Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đại Ma Đầu Chương 84-85 : Tiên Thiên Yêu Thú

Chương trước: Chương 83 : Huyết Độn Thuật



Lôi Động nghe vậy, biết rõ Đinh Uyển Ngôn chẳng những không có trách tội chính mình, còn đứng ở góc độ của chính mình mà cân nhắc vấn đề, trong nội tâm có chút cảm động, thở dài nói:

- Đa tạ sư tỷ thông cảm, nhưng chuyện này cuối cùng là do ta gây ra. Chỗ của lão tổ, kính xin sư tỷ không cần quan tâm, tiểu đệ không muốn sư tỷ bị liên lụy vào việc này.

Đinh Uyển Ngôn ra tay lần này, cũng hoàn toàn là giúp mình, nếu không, với tư chất của Đinh Uyển Ngôn, cũng không cần đi tranh giành miếng ăn của người khác cũng có thể thỏa mãn nhu cầu tu luyện của mình.

- Sư đệ ngươi nói gì vậy?

Đinh Uyển Ngôn nhíu mày, có chút bất mãn nói:

- Ta và ngươi cùng phạm sai lầm, làm gì có chuyện cho ngươi gánh một mình? Huống chi, lão tổ kỳ vọng vào ta rất sâu, tin tưởng hắn tuyệt đối không tùy ý cho Bạch Cốt Phong trả thù chúng ta.

Lôi Động ngẫm lại tình huống cũng đúng là như thế, Bạch Cốt Phong xung đột với Quỷ Sát Phủ, đây chính trong mười ba động phủ của Âm Sát Tông, địa phương bài danh thứ hai. Nếu không, Bạch Cốt lão tổ cũng không có khả năng thể đạt được Bách Lý Vân là đệ tử có tư chất ưu dị. Về phần Vạn Quỷ lão tổ đạt được Đinh Uyển Ngôn, thuần túy là ngoài ý muốn, thời điểm khảo thí, bài danh linh căn của Đinh Uyển Ngôn chỉ đứng ở vị trí thứ mười một. Nhưng làm cho người ta tuyệt đối không ngờ, Đinh Uyển Ngôn có một bộ phận linh căn ẩn tàng không bị người ta dò ra. Đợi đến khi nàng tu luyện chính thức, bộ phận linh căn này phát ra tác dụng siêu cường. Cho nên khiến cho Đinh Uyển Ngôn nhiều nhất cũng chỉ thua Đông Phương Phức nửa trù, nhưng lại vượt qua Bách Lý Vân bài danh thứ hai nửa trù.

Đây có lẽ là ông trời thương Vạn Quỷ lão tổ, cho hắn đạt được thiên đại cơ duyên, cũng chính vì như thế, mới có thể đặc biệt sủng ái Đinh Uyển Ngôn, coi như bảo bối.

Đương nhiên, theo ý nào đó mà nói, Lôi Động mới là thiên đại cơ duyên của Vạn Quỷ lão tổ.

Vạn Quỷ lão tổ lần trước thi đấu sở dĩ xếp hàng thứ chín, cũng không phải là vì bản thân hắn không đủ mạnh. Mà là vì hắn thành tựu Kim Đan muộn, thành lập Vạn Quỷ Quật động phủ này quá muộn, cũng chỉ mới hơn bảy mươi năm. Lần đầu tiên thu nhận đệ tử, thuần túy đều là người khác chọn lựa. Mà sau này, cũng bởi vì nguyên nhân trụ cột, cho nên không có đi lên. Đương nhiên, lúc này hắn nhặt được đại vận, được Đinh Uyển Ngôn cùng Lôi Động là hai dị bảo.

Sau khi hai người thương lượng với nhau, nhất trí cho rằng việc này nên thành thành thật thật thông báo cho Vạn Quỷ lão tổ. Nếu không, đợi đến khi Bách Lý Vân chạy trốn cáo trạng, dẫn đến Bạch Cốt lão tổ báo thù, khi đó có chuẩn bị cũng đã không kịp.

Đương nhiên, chiến lợi phẩm vẫn phải thu. Đó là con Phệ Hồn Ảnh Hổ, chuyện đã náo tới mức này rồi, nếu không kiếm được chút đền bù tổn thất, tâm lý làm sao cân đối được?

Sau khi khôi phục chân khí, hai người liền bay trở về. Không qua bao lâu, liền trở về chiến trường trước kia. Lần này chủ yếu là vì chiến lợi phẩm, chính là thi thể của Phệ Hồn Ảnh Hổ trưởng thành. Đây chính là yêu thú hiếm có, trên người có không ít tài liệu xa xỉ. Khi trở về, phát hiện trên chiến trường không có người nào qua, Lôi Động hơi trở mình nhìn con Phệ Hồn Ảnh Hổ kia một chút, vừa định cất vào trữ vật đai lưng, quay đầu lại nhìn thời gian đã chậm. Nhưng lại ngoài ý phát hiện, phát hiện đây con yêu thú mái.

Nếu không như thế, chỗ sưng tấy, máu đen xì xì ra còn chưa ngưng kết lại, có chút kỳ quái, cho nên ngồi xổm xuống nhìn thêm vài lần.

Đinh Uyển Ngôn vốn định thúc dục vài câu, nhưng không ngờ thằng này lại nhìn chằm chằm vào chỗ không nên nhìn của yêu thú. Gương mặt đỏ lên, vừa định nổi bão.

Lại nghe được Lôi Động vui mừng kinh hô thành tiếng:

- Có khả năng là con yêu thú mái này vừa sinh con không bao lâu!

Nghe được Lôi Động kinh hô như thế, cho dù lạnh lùng như Đinh Uyển Ngôn, cũng nhịn không được mà tim đập rộn lên, vội vàng tiến lên kiểm tra. Quả nhiên, giống như bị sét đánh trúng, đây là dấu hiệu con Phệ Hồn Ảnh Hổ này vừa sinh xong. Sư tỷ đệ hai người, liếc mắt nhìn nhau, liên tục không ngừng thu hồi thi thể Ảnh Hổ. Sau đó tản

thần niệm ra, chia nhau tìm kiếm.

Không qua bao lâu, Đinh Uyển Ngôn bước lên đầu tiên, tìm được một cái hang sâu giống như bị cương phong ăn mòn, tìm được hai con ấu hổ, là ấu hổ còn chưa cắt cuống rốn. Cũng may huyết mạch Phệ Hồn Ảnh Hổ không tầm thường, sinh mệnh lực rất ương ngạnh. Cho nên hai con ấu hổ này vừa sinh xong, vô cùng bẩn thỉu, nhưng cũng miễn cưỡng sống sót.

Vội vàng móc Linh Phong Mật mà thường ngày mình vẫn thường phục dụng, sau khi rót ra nửa bình. Đinh Uyển Ngôn mới dùng chân khí nâng chúng lên, lái Lục Vân Toa gọi Lôi Động tới, vội vã quay trở về Vạn Quỷ Quật.

Lôi Động lần đầu tiên đi vào trong phòng của Đinh Uyển Ngôn, quả nhiên khác với nam nhân, gian phòng tinh xảo và phong cách, làm gì giống như chỗ của Lôi Động, trống rỗng một mảnh.

Nhưng hai con Phệ Hồn Ảnh Hổ ở trong tay, cũng không quan tâm chuyện khác. Lôi Động tìm đọc một ít điển tịch về yêu thú, cũng tìm được một ít cách chăm sóc những tiểu yêu thú vừa sinh. Chiếu theo đó mà giải quyết, đầu tiên là tắm rửa cho bọn chúng, sau đó lấy chăn bông bao lại, cho ăn một ít mật hoa. Bởi vì yêu thú vừa sinh ra, ngủ

thật say, không còn bị lạnh nữa.

Nguyên nhân coi trọng hai con Phệ Hồn Ảnh Hổ như thế, chỉ có hai nguyên nhân.

Thứ nhất, Phệ Hồn Ảnh Hổ là Tiên Thiên yêu thú. Cái gọi là Tiên Thiên yêu thú, đó là khi vừa ra đời, đã thuộc về phạm trù yêu thú. Không giống như một ít yêu thú tầm thường. Nói chung đó là những dã thú bình thường, sống lâu năm được linh khí thoải mái, cho nên từ từ diễn biến thành yêu thú.

Thứ hai, Phệ Hồn Ảnh Hổ dù là Tiên Thiên yêu thú, nhưng bên trong yêu thú, cũng là tồn tại hiếm có, bởi vì trong huyết mạch của chúng có chứa một ít Thượng Cổ Chân Linh chi huyết. Đây là thứ khó có được, cho dù chỉ là một tia, cũng làm cho chúng không giống những tồn tại Tiên Thiên yêu thú bình thường, đây có thể nói là Cực phẩm yêu thú. Cũng bởi vì có một tia huyết mạch Thượng Cổ Chân Linh, cho nên tài liệu trên người của Phệ Hồn Ảnh Hổ mới đáng giá, luyện đan luyện khí, là tài liệu thật tốt. Nếu không, Lôi Động cũng không có khả năng ngấp nghé thi thể của Phệ Hồn Ảnh Hổ như thế. Cho dù tu vi của con Phệ Ảnh Ảnh Hổ trưởng thành không cao, cũng chỉ là Luyện Khí tầng mười hai mà thôi.

Nhưng Phệ Hồn Ảnh Hổ đáng tiền nhất, còn là vì bản thân của chúng. Đáng tiếc là, chỉ cần yêu thú mở linh trí ra, đều rất khó phục tùng, cho dù hao tốn bao nhiêu công sức, cũng kiệt ngao bất tuần, nói không chừng sẽ có một ngày sẽ cắn ngược lại chủ nhân.

Nhưng loại mới sinh lại khác, đó là ấu thú chưa mở mắt. Đợi tới lúc chúng mở mắt nhìn thấy người đầu tiên, lại trải qua bồi dường, tốt nhất còn dùng tới huyết tế thuật. Lúc đó nó mới đi theo tu sĩ cả đời, trung thành và tận tâm, vĩnh viễn không phản bội.

Theo một ý nào đó, giá trị của hai con ấu hổ Phệ Hồn Ảnh Hổ này, mỗi con có thể so được với Thượng phẩm linh quỷ, không, là tồn tại sánh ngang với Cực phẩm linh quỷ. Thậm chí còn tốt hơn Cực phẩm linh quỷ chút ít, bởi vì Cực phẩm linh quỷ loại vật này, cũng chỉ có một ít tu sĩ tà đạo tu luyện quỷ vật mới dùng tới. Mà Phệ Hồn Ảnh Hổ là Cực phẩm sủng vật thú con, chỉ cần là tu sĩ, đều có thể sử dụng.

- Trước huyết tế a, mỗi người một con, tránh làm cho người khác đỏ mắt.

Lôi Động đề nghị nói ra. Hắn rất muốn độc chiếm hai con ấu thú này, nhưng ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu đã biến mất. Trừ phi Lôi Động không muốn tiếp tục lăn lộn tại Vạn Quỷ Quật nữa, phản bội sư môn. Huống chi, Đinh Uyển Ngôn đối xử với hắn đúng là rất tốt. Là nàng dẫn đầu tìm được ấu thú, nhưng vẫn như cũ gọi Lôi Động tới. Huống chi, nếu không có Đinh Uyển Ngôn, coi như mình gặp được Bách Lý Vân đánh với Ảnh Hổ thì sao? Sức chiến đấu chân thật của hai bên, nhiều nhất là sàn sàn nhau, thậm chí Lôi Động còn yếu hơn không ít.

- Tốt!

Đừng nói là Đinh Uyển Ngôn, cho dù là đồ chơi này Vạn Quỷ lão tổ cũng đỏ mắt.

Nghĩ cũng không cần nghĩ, liền đáp ứng. Nhưng tư duy của nàng đơn thuần hơn Lôi Động không ít, chưa từng suy nghĩ sẽ độc chiếm. Có lẽ, đây cũng là vì nàng mới nhập môn, lại được lão tổ sủng ái, chưa bao giờ lo lắng tài nguyên tu luyện, không có bị khổ đầu.

Không giống Lôi Động, vừa mới nhập môn là hai bàn tay trắng. Trước khi phát đạt, hắn tiết kiệm mấy bình Nguyên Khí Đan, muốn dùng cũng phải suy nghĩ nửa ngày.

Mà hai con ấu thú này, vừa vặn một trống một mái. Hai người lấy một con, bắt đầu huyết tế.

Mượn phòng tu luyện của Đinh Uyển Ngôn, Lôi Động ôm ấp ấu thú Ảnh Hổ vào lòng. Cắt nát ngón tay, đưa ngón tay vào miệng của ấu thú. Rất nhanh, thú con theo bản năng mút lấy.

Một tia máu tươi, từ từ tiến vào trong miệng của nó. Cùng lúc đó, Lôi Động đánh pháp quyết, đem thần niệm của mình, chậm rãi xâm nhập vào thân thể ấu thú...

Thời gian nửa ngày, Lôi Động làm xong tất cả, sắc mặt tái nhợt, mệt mỏi không nói thành lời. Nhưng trong thần thái, cực kỳ hưng phấn.

Tiểu Ảnh Hổ này, lần đầu tiên thừa nhận Lôi Động, lấy được ít lợi không nhỏ, mở mắt ra, trong đôi mắt của nó ẩn chứa mục quang tinh khiết tới cực điểm, yên tĩnh mà hiếu kỳ nhìn Lôi Động, loáng thoáng có thể nhìn thấy nó không muốn rời xa, là ỷ lại. Thò đầu ra nhìn, ló đầu ra ngó, khi thì lè lưỡi liếm bàn tay của Lôi Động, tê tê ngứa ngáy, làm cho tâm thần kiên định của Lôi Động cũng run lên.

Trải qua huyết tế, một người một thú thân cận với nhau, có cảm giác huyết nhục tương liên. Bởi vậy, không phải là thú con thân cận với Lôi Động. Mà ngay cả Lôi Động, cũng từ bản năng thân cận với thú con.

Sau khi đi ra khỏi phòng tu luyện, phát hiện Đinh Uyển Ngôn cũng huyết tế tốt với đầu tiểu Ảnh Hổ của mình. Đồng dạng cũng vui mừng, ôm vào trong tay không chịu buông ra.

Nhưng mà, thiên đại chỗ tốt đã đạt được. Nhưng vấn đề vẫn còn ở sau đó, không thể không giải quyết.

Lôi Động đề nghị, đành phải tổn hại chút ít điểm cống hiếm lấy hai Hạ Phẩm túi đại linh thú, đây là nhu cầu bức thiết.

Cái gọi là linh thú, kỳ thật cũng không khác gì yêu thú. Bất quá sau khi bị tu sĩ huyết tế, đó chính là linh thú. Mà túi đại linh thú, là thú dùng để nuôi dưỡng, gửi linh thú vào một không gian nhỏ.

Giống như đai lưng trữ vật, Dưỡng Hồn Tháp vậy, nhưng tính chất khác biệt mà thôi.

Đai lưng trữ vật này, chỉ có thể chứa các vật phẩm chết, vật phẩm trong không gian lộn xộn.

Bởi vậy, lúc tạo ra đai lưng trữ vật, không có cân nhắc tới giữ vật sống.

Nhưng túi đại linh thú, chẳng những mở không gian, càng phải cân nhắc vấn đề linh thú sinh tồn bên trong. Bởi vậy, độ khí khi luyện chế và tài liệu, vượt qua xa đai lưng trữ vật.

Có thể nói, không gian lớn nhỏ, giá cả túi đại linh thú cũng vượt qua đai lưng trữ vật gấp trăm lần.

Cũng bởi vậy, lúc này cần phải tìm hai cái Hạ phẩm túi đại linh thú rồi nói sau. Dù sao Thượng phẩm túi đại linh thú, cũng không thể tìm được trong nhất thời, ít nhất, không tìm thấy trong biểu của quá trình hối đoái.

Trong túi đại linh thú đặt một ít linh thạch, mật hoa, thậm chí có mấy cái âm hồn yếu kém. Phệ Hồn Ảnh Hổ, cái tên Phệ Hồn không phải gọi không. Cũng thật sự là vì cái gì, loại Tiên Thiên yêu thú hiếm thấy này, lại ở trong phạm vi của Âm Sát Tông, còn có thể ngẫu nhiên tìm được một ít. Cũng bởi vì hoàn cảnh ở đây phù hợp với địa điểm sinh tồn của Phệ Hồn Ảnh Hổ. Ở đây có các loại hồn phách du động, đương nhiên là nơi nó cần tìm. Đương nhiên, Ảnh Hổ cũng phải ăn một ít đồ vật bình thường để bổ sung thể lực.

Sau khi giải quyết xong hai con thú con. Sư tỷ đệ hai người lại thương lượng một chút, bắt đầu lề mề đi tới nơi ở của Vạn Quỷ lão tổ mà báo danh.

Hai người đều là đệ tử yêu thương của lão tổ, nhất là Đinh Uyển Ngôn, lão tổ kỳ vọng nàng cực cao. Hôm nay hai người đều cầu kiến, lão tổ cũng nể tình mà dừng tu luyện, thấy bọn họ.

Nhưng mà, đợi đến lúc Lôi Động một năm một mười, đem chuyện này từ đầu tới cuối nói rõ ra, không dám che dấu chút nào.

Sắc mặt Vạn Quỷ lão tổ rất đặc sắc, trước là vì Lôi Động vì một đầu Phệ Hồn Ảnh Hổ đánh giết Bách Lý Vân, còn lưu lại hậu hoạn. Tuy nói tài liệu Phệ Hồn Ảnh Hổ rất đáng giá, cũng bán được mấy vạn linh thạch, nhưng không bị Vạn Quỷ lão tổ nhìn vào mắt. Vì những vật này, phát sinh mâu thuẫn với Bạch Cốt Phong, cực kỳ không lý trí.

Nhưng sau đó lại nghe được, tìm được hai con ấu hổ, lão tổ hô hấp dồn dập.

- Tìm được ấu thú sao?

Vạn Quỷ lão tổ cũng có chút khẩn trương hỏi lại, thân thể không tự giác mà tìm kiếm.

Lôi Động cùng Đinh Uyển Ngôn nhìn nhau, nhao nhao triệu hồi hai ấu hổ Phệ Hồn Ảnh Hổ ra cho lão tổ xem, hai thú mở con mắt mông lung ra, cũng không sợ hãi. Đều tập tễnh nhảy lên xuống trước mặt chủ nhân, đang nịnh nọt chủ nhân.

Vạn Quỷ lão tổ vừa thấy cảnh này, vừa vui lại thất vọng. Mừng là tìm được hai con ấu hổ, thất vọng là bọn họ đã huyết tế qua. Nhưng mà, đây là hai đệ tử đắc ý, Lôi Động đã tặng hắn Thượng phẩm linh quỷ. Thân là trưởng bối, lão tổ. Cũng cố nặng ra khuôn mặt tươi cười, nói:

- Không tệ không tệ, cho dù tìm được hai con ấu hổ, triệt để đắc tội Bạch Cốt Phong cũng đáng. Hai người các ngươi, vận khí đúng là không tệ. Haaa...

- Đó là vận khí của Lôi sư đệ, nếu không có chấp niệm ra tay đối phó Bách Lý Vân, bỏ qua thiên đại phúc duyên này.

Đinh Uyển Ngôn đã nói ngay từ đầu, cũng chỉ cảm thấy phải giúp Lôi Động. Nhưng không ngờ, lại lấy được hai con ấu hổ, việc này đúng là khó tưởng tượng được. Phệ Hồn Ảnh Hổ có một tia huyết mạch Thượng Cổ Chân Linh, là yêu thú có cấp bậc hiếm có, nếu muốn mang thai, khó càng thêm khó, bởi vì huyết mạch càng mạnh, hoặc là bản thân yêu thú cường đại, lưu lại hậu đại tỷ lệ càng thấp.

Loading...

Xem tiếp: Chương 86 : Đạo Sinh Tồn Của Tiểu Nhân Vật

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Anh Hùng Lĩnh Nam

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 43


Lão Phu Lão Thê

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 4



Shock Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 101