41 Giữa không gian lặng như tờ, một tên nhà báo với cái đầu hói hơn phân nửa bước ra. Cố Thừa Nhi nhận ra hắn. Hắn là La Cường, một tên nhà báo lá cải vô cùng bát nháo và thủ đoạn, bất cứ người nào, kể cả là đại minh tinh hay loại tiểu nhân vật ở mấy công ty nhỏ đều sợ hắn ta.
42 Nghiêm Quân Dịch đến bệnh viện, Hứa An Vy đang ngồi theo dõi chương trình tin tức. Hắn tiến tời, ngồi xuống bên cạnh cô. Cả người Hứa An Vy đầy vết bầm, trên trán còn băng một đoạn băng gạc lớn, cử động một cái mặt liền nhăn nhó, hiển nhiên là vô cùng đau đớn.
43 Jack nổ súng xong liền cười một cách khoái trá, ông ta vô cùng vui vẻ đem khẩu súng ném cho Như Lan đang bước xuống từ trên đèo. Như Lan bứic đến bên cạnh ông ta, cũng không thèm nhìn Cố Thừa Nhi, trực tiếp ra lệnh cho đám người từ trong đám cây cối rậm rạp trên đèo bước xuống.
44 Cố Thừa Hạo nhìn theo bóng Nghiêm Quân Dịch. Thực ra thì lão ấy cũng không phải đáng ghét, lão ấy quan tâm mẹ!. Thằng bé đã nghe bà ngoại kể về việc mẹ rất yêu thích một người, điên cuồng theo đuổi người đó, chỉ là, bà không có nói rõ người đó là lão Dịch.
45 Trong phòng khách ấm cúng, Cố Thừa Nhi ngồi giữa ghế, mai cua đặt ở trên đùi, tay trái có chút gượng mà xúc gạch cua ăn. Cố Thừa Hạo và Nghiêm Quân Dịch ngồi hai đầu ghế, mỗi người một nửa con cua cùng với mấy cái càng.
46 Cả nhà ăn một mảng ồn ào, Cố Thừa Hạo và Nghiêm Quân Dịch bật ra khỏi ghế, vô cùng lo lắng mà chạy tới bên cạnh Cố Thừa Nhi. Nghiêm Quân Dịch đẩy Hứa An Vy ra xa, sau đó vội càng cầm lấy cánh tay đang chảy của Cố Thừa Nhi.
47 Trời có chút tối, Nghiêm Quân Dịch chạy xe trên đường cao tốc nên tốc độ so với bình thường cũng lớn hơn. Mui xe được kéo lên, gió thổi mái tóc hai người bay có chút rối.
48 Nghiêm Quân Dịch đưa Cố Thừa Nhi đến cầu Chu Tước. Nơi này là một trong 4 địa danh nổi tiếng của thành phố A: Núi Thanh Long, rừng Bạch Hổ, cầu Chu Tước, biển Huyền Vũ.
49 Toàn cảnh quay ở khu Resort vô cùng hoành tráng. Bởi vì buổi tối còn có tiệc mừng công nên cảnh quay được kết thúc từ sớm. Cố Thừa Nhi cầm điện thoại như con thoi chạy khắp nơi chỉ đạo.
50 Trời hửng sáng, Nghiêm Quân Dịch bởi vì cồn bụng mà tỉnh dậy. Không biết có phải bởi vì không mang dép hay không mà đôi chân hắn chạm vào nền nhà lạnh buốt.