41 Sao một lúc suy nghĩ thấu đáo, chúng tôi quyết định quay trở lên cầu oan khóc để gặp lại vong của cô gái tên Nương ấy. Quả thật thì quyết định ấy là một quyết định sáng suốt với chú Lâm ngay lúc này bởi vì chỉ còn cách thu phục cô ta rồi trao trả lại vật kĩ niệm của cô ấy cho bà thím kia thì nhiệm vụ mới hoàn thành mà thôi… nhưng mà không biết chú Lâm nghĩ thế nào chứ từ khi đi cùng chú ấy thì tôi chưa bao giờ thấy chú Lâm tỏ ra mệt mỏi hay có một chút lo sợ nào trong suốt chuyến đi bắt ma cùng với chú ấy cả.
42 Chúng tôi ở lại Cần Thơ được hai ngày rồi thì cũng khăn gối tiếp tục bay sang Vĩnh Long để giải quyết công việc của chú Lâm tiếp. Bước đầu tiên như thường lệ, chúng tôi vẫn phải ở trong một cái khách sạn tầm trung trong vòng ba ngày để có thể truy tìm manh mối của vụ lần này rồi mới có thể hành động được.
43 Lắm lúc tôi tự hỏi rằng tại sao cô gái kia lại chết trong phòng số 6 của cái khách sạn ấy? Liệu có chăng cô ta chết oan ức hay sao mà không siêu thoát được?.
44 Sau cuộc nói chuyện đầy hy hữu đó, vong cô gái chết trong căn phòng số 6 cũng nhẹ nhàng biến mất, không hiểu sao đêm đó tôi lại có thể ngủ một cách ngon lành đến như vậy.
45 Đã hơn 2 tiếng đồng hồ kể từ khi tôi và chú Lâm đến được Sapa, ngay khi đến địa điểm cần đến thì trời cũng đã sụp tối.
Vì nơi đây là vùng đồi núi nên sương mù cũng dày đặc, tôi nghĩ rằng những tai nạn xảy ra ở đây chắc cũng một phần là do sương mù cản trở tầm nhìn của người đi đường nên mới gây ra nhiều tai nạn như vậy.
46 Sau chuyến đi ấy tôi phải nằm viện điều trị vết thương ở chân vì bị thứ gì đó rất bén cắt, vẫn may là không sâu đến gân chân nếu không thì giờ tôi đã thành một tên phế nhân rồi.
47 Chú Lâm đi thật chậm và bước từng bước chân chắc chắn trên sàn nhà, khi đã đến với hiện trường chú Lâm đảo mắt nhìn mọi thứ xung quanh.
-Kì lạ thật! Mọi thứ từ cái bàn cái ghế sao hôm nay lại sắp xếp ngăn nắp như vậy?
Ông chú Lâm tiếp tục đi vào góc của ngồi nhà vì chú nghe thấy được tiếng ai đó đang thều thào trong góc tối, đưa cánh tay có ánh sáng từ ngọn lửa len lói tiến thẳng đến góc nhà.
48 Trở lại hiện trường! Giờ này đã gần 12h đêm, chú Lâm nhà tôi vẫn còn đang quanh quẩn trong ngôi nhà hoang nằm ở trên đồi của vùng đất Sapa lạnh lẽo.
Chú không mặc nhiều quần áo vì sợ sẽ vướng víu khi giao tranh với lũ ma quỷ trong ngôi nhà, lần này vô tình bước vào trong tìm thức của thằng bé 9 tuổi kia cho nên chú mới biết được sự thật kinh hoàng này.
49 Lúc bấy giờ! Chú Lâm đi vòng từ dưới qua cánh cửa nhà tắm đã được phong ấn bằng những sợi chỉ màu đỏ, cậu thanh niên kia cũng theo sao ông chú sát nút vì cậu ta cũng sợ khi phải ở trong ngôi nhà này một mình.
50 Ba giờ sáng, ngoài trời mưa bắt đầu to dần, ông chú Lâm giật mình đưa tay lên bấm quyết. . .
-Thôi chết!. . . trời mưa làm tắt hết những ngọn nến được đặt trên cái cột giữ những sợi chỉ đỏ ngoài kia mất rồi.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24