141 Phi Khê Trần cùng Ngục Viêm Thương từ dùng chén rượu dần đổi thành vò rượu…Xung quanh nằm ngổn ngang mấy vò rượu rỗng, hai người yên lặng cộng ẩm* …Chỉ bởi vì bọn họ có chung đối tượng lo lắng.
142 Thẳng đến sau khi phát tiết xong, Thánh Hàn Hi mới thỏa mãn khóe miệng cong lên, đầu thật sâu chôn ở cổ nữ nhân dưới thân. Bỗng nhiên thân thể Thánh Hàn Hi khẽ chấn động…Mùi hương cơ thể này ….
143 Hiển nhiên, lời này của Mộ Uyên Nhiễm rất có hiệu quả. Người trên giường thoáng cái ngồi dậy. “Nhiễm Nhiễm, ngươi thật xấu!”Mộc Nghiên bĩu môi ủy khuất nói.
144 Tiểu tử hỗn đản này, mình đã mang theo mặt nạ còn bị hắn liếc mắt một cái là nhận ra, thật buồn bực a, một chút cảm giác tự hào cũng không có. “Hắc hắc.
145 **hỏa bạn :đồng bạn, đồng bọn. . cùng nhau làm việc. . Mộc Nghiên trở lại tiểu viện phát hiện không thấy Mộ Uyên Nhiễm. Đẩy cửa phòng ra Mộc Nghiên mi đầu* nhảy lên , có sát khí…(*mi đầu :Vùng giữa đôi lông mày)Hàn quang chợt lóe, tiến đến trước mặt là một thanh nhuyễn kiếm sắc bén.
146 “Đỉnh huyền khí cấp 3. ” Mộ Uyên Nhiễm trả lời. “Đỉnh sao…” Mộc Nghiên nở nụ cười, nàng thích nhất người đang ở đỉnh. “Ừ!” Mộ Uyên Nhiễm không biết Mộc Nghiên vì sao cười? Thế nhưng nàng có thể nhìn ra được nụ cười của Mộc Nghiên rất tự tin.
147 “Ngươi định làm như thế nào?” Mộc Nghiên lựa chọn bàng quang, đây là chuyện của Mộ Uyên Nhiễm, mà Mộc Nghiên cũng đáp ứng Mộ Uyên Nhiễm sẽ không ra tay, để chính nàng tự giải quyết.
148 “Vì sao?Lẽ nào ngươi không biết vì sao sao?” Mộ Uyên Tuyết sau khi khôi phục, cười nhạo nói, cho dù phải chết nàng hiện tại cũng không sợ. “Lẽ nào ta cần phải biết cái gì?”“Ha ha, thực sự là cười chết người, Đường Thi Thi như vậy ta sẽ để cho ngươi chết minh bạch, biểu tỷ ngươi Mộc Nghiên hủy khuôn mặt biểu tỷ Mai Tinh Tinh của ta, còn nơi nơi đối Mai gia đối nghịch, kỳ thực những cái này cũng không liên quan đến ta, người chân chính khiến ta hận chính là ngươi, là ngươi ngươi biết không?” Nói , Mộ Uyên Tuyết lồng ngực phập phồng, hướng không khí hét lớn.
149 “Lão gia tìm được tiểu thư. ” Hộ vệ ôm Mộ Uyên Nhiễm đang hôn mê đi tới bên người Mộ Đông Thành. “Nhanh đi gọi đại phu chẩn trị!” Mộ Đông Thành nhìn đến Mộ Uyên Nhiễm không có bị hỏa thiêu hướng thị vệ nói.
150 Yên tĩnh, yên tĩnh…Yêu ma xung quanh có thể trốn đã sớm trốn, công chúa cùng vương khai chiến, có thể nghĩ nếu như bị dính vào kia tự cấp ình mang đến cỡ nào đại nạn a!“Hừ, ta đếm ba tiếng, lão nhân gia ngươi nếu như không ra ta liền hỏa thiêu Ma quân điện của ngươi.
151 “Ừ, Thi Thi ở nhà sao?” Mộc Nghiên hỏi thị vệ gác cửa. “Tiểu thư ở bên trong phủ. ”“Đã biết, ta tự đi tìm nàng. ” Mộc Nghiên dắt Tiểu Phượng đi vào , đi qua đại môn, đi qua hoa viên, lại đi qua mấy hành lang uốn khúc, rốt cục đến ‘Nhã Thi các’ của Thi Thi.
152 Ngoài phòng đứng một vị mỹ phụ nhân, nghe được bên trong vang lên tiếng cười của nữ nhi, lo buồn mấy ngày qua rốt cục tản đi. Không đành lòng quấy rầy bầu không khí náo nhiệt bên trong, mỹ phụ nhân mang theo hạ nhân im lặng rời khỏi.
153 Mộc Nghiên khóe miệng co quắp, thế nào ở cổ đại mọi người đều thích ngoạn chuyện chỉ phúc vi hôn đâu?Khụ khụ…Cũng không biết chính nàng có hay không bị ngoạn chỉ phúc vi hôn a, nếu như ngày nào đó đột nhiên nhảy ra một người nói ‘Ta là vị hôn phu của ngươi’ vậy Mộc Nghiên nhất định không chút khách khí một chưởng đánh qua.
154 * điều giáo : dạy bảoTử Tầm Nguyệt cười, nhìn Phượng Tà giơ ngón tay giữa lên nói :”Được a,chúng ta ai lợi hại hơn sẽ nghe theo người đó!” Nói xong thân thể bá một cái nhắm phía tiểu Phượng, tiểu Phượng thân thể chợt lóe, tránh thoát Tử Tầm Nguyệt công kích.
155 Phi Khê Trần gật đầu :“Từng tiếp xúc vài lần!”“Quen thuộc sao?Giao tình tốt chứ?” Mộc Nghiên trong lòng đánh bàn tính , nếu như Phi Khê Trần cùng Mạnh Liệt quen thuộc, như vậy lần này để Phi Khê Trần ra mặt xác suất thành công cao tới 70%.
156 “Ha ha, hắn đây là không đánh đã khai!” Tiểu Phượng chỉ vào Ngục Viêm Thương cười to nói. “Tiểu Phượng đóng lại miệng chim của ngươi!” Ngục Viêm Thương trừng Tiểu Phượng một cái, tiểu tử hỗn đản này càng ngày càng đáng ghét.
157 Lão bà phối sai Tử Tầm Nguyệt vốn cũng tính làm như vậy, nhưng lại nghĩ làm như vậy quá bộc lộ chính mình. Vì vậy liền nằm xuống bên cạnh đống lửa, thế nhưng bốn phía đã được nàng vận khí tạo ra một tầng kết giới vô hình.
158 Tiểu gia ta vừa mở pháp nhãn liền biết ngươi nha là cầm thú Sáng sớm hôm sau đoàn người Mộc Nghiên xuất hiện ở trước cửa Mạnh gia. Ngay khi Mộc Nghiên còn đang băn khoăn muốn nói như thế nào mới có thể đi vào, đã thấy thị vệ mở miệng.
159 Ở đây ba nam nhân đầu đầy hắc tuyến, nam nhân không một thứ tốt? Ngươi nha chính mình không phải là nam sao!!Mạnh Liệt khuôn mặt tuấn mỹ đã có chút vặn vẹo biến dạng, nha hắn…hắn vậy mà bị một tiểu hài tử xấu xa nói thành cầm…cầm thú…Ừ.
160 “Cái gì? Xin lỗi? Hừ nơi này là nhà của ta, ta dựa vào cái gì phải xin lỗi hai dã hài tử các ngươi ?” Mạnh Liên Nhi hai tay chống thắt lưng, nàng từ nhỏ đến lớn muốn có cái gì, người trong Mạnh gia bảo đều đối nàng cung kính, lần đầu tiên bị một hài tử xấu xa bảo xin lỗi, còn có bộ dạng Phi Khê Trần đối nữ nhân kia, nàng rất tức giận, dáng vẻ kiêu ngạo xoạt xoạt tăng vọt.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 43