321 Bọn họ nói vài câu, Trình Lão gia tử đã dẫn mọi người quay trở về Trình gia, trực tiếp tới thẳng Lương đình bên trong viện của Trình gia lão tử. Trình lão gia tử đã sớm dùng thần niệm thông báo cho lão La, lúc này La tổng quản đã dọn sẵn tiệc rượu.
322 Quyết định này của Vân Đan Tông, khiến cho vô số người nghĩ nát óc cũng không hiểu lý do vì sao. Chuyện này quả thật kinh người, không thể tin được, Hoàng gia sao có thể chấp nhận được, vốn dĩ thế lực Trình gia đã mạnh rồi, trước kia thì chỉ có binh quyền, giờ Đan Thần Phủ khống chế cả thị trường đan dược toàn quốc, Đỗ Thần Phủ Bàn Tử đã triệt để khống chế tất cả các đỗ trường ở Vân Ca Thành, hơn nữa còn không ngừng phát triển đi lên, giờ phút này đây ngay cả Vân Đan Tông cũng trở thành thuộc hạ của Trình Gia.
323 Bên phía khác của Quan Tinh Lâu trong tiểu viện, có Trình Tiếu Thiên và Tống Chiến Thiên đang đứng đó, Trình Gia vô cùng rộng lớn. Hai người bọn họ cách xa Trình Cung bên này phải mấy km có, nhưng với thần thông của hai người, khoảng cách xa mấy km này cũng hệt như gần trong gang tấc.
324 Nếu như chúng ta làm như vậy, sẽ chỉ khiến cho một số người nhìn mà hả hê, dương dương tự đắc, tiện tay đem vứt thánh chỉ sang một bên, tiếp tục viết chữ.
325 Tống Chiến Thiên vỗ vai Trình Tiếu Thiên, trong lòng trái lại đã buông xui, chí ít mình đã từng ôm hy vọng nhiều năm như vậy, giờ cho dù ra đi cũng có thể an tâm rồi, dù sao Đại Soái còn mạnh hơn mình một chút, còn Trình Gia đã có hai vị Lục Địa Thần Tiên rồi.
326 Sau này nghe nhiều rồi, cũng cảm thấy Trình Cung rất thần kỳ, có chút không dám tin. Nhất là nói Trình Cung văn chương bay bướm, một mình san bằng Tứ Đại Tài Tử, đoạt được Trạng Nguyên Lang, hôm nay trông thấy nét chữ của Trình Cung, Tống Chiến Thiên đã không còn lời nào để nói nữa.
327 Một gã đại thúc tầm 40 tuổi hơn, cả người ăn vận như Liệp Yêu Giả, một bộ mặt xui xẻo, khóc lóc sưng cả mặt. Vương Chấn Nam ta nói thế nào cũng là một Liệp Yêu Giả có chút tiếng tăm mà, đường đường là một Siêu Phàm Kỳ đỉnh phong tồn tại, bây giờ không ngờ lại bị một tiểu nữ bắt như bắt gà, quả là xấu mặt quá.
328 Tại Thành Chủ Phủ xe ngựa tấp nập như suối như rồng, người ra kẻ vào nối đuôi không dứt, giờ đã khai tiệc rồi. Những kẻ trên hàng ghế đầu đang lời qua tiếng lại, thì thầm to nhỏ với nhau, trên mặt đều nở nụ cười, lúc này Nhan Văn Hiên đang đứng sau hậu viên, người mặc áo bào tân lang, y nhắm tịt mắt lại, nghe quản gia đọc danh sách lễ vật.
329 Lúc này Trình Cung cũng đã xem xong phần tin thứ nhất, đúng là xảy ra chuyện lớn rồi, ngày thứ hai sau khi bọn Trình Cung rời khỏi Vân Ca Thành, hung thần Bạch Khải Nguyên trực tiếp thượng tấu, lấy lý do vết thương cũ tái phát, xin cáo lão về quê.
330 - Thành chủ, Lạc môn chủ đến rồi. Lúc này trong đám thủ hạ có người thông báo cho hắn, đây là người đã theo gã nhiều năm, nói chuyện rất cẩn thận, từ tốn.
331 - Trình. . . Trình. . . Trình Cung, ngươi. . . Không có đi Nam hoang. Ta. . . Ta chỉ là phụng mệnh làm việc, đây hết thảy thật sự không liên quan tới ta, cầu ngươi.
332 Thần thông, thậm chí có thần thông mạnh mẽ như vậy, bên trên này ẩn chứa lực lượng quy tắc khủng bố như thế. Cho dù Thoát Tục kỳ đỉnh phong tu luyện, ít nhất cũng phải trên trăm năm mới có thể có thành tựu bực này, hơn nữa ngưng tụ quy tắc ra tay công kích như thế, cái kia phải có thần niệm rất mạnh mới có thể điều khiển.
333 Huyết Y lão tổ lập tức phi thân tới, tiếp nhận cái hộp thử mở ra, lực lượng của hắn không ngừng gia tăng, cũng không dám thoáng cái dùng sức quá mức, thẳng đến lực lượng vượt qua mười Long lực, cái hộp này mới chậm rãi bị mở ra.
334 Nam Hoang là bách chiến chi địa, hoang vu chi địa, sẽ không có người quá chú ý sự hiện hữu của bọn hắn, cho nên tin tức tương đối ít. Trình Cung nhìn Sắc Quỷ rất nhanh thả ra Vân Cáp, làm ra các loại bố trí, hắn thì lẳng lặng bắt đầu tu luyện.
335 - Nhớ rõ lời ta từng nói không, mộng tưởng không bị người khác cười nhạo, là không đáng giá thực hiện. Hiện tại chúng ta muốn chơi là chơi cái người khác chưa có chơi, nghĩ cũng không dám nghĩ.
336 - Hoàng Yến phương bắc chiên giòn, súp Kiếm Hổ Ngư của Nam Hải, hai món này mới là bổ nhất, ngươi lại cho bản đại thiếu một nội đan của Phi Hổ Yêu Vương.
337 - Ngươi. . . đồ vật Đan Thần phủ là sở hữu tư nhân, dựa vào cái gì cho ngươi mượn, hơn nữa ta đã nói qua. Nếu quả thật muốn mượn. Thì bảo Man Ngưu Vương đến, dù là đến lúc đó hắn thực trả không được, hoặc là hắn chết, Lâm Đan ta trở lại đế đô gặp mặt đại thiếu sẽ lấy cái chết tạ tội, Man Ngưu Vương không đến, ta tuyệt đối không cho mượn.
338 Nhưng làm cho Bạch Kiếm không nghĩ tới chính là, câu nói đầu tiên của Trình Cung không phải cầu tình, không phải khuyên bảo, không phải nói bất luận lời nói gì, vậy mà nói ra một câu như vậy, này thật đúng là vượt qua Tiểu Lang Vương dự kiến.
339 - Bỏ tinh thần lạc ấn, giao cho hắn. Trình Cung rất bình thản, bình tĩnh, giống như là đang ném mấy đồng bạc vụn cho người khác. - Vâng!Lâm Đan đáp ứng, hóa giải thần niệm lạc ấn, sau đó trực tiếp ném cho Bạch Kiếm.
340 - Đại thiếu. . . Lâm Đan. . . phụ phó thác của đại thiếu cùng tứ thiếu gia, không có quản lý tốt thị trường đan dược Nam Hoang hành tỉnh, còn xảy ra chuyện như vậy, mong.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50