41 Tư Mã Lưu Vân bất đắc dĩ than một tiếng, thay hai người trước mặt rót đầy ly rượu, Mạc Tử Thần lại đưa tay đẩy hắn ra. "Vương phi không uống được rượu, ngươi đừng làm loạn.
42 "Nói đi, dù sao trong mắt ta ngươi đã sớm không còn mặt mũi rồi. " Vãn Thanh lườm hắn, giọng nói không vui. Phong Huyền Dịch liền biến sắc, lời muốn nói lại áp xuống.
43 Edit: August97"Ngươi dám tiến một bước thì đừng trách ta không khách khí!" Tức giận, Vãn Thanh mò tới mò lui cuối cùng tìm ra túi hương, biết tính tình Phong Huyền Dịch ác liệt, nếu thật sự phát điên hắn sẽ làm ầm lên cũng không chừng.
44 Edit: August97"Nhất phẩm? So với vương gia thì như thế nào?" Khuôn mặt Vãn Thanh xuất hiện mấy phần trêu chọc, mặc dù không nắm chắc có thể hoàn thành chuyện này hay không nhưng trong lòng vẫn rất hiếu thắng.
45 Edit: August97Vãn Thanh dịu dàng tựa vào bên người hắn, cũng không nhiều lời, nam nhân kia nhíu mày nhấc chân theo vào. Sứ thần đưa Vãn Thanh vào trong điện, trong điện rộng rãi sáng ngời, thắp rất nhiều nến, vài hạ nhân đang đứng một bên phục vụ, dãy bàn bày biện thẳng tắp chỉnh tề, đều là kiểu bàn dài nhỏ đặc trưng, sứ thần tiến vào ngồi ở chủ vị, ý bảo Vãn Thanh ngồi bên cạnh, Vãn Thanh cũng không ngượng ngùng ngồi xuống, nam tử kia cũng ngồi đối diện nàng.
46 Edit: August97Hồi lâu sau, Phong Huyền Dịch cùng Hoàng đế mới tới đây, Hoàng đế nở nụ cười, vẻ mặt vui mừng, Phong Huyền Dịch lại thối mặt dọa người, Vãn Thanh cảm thấy nghi hoặc, nếu đã xong việc thì tại sao lại có biểu tình như vậy?"Đệ muội, trẫm rất cám ơn muội, đêm qua tặc thần đã thừa nhận.
47 "Ngươi làm chuyện như thế với Bổn vương giờ còn bảo Bổn vương phải lưu mặt mũi cho ngươi? Ngươi quả thật cho rằng Bổn vương không dám hưu ngươi sao?!" Sắc mặt Phong Huyền Dịch đen đến dọa người, khuôn mặt vốn dữ tợn càng giống như muốn nuốt tươi kẻ khác.
48 Edit: August97Sắc mặt Phong Huyền Dịch càng thêm khó coi, dùng lực kéo cánh tay Vãn Thanh đẩy nàng lên trên giường, mông bị đẩy mạnh sinh đau, Vãn Thanh tức giận trợn mắt nhìn hắn, bỗng nhiên ý thức được hắn thật sự nghiêm túc.
49 Edit: August97Vừa nghe nói thế, sắc mặt Phong Huyền Dịch càng thêm khó coi, nàng đang ngầm nói trong mắt nàng hắn cũng không bằng một con chó sao?"Vương gia ~" Tử Cơ mềm mại dựa vào trong ngực Phong Huyền Dịch, bĩu môi muốn tiếp cận vạt áo đang rộng mở trước ngực hắn, Phong Huyền Dịch cũng không cự tuyệt, nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm Vãn Thanh.
50 Edit: August97Vừa yên ổn mấy ngày, Phong Huyền Dịch không tìm đến nàng, Tử Cơ cũng không tới, nhưng thị vệ kia lại một người cũng không biến mất. Vãn Thanh vừa rời giường liền nhìn thấy Bảo Cầm bưng điểm tâm tới đây, nếm thử một chút, lại đột nhiên cảm thấy buồn nôn, ngực giống như bị thứ gì đó chặn lại không thở được.
51 "Nàng ta dám nói ta chạy trốn?" Vãn Thanh tức đến muốn ngất đi, vốn nghe theo Phong Huyền mà nàng đã bỏ qua cho Tử Cơ mấy lần, nhưng không ngờ nàng ta đã hại nàng bao nhiêu lần còn chưa tính, giờ lại muốn gieo họa cho phụ mẫu nàng.
52 Edit: August97Nằm trên giường trằn trọc trở mình như thế nào cũng ngủ không được , nhớ tới chuyện tình mấy ngày nay lại càng cảm thấy tức giận, Tử Cơ muốn lấy mạng nàng, nhưng bởi vì lời nói của Phong Huyền Dịch mà nàng không thể có hành động.
53 Edit: August97Cánh tay thon dài ôm lấy bả vai Vãn Thanh, thay nàng sửa sang lại áo bào trên người, "Trời lạnh, sao cả y phục cũng không chịu mặc tốt. "Vãn Thanh nhìn da thịt trắng nõn trước ngực hắn, người không mặc tốt quần áo phải là hắn mới phải, nhưng hắn lại không để ý, thân thể tựa vào bên người Vãn Thanh.
54 Vãn Thanh nở nụ cười, biểu tình Phong Huyền Dịch chưa từng thấy qua, khiến Phong Huyền Dịch không khỏi cảm thấy hết sức khó chịu, nhưng lại không thể nói ra lời.
55 Thời điểm tỉnh lại lần nữa, Vãn Thanh vừa mở mắt đã phát hiện mình bị trói lại, Tư Mã Lưu Vân ngồi đối diện mở đôi mắt nhìn nàng, sắc mặt áy náy. "Xin lỗi.
56 Edit: August97Rốt cuộc một chưởng kia vẫn không khống chế được, chưởng lực mạnh mẽ đánh úp tới bóng dáng lảo đảo của Tử Cơ, một ngụm máu tươi phun ra, trước Tử Cơ hiện vẻ không cam lòng nhưng vẫn không chống đỡ nổi mà ngã xuống.
57 Edit: August97"Thanh Nhi cũng đã thẳng thắn với người, nàng cũng vì tốt cho người, vì tốt cho Dịch nhi, nếu đã không hợp, vậy thì đồng ý chuyện hòa ly thôi.
58 Edit: August97 "Cổ ngươi bị sao vậy?" Ban đầu không nhìn thấy, khi ngồi xuống bên cạnh đống lửa lại thấy vết băng bó trên cổ Vãn Thanh. "Không sao, vết thương nhỏ.
59 Edit: August97 Vãn Thanh tức giận đẩy ngược lại hắn, Phong Huyền Dịch không phòng bị bị đẩy đến suýt ngã sấp xuống. Đỡ Mộc Vân Hạc lên, Vãn Thanh không muốn nhìn hắn nữa, hướng về phía Bảo Cầm bên cạnh la một tiếng:"Còn không mau thu thập đồ!"Bảo Cầm sợ hết hồn, run run chạy ra.
60 Edit: August97 Dung Chỉ nhíu mày, tựa hồ đang do dự, thật lâu sau mới mở miệng. "Cũng được, ngày mai ngươi tới đón ta. ""Ngày mai ta cũng không biết làm thế nào mới đến được, hôm nay sư phụ không tiện sao?""Trái lại ta rất tiện, nhưng bọn nó…" Dung Chỉ chỉ phía sau lưng Vãn Thanh, Vãn Thanh quay đầu lại, một con rắn tiểu hoa to bằng ngón tay cái thè lưỡi xông về phía nàng, bên cạnh con rắn còn có một con bọ cạp cong đuôi không biết từ lúc nào đã tiến lại gần nàng, chân bàn có chút dao động, Vãn Thanh vừa cúi đầu, dưới gầm bàn còn có một con chuột nhỏ đang nhe răng hào hứng gặm chân bàn.