21 - Bố anh về rồi đấy. Em có muốn gặp bố anh không? – Bảo hỏi lại Khánh lần nữa khi đưa Khánh đi siêu thị. - Anh định hỏi cưới em à? – Khánh cười trêu Bảo.
22 Cuối tuần vừa rồi Bảo đưa Khánh về nhà. Chỉ sáng đi tối về vì cỗ cúng buổi trưa. Nhà đông người vả lại cũng bận nên cũng không nhiều người hỏi han chuyện hai đứa lắm.
23 Hà nói thế rồi tắt máy. Khánh ngập ngừng. Đoán chắc chuyện liên quan đến Vũ vì mới hôm trước Hà thế nào cũng đi điều tra. Việc của nó đâu mà nó sốt sắng thế nhỉ.
24 Khánh chạy lại ra phòng khách nhìn một lượt nữa. - Giống y hệt. – Khánh chớp mắt. Nói khẽ. Quay ra nhìn Hà. Nhìn mặt cô lúc này vừa có gì đó ngỡ ngàng rồi tiếp đến là lo lắng.
25 Sau một hồi kể lể, thanh minh, thuyết phục về việc hôm nay xảy ra. Rồi ngồi im chờ phản ứng của Bảo. Anh im lặng không nói gì. Khánh chột dạ. Từ hồi yêu nhau toàn Bảo xuống nước nhường Khánh.
26 Sáng ra Bảo dậy sớm về nhà, Khánh bị đánh thức dậy mà chưa ngủ đã giấc nên cứ lơ mơ. - Tối anh mang đồ sang nhé. Mang ít quần áo, đồ cá nhân, lap. Gì nữa không nhỉ?- Vâng.
27 Vài ngày sau Phong cũng tìm được ngày hẹn với Khánh. Gần đến ngày bố Phong chuyển vị trí của ông ta lại cho anh nên Phong bận. Gần như chẳng biết gì ngoài công việc.
28 Tối Khánh với Bảo về nhà muộn. Ăn rồi uống rồi bàn tán, tâm sự. Nên từ đi ăn sớm mà hóa ra lại không về sớm. Bảo hình như còn uống hơi nhiều. Bình thường chỉ hai đứa đi ăn với nhau nên Khánh chẳng thấy Bảo say mấy.
29 Bảo ngồi trên giường, ôm bộ quần áo ngủ hình con gà con rất to. Nguyên bộ quần áo là con gà, có cánh, có chân, có mỏ gà chip, cả cái mào gà be bé. Nói chung là nhìn rất kute và… hợp với trẻ nhỏ.
30 - Hồng vàng là tượng trưng cho tình yêu không được đáp lại hoặc sự phản bội. Theo ngôn ngữ các loài hoa. Hay chiếu trên TV đấy em hình như cũng in thành sách nữa.
31 Vũ cũng về luôn ngay sau Khánh. Còn lấy xe khá nhanh. - Anh vẫn nhớ giờ làm việc hay là vì theo dõi em nên mới biết? Em tự về được. Báo công ty rồi. – Khánh đáp.
32 - Ừ được, thế một lúc nữa anh xong việc thì đi luôn nhé. - Vâng anh. Hai người nắm tay nhau bước dọc dãy phòng bệnh khoa sản. Chốc chốc lại nghe tiếng bố mẹ dỗ dành con hoặc tiếng khóc của đứa trẻ con nào đấy.
33 Bảo phải đi công tác 5 ngày, mới ở nhà một mình hơn 1 ngày Khánh đã thấy có gì đó hụt hẫng, khó chịu. Hình như ở cạnh Bảo với Khánh đến giờ đã thành thói quen.
34 Sáng ra Khánh bắt Hà đưa đến công ty rồi mới được về, con bé mắt nhắm mắt mở còn không thèm đánh răng rửa mặt. Đi trên đường kiểu một mình bốn làn đường.
35 Khánh căng mắt ra nhìn cái số đang gọi đến, số của Bảo. Lúc tối mệt nằm ngủ luôn chả nghĩ đến gọi cho anh. Cố lấy giọng tỉnh táo Khánh trả lời:- Em nghe, giờ anh mới về khách sạn à?- Mở cửa cho anh đi.
36 - Định tìm thỏ ngọc đấy hả. - Khánh nằm trên giường nhìn Bảo lục lọi trong tủ. - Ơ, thỏ ngọc của anh đâu. - Em giặt rồi, mới giặt sáng nay. Định để hôm nào anh về thì mặc chúc mừng đi công tác lâu ngày.
37 Khách của Bảo là người Trung Quốc, nhưng sống ở Sing nên nói tiếng Anh tốt. Khánh nói được vài câu với ông ấy, đại loại khi ông ấy hỏi về mối quan hệ giữa hai người, khen Bảo và khen món ăn Việt Nam.
38 Bảo nhìn thấy Vũ đứng tựa vào xe cách xe anh có mấy bước chân, anh đưa tay nắm tay Khánh. - Đưa túi anh cầm cho, em lên xe đi. Khánh đưa cái túi xách cho Bảo, nhìn anh bối rối.
39 - Để tớ nói cho cậu nghe, tớ là tớ không thích thằng. . . ( tên tiếng Anh) chạy cánh. Sức yếu chạy như thế ko kịp hỗ trợ cho đồng đội. . . - Chồng chị Lâm nghiêm trọng.
40 Thay vội quần áo, Bảo lấy xe đưa Khánh đến viện. Hà ngồi ở băng ghế dài bên ngoài ngay phòng tiếp đón bệnh nhân. Chân phải băng từ cổ đến hết bàn chân.