101 Ba tuần trôi qua, nó làm mọi việc phải làm. . Bệnh nặng mấy thì cũng chẳng muốn ở viện lâu, phiền thằng Tuấn nhiều quá rồi. . Tiền hết, thằngTuấn kiếm cho việc gia sư kèm mấy đứa nhóc nhà ông chú.
102 Đêm HN thường vắng người vào mùa đông. . Nhưng hôm nay khác mọi hôm vì mai đã là noel. . Ngày lễ quan trọng và thiêng liêng của những con người theo đạo.
103 Tết dương lịch cũng đến gần. . Sau đêm đó, nó tự nhiên không muốn gặp nhỏ P. Anh nữa, nhỏ đến quán cũng tránh mặt. . Chắc tính nó trẻ con.
104 Về chiều, trời đông nên nhanh tối, tiếng chim lợn văng vẳng quanh bãi tha ma. . Nó vẫn buồn buồn. . Chào chị rồi đạp xe về. . Với lời hứa sẽ quay lại thăm chị như mọi lần.
105 Sáng hôm sau dậy sớm vì quen giấc, ngồi dậy gãi đầu ngáp ngắn ngáp dài chút. . Quay sang bên cạnh, chị vẫn ngủ ngon lành. . Người đang rúc vào nó.
106 A life Remembered (4). Mẩu đặc biệt. … Hôm đó, trời nóng lắm, hình như là giữa tháng 7 hay sao ấy. . Cũng lâu rồi hai đứa mới có một trận cãi vã như vầy.
107 Gà gáy to dần. . 5h sáng. . Đang tính đi thì chị ở bên cạnh lay lay. . Nó vén chăn qua xem. . (hôm qua ngủ nó để chăn ở giữa, sợ làm điều gì vớ vẩn như hôm trước.
108 Đường quê vắng vẻ, vào giờ này thì hầu hết mọi người vẫn ngủ. . Nó với chị đi bộ từ từ ra bến. . Chị hơi loạng choạng vì ngái ngủ.
109 HN luôn có một vẻ cổ kính nhất định ở mỗi địa danh mỗi nơi nó đi qua. . Đẹp. . Chẳng biết dòng suy nghĩ nào đưa nó đi qua hồ Gươm.
110 Màn đêm tĩnh nặng. . Em nằm bên cạnh chìm trong giấc ngủ. . Còn nó thì không. . Khẽ hôn nhẹ vào đôi môi kia. . mềm. . Vẫn chưa dám tin em về là sự thật.
111 Cũng phải nói cái kiểu trường hợp quái gở này, thằng nhà quê như nó chưa gặp bao giờ. . Con nhỏ cứ tiến đến gần nhìn nó chăm chú.
112 Sáng hôm sau. . Nó dậy trước, chắc vì háo hức nên vậy. . Nghiền ngẫm lại một vài quyển doremon, rồi ngắm em ngủ. . Chẳng biết chán.
113 Nó ngồi lặng lẽ với mùi chua của chanh ở ngay mũi để chống cảm giác say. . chẳng biết nó nghĩ gì, nhưng cứ mỗi lần nhìn em ngủ như này lại thấy bình yên lạ thường.
114 Sáng hôm sau dậy, mò xuống bếp theo mùi thơm và tiếng gọi, đã thấy em của nó làm đồ ăn với chiếc tạp dề đeo trước người. . Khẽ ôm em từ đằng sau.
115 Sau khi về HN, nó cảm giác như đã đi rất lâu mặc dù chỉ là một ngày vui chơi cuối tuần. Hôm nay nó không qua em vì phải dọn phòng trọ khá là bẩn, em đòi qua nó cũng không cho, đơn giản là chẳng đời nào em để yên cho nó làm đâu.
116 Chị đi nó buồn nhiều, vì giờ đây làm việc chẳng còn chút sắc màu nào cả. Nó nhiều lần cố níu giữ những kỷ niệm, những lần trêu chọc chị với suy nghĩ chị sẽ quay lại nhưng không hiểu sao, nó vẫn cứ chìm đắm trong những tư tưởng hoang mang, lạc lối là mình chẳng còn ai bên cạnh như lúc trước.
117 Chiều đến, khi đã quen với không khí của căn nhà. Nó xin phép bố mẹ dẫn em đi ra ngoài, thực chất là đi thăm chị, điều nó thường làm khi về quê, dù cho bất kì ngày tháng nào đi chăng nữa.
118 Chiều đến, khi đã quen với không khí của căn nhà. Nó xin phép bố mẹ dẫn em đi ra ngoài, thực chất là đi thăm chị, điều nó thường làm khi về quê, dù cho bất kì ngày tháng nào đi chăng nữa.
119 Tuần mới lại qua, như một định lý nhàm chán nhất định. Nó rũ rượi nằm một góc ở phòng với nhiều suy nghĩ tiêu cực, phải có thằng Quang với thằng Hoàn kéo dậy đi học mới đi.
120 Hai tháng là quãng thời gian không nhỏ, nhưng cũng chẳng đủ lớn để quên một người. Nó không còn khả năng tin vào cái gọi là tình yêu nữa, bất kì người con gái nào cố gắng gần gũi nó.