủy chung là Đại trưởng lão cứu về.
524 Nhưng hiển nhiên Đại trưởng lão cũng biết tính toán của Thần Dạ, nhìn thấy hắn lui về phía sau, bàn tay kia ở giữa không trung trảo một cái, một đoàn hôi ám sắc khí lưu giống như từ trong sâm la địa ngục mà đến liền là nhanh chóng hiện ra, xoay tròn một cái bành trướng tới chừng lớn nhỏ mười trượng, giống như là yên vân phong bạo để cho Thần Dạ lại không có một chút đường lui.
525 Cùng lúc đó tâm thần của hắn hoàn toàn tiến vào trong ý thức không gian, đi toàn lực thúc dục hồn phách của mình. Đại chiến với cao thủ Địa Huyền, Thần Dạ không thể nào có nửa phần cơ hội chiến thắng, cho dù Đại trưởng lão trước đó đã trúng chiêu, cái gọi là cơ hội đối với hắn mà nói vẫn là cực kỳ nhỏ bé.
526 - Ngươi có thể làm được điên cuồng như vậy, lão thân cũng có thể, tốt, cùng ngươi so một lần rốt cuộc là người nào điên cuồng hơn!Vừa dứt lời, một cỗ tử khí từ trong cơ thể Đại trưởng lão từ từ phát ra, chỉ là trong chốc lát ở bên ngoài thân thể nàng cư nhiên có một luồng hỏa diễm đen nhánh.
527 Đan ở lúc thân ảnh của Tử Huyên liền muốn hoàn toàn bị hỏa diễm đen nhánh bao phủ, một đạo thanh âm già nua đột nhiên ở phía chân trời vang dội ra, chợt bầu trời thật giống như ba động một cái, vô luận là Tử Huyên, còn là Đại trưởng lão hai người phảng phất cũng là giống như bị giam cầm, không cách nào nhúc nhích.
528 Đại trưởng lão dù là tự tin như vậy nhưng trong lòng Chu Uyên Nhung cũng còn có nghi ngờ, hắn trầm giọng nói:- Đại trưởng lão, ngươi đừng quên Huền y hôm nay là đệ tử ưu tú nhất của Khiếu Lôi tông chúng ta, tương lai nàng cũng hẳn là tông chủ của Khiếu Lôi tông, nếu như xảy ra một chút ngoài ý muốn, Khiếu Lôi tông vĩnh kiếp bất phục rồi.
529 - Ta cùng Linh nhi không thể giúp ngươi quá nhiều, nhưng ít nhất chúng ta không thể trơ mắt nhìn ngươi vĩnh viễn lưu lại vô tận tiếc nuối. Cho dù sau này ngươi sẽ thương tâm nhưng sẽ không có hối hận!- Mà ngươi có thể vì chúng ta mà thương tâm, đây đã để cho ta quý trọng bội phần rồi, hiểu không?- Không phải như thế!Thần Dạ lắc đầu, kinh ngạc nhìn chăm chú vào Tử Huyên, nghiêm mặt nói:- Các ngươi ở trong lòng ta cũng là trọng yếu nhất, thiếu hút mộ người đối với sinh mệnh của ta mà nói đều sẽ không đầy đủ.
530 Cái bí mật này bao hàm vẫn lạc của nguyên chủ nhân hai người, cùng với Thiên Đao từng đề cập đến, tràng đại chiến kinh thiên thời kỳ viễn cổ kia. Tuy nói đại chiến đã qua vô số năm, nhưng hôm nay xem ra có chút chuyện tựa hồ xuyên qua giới hạn không gian cùng thời gian, liền đang luân hồi.
531 Thần Dạ bất đắc dĩ cực kỳ, hắn hiểu được đừng nói mình bây giờ, ngay cả là có một ngày, tu vi của mình ở trên đỉnh cao, chỉ cần mình gặp nguy hiểm, hai người bọn họ vẫn sẽ là bỏ mạng vì mình.
532 Bởi vì hắn cho tới bây giờ đều không quên, nguyên chủ nhân của Thiên Đao cùng Cổ Đế điện là kinh diễm bực nào, nhưng cũng mới đạt đến trình độ đăng đường nhập thất, cách cảnh giới đại thành còn rất xa.
533 - Phốc xuy!Lồng ngực bị đánh trúng, người trẻ tuổi kia lập tức liền là cảm giác được một cỗ lực lượng cực kỳ cường hãn tràn vào trong bụng, lập tức lục phủ ngũ tạng phảng phất cũng là bị oanh đến lệch vị trí, một ngụm máu tươi phun ra, thân hình cũng là chật vật ngã bay ra ngoài, nặng nề rơi trên sơn đạo nơi xa.
534 Những lời này tựa hồ cho người trẻ tuổi lực lượng lớn lao, hắn thoáng cái tức giận quát lên:- Nếu biết ta là người của Chung gia, ngươi còn không nhanh rời đi, nếu không mà nói chắc chắn để cho ngươi chết không có chỗ chôn.
535 Dứt lời, Chung Khiếu hướng chỗ trước kia, mang theo thi thể của nhi tử dữ dội lướt đi. Nhìn phụ thân đi xa, thân thể mềm mại của nữ tử phảng phất mất đi tất cả khí lực, thân bất do kỷ mà tựa vào trên một gốc đại thụ ở phía sau lưng, sắc thái ở trong con mắt lộ ra vẻ cực kỳ trống rỗng.
536 Hôm nay cùng với Chung gia, đã không chỉ là loại ân oán mà Chung gia thiếu gia đắc tội bọn họ bị giết đi, mà là có biến hóa khác rồi. . . - Tốt, chúng ta cùng đi nhìn xem!- Một mình ta đi là được, các ngươi đi Hải vực Phong thành chờ ta.
537 Chirlaf nếu như những thứ này thật là âm mưu của Chung gia, bọn liền thật sự có nắm chắc lớn đưa tới rất nhiều người như vậy, có thể có thực lực nhất cử đều ăn?Liền ở trong phỏng đoán, từng đạo tiếng xé gió rốt cuộc ở hơn mười phút đồng hồ sau từ phương hướng Hải vực Phong thành thật nhanh truyền tới, không cần bao lâu Thần Dạ liền là nhìn thấy có rất nhiều đạo thân ảnh nhanh như tia chớp hướng chỗ của quang trụ mà lao đi.
538 Trong kết giới, có đều là cao thủ, sau khi để cho bọn họ bình tĩnh lại sẽ nghĩ ra biện pháp phá giải. Cho nên Thần Dạ tin tưởng nhất định sẽ có bước kế tiếp.
539 Nghe vậy Phong Kình ngược lại cười:- Nếu như chúng ta đáp ứng rời đi khỏi Hải vực Phong thành, ngươi liền thả cho chúng ta rời đi, như thế nào, không sợ chúng ta đổi ý rồi trở lại sao? Nếu như giết chúng ta, thực lực kia của Chung gia các ngươi có thể tiếp nhận được lửa giận của các thế lực lớn sao?Sắc mặt của Chung Khiếu không biến nói:- Vấn đề thứ nhất, ta có thể làm như vậy liền tự có thủ đoạn để cho các ngươi không dám trở về, về phần lửa giận khi giết các ngươi rồi sao.
540 Cho nên, có thể không động thủ thì cứ tận lực không động thủ, mà một khi muốn động thủ, những người ở đây sẽ không có ai may mắn thoát khỏi được. Bất luận một sơ xuất nào sót lại, đối với bọn người Chung Khiếu cũng đều sẽ là tai hoạ ngập đầu cả!Chung Khiếu hờ hững nhìn qua những người muốn rời khỏi kia, thản nhiên nói:- Đây là đường ra duy nhất, chư vị, các ngươi còn chờ gì nữa?Những người kia cắn chặt hàm răng, nhưng cuối cùng chỉ có thể xoay người, nhìn về phía bọn người Phong Kình.