121
Mọi người đối với Nguyệt Vũ một phen nghị luận, hoặc là tò mò, hoặc là hoài nghi, hoặc là ghen tị, hoặc là hâm mộ , Nguyệt Vũ cũng không quản. Ý nghĩ của người khác, cùng nàng có quan hệ gì?
"Uy uy, Quân Dạ a, ngươi xem, ngươi hiện tại đều nổi danh nga, mọi người đều nhìn ngươi đâu, so với công chúa ta còn muốn uy vũ a! Về sau làm đệ tử viện trưởng, ngươi sẽ không cần để ý có người khi dễ ngươi, còn có muội muội ngươi.
122
"Ai, cự long đâu, ta rõ ràng vừa mới nhìn thấy cự long, như thế nào lại đột nhiên biến mất?" Phía dưới, một vị đệ tử từ lễ đường chạy tới, mê mang mở miệng nói.
123
"Thương Khung Kiếm Pháp, thức thứ nhất, Thương Khung Huyễn Kiếm Diệt!" Cùng với một tiếng quát nhẹ, trong sân rộng lớn tinh xảo, một vị thiếu niên toàn thân y bào màu trắng, dáng người tinh tế hữu lực, đột nhiên nhảy lên, lập tức đứng giữa không trung.
124
"Ngươi chính là Quân Dạ?" Tử Tiên Nhi bộ dáng ngạo kiều nhìn thiếu niên tựa như văn nhược trước mắt, khinh thường mở miệng nói.
Đôi mắt Nguyệt Vũ thâm trầm, trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn nữ nhân kiêu ngạo trước mắt, từ từ mở miệng nói:"Phải thì sao mà không phải thì thế nào?"
Thanh âm thanh bần, không chút cảm xúc, thấu triệt rét lạnh, làm cho Tử Tiên Nhi không khỏi ngẩn ra, nhưng không đợi Tử Tiên Nhi nổi bão, khóe miệng Nguyệt Vũ câu ra một độ cong nghiền ngẫm, tiếp tục nói:"Hơn nữa, vừa rồi ngươi nghe không rõ sao? Vẫn là nói, lỗ tai ngươi có vấn đề?"
Nghe vậy, Tử Tiên Nhi không khỏi giận dữ.
125
Bất quá, như vậy Nguyệt Vũ cũng phải hiển lộ ra thực lực của chính mình, bằng không, thế công cường hãn như vậy, nàng cho dù tái biến thái bưu hãn, vẫn ăn không tiêu.
126
Huyết tinh trường tiên mang theo khí thế tàn bạo, còn có năng lượng công pháp khủng bố có hủy thiên diệt địa, hướng về Nguyệt Vũ đánh tới. . . . .
127
Lần này thăng cấp, Nguyệt Vũ lên được một cấp, cũng không có nhiều năng lượng cung cấp nhóm thú của nàng thăng cấp, bởi vậy, không có huyền thú thăng cấp.
128 Nguyệt Vũ đi vào ghế lô, cũng không có ngồi xuống xem đấu giá hội bắt đầu, mà là quan sát một chút bốn phía ghế lô, nhìn xem rốt cuộc có thế lực gì tham gia đấu giá hội lần này.
129 Đấu giá hội long trọng diễn ra, nhưng lại trôi qua trong sự thất vọng của mọi người.
Thời điểm Nguyệt Vũ cùng Hoa Phong Thiển ra khỏi Vấn Bảo Hiên, đem công chúa giao cho Lôi Thánh Huyền sau, Nguyệt Vũ liền hướng về một nơi chuẩn bị đi làm một việc.
130 Lầu một của Ẩn Nguyệt thần tháp, có đài chiến đấu chuyên môn dùng để đệ tử học viện khiêu chiến các loại.
Đài chiến đấu hình tròn, bán kính rất lớn, bên này dùng mắt thường cơ hồ rất khó nhìn đến bên kia.
131 --> Hơn mười đạo bóng dáng màu sắc rực rỡ, quả nhiên là tốc độ cực hạn, quả nhiên là sắc bén uy mãnh. Tựa như lưu tinh, nhưng so với lưu tinh lại càng thêm xán lạn.
132 --> Trí nhớ như lưu thuỷ, kuôn mặt khi thì nắng, khi thì ưu thương trước quên đi không được.
Nguyên lai, bất tri bất giác, Vũ nhi đã trưởng thành… Dạ Vô Ưu không hề nhúc nhích vẫn nhìn chằm chằm bóng dáng phía trên lương đình, mắt chớp cũng không chớp, hắn sợ rằng chỉ trong một cái nháy mắt, Vũ nhi sẽ theo gió mà đi.
133 --> Tin tức nhị hoàng tử Hoa Phong khải sau khi nghỉ ngơi một đoạn thời gian đã trở lại đế quốc học viện trong nháy mắt giống như một cơn gió thổi qua toàn bộ đế quốc học viện.
134 “Sau thịnh yến sẽ mở ra bí cảnh? Nói cách khác là ngày mai? Ta như thế nào không biết?” Đối với sự tình này, Nguyệt Vũ nhưng thực nghi hoặc nàng như thế nào lại không biết.
135 Hoa Phong Khải tiếp một chiêu của Lam Nhược Thiên, vốn đã có một cỗ tử khí không chỗ phát tiết, Lam Nhược Thiên xuất thủ, vừa lúc làm cho hắn có chỗ để đột phá, vì thế dưới tay công kích giống như liều mạng, chiêu chiêu uy mãnh.
136 Nguyệt Vũ cũng không biết rốt cuộc chính mình hôn mê bao lâu, nàng chỉ biết thời điểm khi có ý thức trở lại, thì đã ẩn ẩn có cảm giác hoàn cảnh xung quanh mình đã xảy ra thay đổi.
137 Vốn là nơi hoang mạc hẻo lánh im lặng, chấn động càng ngày càng kịch liệt, hở ra cũng là càng ngày càng nhiều.
Ngay từ đầu không nghe thấy thanh âm gì, lúc này tiếng "Tê tê" lại càng ngày càng nhiều.
138 Núi lở đã tạo thành hậu quả đó là cát vàng bay đầy trời. Từ trung gian hở ra chỗ rạn nứt thật lớn, bắn ra vô số tro bụi, từ không trung rơi xuống. Thấp thoáng bên dưới, một con quái thú vô cùng to lớn sừng sững trong đó.
139 "Chủ nhân, để cho Cửu Sắc thử xem sao. . . " Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ cảm thấy tuyệt vọng, thì một đạo thanh âm lại vang lên bên tai.
Âm thanh thanh nhã réo rắt, có mỉm cười êm tai của thiếu niên.
140 Tại nơi đây thăng cấp, cần thời gian không phải rất nhiều. Trên cơ bản chính là từ ngoại giới hấp thu huyền khí trong linh nguyên, sau đó lại đem huyền khí áp súc đánh sâu vào vách bình chướng.
 
    Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 23