1 Bệnh viện X – Thành phố Hồ Chí Minh.
Ba giờ ba mươi lăm phút sáng.
Trước cửa phòng cấp cứu, một nhóm người già trẻ lẫn lộn, mặt ai cũng có nét hoảng sợ, lo lắng kèm sốt ruột.
2 Ngày thứ ba kể từ khi Di Hân nhập viện. Vẫn gương mặt tái nhợt thiếu sức sống, làn mi nhắm nghiền chưa hề có dấu hiệu tỉnh lại. Ngoài kia đang hỗn loạn biết bao? Cô có vô tâm quá không? Khi mà mọi người đều lo lắng đến mức mất ăn mất ngủ, tâm trạng rối bời hoảng loạn mà cô vẫn chưa chịu tỉnh dậy để trấn an họ? Cô còn định nằm lỳ đến bao giờ nữa đây?
Chấn Phong ngồi cạnh giường của Di Hân, cậu ngắm cô đến mức thất thần.
3 Đôi mắt tím mơ màng hé mở.
“Ưm. !”
Cô ngửi thấy mùi thuốc sát trùng! Cô đang ở bệnh viện? Cô nhớ rồi. Cô đỡ đạn cho một người con trai.
Ngu ngốc! Tại sao cô lại dùng thân mình bảo vệ cho tên đó chứ?
Khẽ cử động người, động tác hết sức nhẹ nhàng của cô đã thành công trong việc đánh thức người bên cạnh.
4 Tin tức lão đại của Nguyễn gia sống chết không rõ tung tích thực sự là một quả bom của hai giới hắc bạch đạo. Một gia tộc lớn mạnh vững vàng bỗng dưng lung lay.
5 Bảy năm sau.
Casino, Las Vegas.
Trên căn phòng cao nhất.
Một cô gái trẻ tuổi đang tựa vào chiếc ghế đặt cạnh cửa sổ trong suốt, mi mắt khép hờ, mái tóc nâu hơi rối vương trên gương mặt tinh xảo với làn da trắng không tỳ vết, sống mũi cao thẳng tắp, bờ môi anh đào quyến rũ, làn mi cong vút, có lẽ đây là một kiệt tác hoàn hảo của thượng đế.
6 Trong giới hắc đạo, hiện nay có tứ đại gia tộc làm chủ bốn phương.
Đứng đầu là Trần gia – Trần Khắc Duy.
Bảy năm trước, một thằng nhóc mười hai tuổi tự tay lật đổ cha ruột của mình, một tay huyết tẩy toàn bộ người trong Trần gia để tự mình leo lên cái ghế quyền lực cao nhất.
7 “Hân à! Bảo bối đáng thương của ta! Con phải mạnh mẽ lên nhé. Gia tộc cần con, ông ấy cần con, ta cần con. Con không được phép yếu đuối mà bỏ cuộc. Phải tự đứng lên và cố gắng.
8 Phi cơ riêng của Nguyễn gia bay từ Las Vegas, Mỹ tới Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam.
Trong một khoang riêng biệt, Di Hân lúc này đang ngủ trong lòng của Chấn Phong.
9 *Lưu ý: mọi chi tiết đều là giả tưởng, không tồn tại dựa trên bất cứ một cơ sở khoa học nào.
_Giới thiệu độc tố thần kinh có trong truyện_
Độc tố thần kinh số không: độc tố nhẹ nhất trong số bảy độc tố thần kinh nguy hiểm nhất đối với tính mạng của con người.
10 Bên ngoài, Chấn Phong, Kỳ Dương và Di Dung đang đứng chờ Di Hân với vẻ mặt sốt ruột. Bên trong, Di Hân đang điên cuồng tàn sát.
Vì đây là phòng cách âm nên hiển nhiên người đứng ngoài không thể biết chuyện gì đang xảy ra bên trong.
11 “Xin lỗi chủ nhân, thuộc hạ đã thất bại!” một gương mặt xinh đẹp diễm lệ, đặc biệt là đôi mắt màu tro lạnh thể hiện rõ sự cao ngạo của quý tộc lúc này đang quỳ dưới chân một người đàn ông trẻ tuổi với vẻ mặt không hài lòng.
12 Di Hân hờ hững ngồi trên giường đối mặt với cửa sổ to lớn, đôi đồng tử tím lạnh nhạt đảo mắt ra bên ngoài, như đang tìm kiếm thứ gì đó. Bên cạnh cô là Di Dung chăm chú nhìn Di Hân bằng vẻ mặt hết sức thản nhiên, Di Dung thực sự không thể nhìn thấu ý nghĩ của Di Hân…
Ánh mắt mông lung không xác định cứ thế không điểm dừng… Cô đang nghĩ gì?
Hơn nữa, hình như trời sắp mưa?
Bầu trời u ám dần, mặt trời khuất dạng đằng sau từng đám mây xám xịt.
13 Di Hân – cô gái này hiểu rất rõ cơ thể của con người.
Và mỗi lần cô đích thân ra tay, cô chỉ chọn ba nơi làm trọng điểm: đầu, cổ và tim. Thế nhưng cô dùng lực đủ vừa để giữ cho mạng sống tên xấu số động đến cô.
14 “Đại tiểu thư, người đã đưa đến rồi. ” đôi khuyên màu ánh kim đính trên tai của Di Hân khẽ kêu lên giọng nói sắc bén của một người đàn ông. Gương mặt xinh đẹp vẫn không có chút cảm xúc gì, chỉ lạnh nhạt ừ một tiếng rồi trầm ổn bước đi.
15 Giữa thế giới tăm tối hòa lẫn hắc bạch này quả thật không thiếu bốn từ gọi là ‘nghề để kiếm sống’ và hai từ duy nhất dùng để làm lý do cho những công việc cực kỳ vô đạo đức là ‘cần tiền’!
Một người không nhân cách, không suy nghĩ, không học thức là sẽ nghèo sao? Không! Con người này chỉ cần cầm một chiếc dao gọt hoa quả lên là có thể kiếm được chút đỉnh đủ bữa cơm qua ngày, nhờ việc giết người.
16 “Đại tiểu thư, quốc vương Hestipone gửi thư tới. ” Kỳ Tuyết nghiêm túc từ đâu đi tới mang theo tin tức bước vào phòng riêng của Di Hân.
Khung cảnh lúc này có chút kỳ lạ… Di Hân nhắm hờ mi mắt thả lỏng người trên chiếc ghế xoay to bản.
17 Nicaraga – theo tiếng Eatran của đất nước này từ Nicaraga có nghĩa là thanh bình, yên ấm và hòa thuận. Vùng đất của gió, vùng đất của sự dễ chịu. Tất cả, đều bao trùm quanh Nicaraga không khí thoải mái, hạnh phúc.
18 Tên cận vệ của vương hậu Selly hốt hoảng chạy vào với vẻ mặt tát mét, hơi thở đứt quãng, nói không được mà hét cũng chẳng xong. Quả thật làm người khác ‘rất ngứa mắt’.
19 Xác nhận mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, quân đội Wasedes hùng mạnh xếp hàng ngang trước Oibbtks vững chãi. Đội quân đông đảo quân phục chỉnh tề, tất cả xếp thành ba hàng ngang ngang ngắn.
20 Di Hân cùng Khắc Duy rời Nicaraga, mục tiêu của họ lúc này đồng nhất là phá bỏ và hủy diệt đế chế PNER.
Trên phi cơ, Kỳ Tuyết lặng lẽ ngồi đối diện Di Hân đang lạnh lùng chống tay lên cằm, lúc này cô đã cởi bỏ đôi găng tay để lộ bàn tay trái có một hình xăm à không, phải là khắc vào da vào thịt một mũi tên.