41 Hạ Thiên nhìn thẳng mặt cô, trên ngực phập phồng, há miệng thở dốc, đôi mắt giống như đống lửa thiêu đốt. Sức lực trên tay gia tăng giống như có thể nóp nát Tần Vũ Tinh trước mắt.
42 Đột nhiên eo của cô bị xiết chặt. Tần Vũ Tinh ‘a’ một tiếng, khóe môi tự động cong lên mà ngay cả cô cũng không phát giác ra được. Hạ Thiên ôm cô vào lòng, cười nói: “Lúc nhìn không thấy anh, có nghĩ tới sẽ gọi điện thoại cho anh không?”Tần Vũ Tinh cụp mắt xuống, ra vẻ tức giận trả lời: “Mẹ em còn ở dưới lầu mà anh vẫn còn muốn chạy loạn.
43 Tần Vũ Tinh mơ màng trong chốt lát, nhìn chằm chằm đề tài hàng đầu, có chút mơ hồ. Vạch trần bí mật người phụ nữ thần bí bên cạnh Hạ Thiên!Bên trên tiết lộ gia đình bối cảnh của cô không thiếu phương diện nào.
44 Tần Vũ Tinh ấy vậy mà điên rồi!Cô hoảng hốt nhảy xuống giường, bịt miệng Hứa Gia Văn lại, gầm nhẹ: “Hét cái gì!”"Hạ Hạ Hạ Hạ. . . . . . Hạ Thiên đó!"Gương mặt Hứa Gia Văn ửng hồng, hưng phấn vô cùng, đẩy Tần Vũ Tinh ra một bên, cong đầu gối nhảy lên giường, hoa chân múa tay vui mừng nói: “Chúng ta chụp hình chung nhé!”… Mặt mày Hạ Thiên nghiêm túc, nhìn về phía Tần Vũ Tinh.
45 Trong lòng bối rối, Tần Vũ Tinh đẩy cửa ra, nhìn thấy Hạ Thiên đang đứng bỏ hai tay vào túi, tự nhìn mình. Cô nhìn quanh một vòng, không thấy Hứa Gia Văn, kinh ngạc nói: “Em gái em đâu?”Hạ Thiên không kiên nhẫn, nói: “Quá om sòm.
46 Mục Vũ Sâm nhìn cô, nhẹ giọng nói: “Có một số việc, không biết chân tướng có lẽ còn tốt hơn. Tô Tiểu Mộc cho rằng tất cả đều là lỗi của em, em ấy không rõ ràng lắm chuyện của Hứa Gia Kỳ.
47 Buổi tối, mẹ Tần gọi điện thoại tới, nói cậu Út lại gây họa, bà muốn ở lại nhà bà ngoại mấy ngày. Tần Vũ Tinh nghe đầu dây bên kia ồn ào, liền không hỏi chuyện gì.
48 Hạ Thiên thay quần thể thao màu xám tro, áo len đỏ thẩm ca-rô ô vuông theo kiểu Anh quốc. Bên ngoài còn mặc thêm một chiếc lông vũ vừa dầy vừa nặng. Tần Vũ Tinh nghĩ phải vận động, toàn thân mặc một bộ quần áo thể thao bằng nhung đỏ màu dưa hấu, tóc buột lại thành búi trên đầu, tôn lên làn da trắng noãn.
49 Tần Vũ Tinh nghi ngờ xé phong thơ ra, bên trong là một phần văn kiện báo cáoCô nhíu mày liếc mắt nhìn mẹ, hỏi: “Thời buổi này mọi người nên kiểm tra báo cáo chính thức không đấy?”“Bây giờ con còn lắm mồm trêu chọc mẹ? Mẹ để cho con nhận rõ Hạ Thiên.
50 Tần Vũ Tinh ôm ngực, tràn đầy lo lắng lẫn đau đớn. Về chuyện đã từng xảy ra, cô chưa bao giờ thật sự đi đối mặt. Mặc dù hoài nghi sự xuất hiện của Hạ Thiên có nhiều điểm nghi ngờ, nhưng cô không hề liên kết những chuyện cũ đã từng xảy ra năm đó.
51 Tần Vũ Tinh khóc xong rồi lại mất ngủ. Lòng đau như cắt, cô theo thói quen, mở WeChat ra, lục tìm trong sổ đen những người bị cô bấm vào, sau đó nhìn chằm chằm hình bán thân của Hạ Thiên một hồi, nhắm mắt lại, không khỏi cảm thấy khổ sở.
52 Điền Phương bật cười, hừ lạnh một tiếng, nói: “Tần Vũ Tinh, cũng là lầm đường lạc lối, cô nhận biết Từ Trường Sinh là đồ khốn kiếp, vậy còn cha cô thì sao? Cả gia đình các người đều là vì lợi ích riêng tư, đáng đời!”Tần Vũ Tinh chẳng cần tranh cãi với chị ta, vội vàng đi tới giúp mẹ, sợ mẹ sẽ làm ra chuyện gì quá xúc động.
53 Bác sĩ áo trắng lắc đầu cười cười: “Ba người chúng ta là bạn học cũ! Tôi còn học chung lớp với cô đấy. Sau đó cô tiếp tục ở lại Nhất Trung, Hạ Thiên thôi học, thành tích của tôi không khá nên phải tới khu vực trọng điểm thứ năm mươi*.
54 Tần Vũ Tinh nhìn bóng lưng dời đi của bọn họ, lè lưỡi. Cơ thể mẹ không có gì đáng ngại. Cha cũng không phải là chủ động ‘lầm đường’, vẫn còn muốn gia đình này.
55 Não Tần Vũ Tinh chỉ chạm mạch trong chốt lát. Cô nhớ lại tất cả tình tiết chuyện tối nay một lần nữa. Mọi người trực tiếp đi thẳng tới phòng bao gặp mặt ăn cơm.
56 "Mẹ kiếp… " Thẩm Huy vội vàng giải thích: “Tôi tới làm chứng cho Hạ Thiên thôi. ’“Cảm tình của các người thật tốt. ” Cô dâu mới cưới hoàn toàn không thấy Tần Vũ Tinh, nhìn chằm chằm hai vị soái ca, nhìn tới nhìn lui, chỉ thiếu điều nói là: “Các người hẳn là một đôi như lời đồn đại!”Hạ Thiên kéo Tần Vũ Tinh đi vào bên trong phòng làm việc, tới trước mặt một bà dì.
57 Mẹ Tần vừa vào nhà thì điện thoại vang lên, bà vừa nhấn nút thâu âm, vừa bỏ đồ đạc xuống. Tiếng cười trong trẻo của dì Ba vang lên từ trong điện thoại.