1 Một ngày mùa đông lạnh lẽo…Vụ việc bé gái sơ sinh bị mẹ ruột vứt ngay tại sọt rác đằng sau kí túc xá trường đại học khiến dư luận xôn xao. Người ta trách bà mẹ trẻ, cũng trách tình người bạc bẽo.
2 Sen bảy tuổi một tháng. Đại thiếu gia bảy tuổi. Bà chủ cho Sen đi học cùng trường, cùng lớp với đại thiếu gia. Chưa có người hầu nào được đặc cách đãi ngộ tới như vậy.
3 Trống trường điểm, việc của Sen là thu dọn sách vở, đồ dùng học tập cho cậu. Cô bé con nhỏ xíu khoác trên vai hai chiếc balô to sụ. -"Mang đây tao đeo cho!"Cậu ra lệnh.
4 -“Sen ơi, mày ở đâu?”-“Con Sen kia, mày mà không ra là ma bắt mày đi đấy…”-“Con Sen, tao mà tìm được mày tao giết mày!”…Dọa nạt đủ kiểu, cuối cùng cậu chủ cũng nghe được tiếng nói lí nhí:-“Nhưng cậu phải hứa cho em cái kẹp tóc nhá!”Đại thiếu gia điên hết cả người, nhưng cậu là ai, khôn lắm, ừ rất chi ngọt ngào.
5 Sen gọi mãi, gọi mãi mà cậu không tỉnh dậy. Nhìn cậu, Sen sợ lắm. Nó định về gọi các bác, xong rồi nó lại không an tâm để cậu ở lại một mình. Thế rồi, nó nín thở, nó dìu cậu dậy.
6 Sen ngẩn tò te. Nó định xuống nhặt rau giúp các bác thì cậu lại gọi. -“Con kia!”-“Dạ!”-“Mày đi đâu đấy?”-“Dạ em xuống bếp ạ!”-“Ai ày xuống đấy, đi theo tao!”Ặc, cậu làm sao không biết?Bé con lầm lũi đi theo hai đứa bé khác.
7 Anh Sên hẹn Sen 8 giờ hai đứa cùng đi, Sen đã nói rõ ràng cho đại thiếu gia rồi, vậy mà cậu cứ nhất mực đòi đi lúc 6 giờ. Sen nào có dám cãi. Cậu chủ tuy gầy, nhưng mà Sen mới biết đi xe đạp, thành ra lúc đèo có chút khó khăn.
8 -"Nhìn gì, nhanh lên, con này, không nghe lời gì cả?"-"Cậu nói thật không?"-"Ai lừa mày làm gì? Bây giờ mày cứ thích tao làm cậu chủ tốt, đọc truyện ày mà mày lại không làm cô hầu ngoan là sao? Mày không thấy mình nhỏ nhen ích kỉ hả?"-"Vâng!"Sen phụng phịu, nó thơm chụt vào má cậu chủ một cái, cậu cười rất phởn, rồi cậu lại đọc truyện tiếp cho nó nghe.
9 -"Sao rồi?"Bác Hồng hỏi, giọng điệu sốt sắng. Chị Cúc thở dài, giải trình. -"Cậu không ăn cơm, ở trong phòng từ tối tới giờ, ông bà chủ bảo nấu mì tôm cho cậu.
10 -"Ý em là. . . "-". . . "-"Là cậu thấy em đáng yêu thật à?"Sen cố hỏi, hơi thẹn, nhưng biết làm sao, nó tò mò quá mà!-"Ừ!"Cậu nói nhỏ, lại chăm chú nghe giảng, má Sen ửng đỏ, người lâng lâng cả tiết học.
11 -"Thế Hiển về rồi đấy à!"Mẹ cậu gọi. Đại thiếu gia chậm rãi bước vào trong. -"Sen nó đỡ chưa mẹ?"Bà chủ thở dài, cậu lại nghe tiếng bác sĩ nói gì đó. Ông ta nói rất nhiều, mà đại loại, cậu chỉ nhớ được là, Sen bị căng thẳng nhiều ngày, hôm nay lại không ăn, dẫn tới người lả đi, cảm, cũng không có gì nguy hiểm cả, ngủ một giấc dậy sẽ đỡ.
12 . . . . . . 10 giờ sáng. -"Tuỳnh cồ tuynh cơ lít tớ sờ ta. . . Hau ai uân đơ oát iu a. . . . la la la là la la la. . . "Giọng ca vàng thánh thót vang lên, cả lớp quay mặt xuống, nhìn, thở dài, lại quay lên.
13 Trong công viên rực rỡ sắc hoa, có người phụ nữ rất đẹp, hai bên là hai đứa trẻ nhỏ xinh. Hai đứa bé, đáng yêu như hai bông hoa vậy. -"Hôm nay chúng ta sẽ học gấp các con vật.
14 P/S: Dài hơn một chút so với đoạn ta up trên facebook nhé. Good night!Sen buồn. Nhưng mà cứ nghĩ cái cách bà chủ chiều cậu nó lại thấy thích, nếu nó về nhà nó, nó sẽ được như cậu, mẹ nó sẽ coi nó là công chúa vậy.
15 Sáng, mẹ Sen và bác Tùng đưa nó tới trước cổng nhà đại thiếu gia rồi bỏ về. Nó rướn người lên ấn chuông, bác Hồng ra mở cửa, ngạc nhiên lắm. -"Sen à, Sen phải không?"-"Cháu mà.
16 Cậu và bạn Tuyết ra xe, trông rất tình cảm, rất xứng đôi. Bỏ lại Sen, đau buồn khổ sở. Ngày xưa cậu đi đâu cũng gọi, phút phút lại kêu, đôi khi cảm thấy phiền phức.
17 P/S: Các nàng inbox facebook có thể ta không trả lời hết được nhé, nhưng hầu như tất cả mọi người đều có chung một câu hỏi thôi. Mọi người rất tinh, Hoàng Thế Hiển chính xác là con trai của Hoàng Thế Lân.
18 Chiếc xe phanh gấp ở đường cái, từ phía sau, người thiếu niên nhanh chóng lao ra, rẽ vào xóm nhỏ tồi tàn. Căn nhà cũ kĩ, cửa ngoài hơi hé. Cậu cẩn thận đẩy vào.
19 -"Trước tiên, tao ày 5 phút để suy nghĩ xem mày sai ở đâu?"-"Dạ, vâng ạ!"5 phút sau. -"Thế nào?"-"Em. . . em nghĩ rồi, nhưng mà. . . cậu có thể gợi ý một chút được không?"Đại thiếu gia nhìn nó, chán nản, ngán ngẩm.
20 Sen cứ suy tính suy sính mãi, cuối cùng mải suy tính, tới lúc cậu đưa nó về phòng đã chẳng kịp nói câu nào. Sáng hôm sau, vừa mở mắt, giật nảy cả mình.
Thể loại: Nữ Phụ, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50