21 Rất nhanh sau đó, Jessie liền mang theo nhiệt kế, thuốc hạ sốt và một số thứ thuốc khác tới đây. Phong Hạ xuống giường mở cửa, nghiêng người cho cô đi vào phòng.
22 Trong phòng rất yên lặng, chỉ còn có tiếng vang nhẹ từ chiếc ti vi treo trên tường. Phong Hạ ôm lấy cổ Tư Không Cảnh, không nói câu nào, nước mắt cứ thế thi nhau rơi xuống, làm áo khoác của anh bị thấm ướt một mảng.
23 Tư Không Cảnh không có thói quen ngủ nướng, sẽ không thức dậy trễ, hơn nữa nguyên nhân là hàng năm quay phim, bình thường cứ tầm năm giờ là tự nhiên thức dậyMở mắt, chuyển động cơ thể, mới phát hiện bên cạnh không có aiAnh nhíu mắt lại, lập tức từ trên giường ngồi dậy"A? Anh dậy rồi?" Cửa phòng rửa tay vang lên một âm thanh nhẹ nhàng, Phong Hạ đi từ trong ra, trên người đã thay xong quần áoAnh nhìn cô, lâu sau mới lên tiếng, "Sao lại dậy sớm như vậy?""À? Em ngủ không được, hơn nữa bình thường sáng sớm quay phim em đều dậy vào lúc này.
24 Trong gara chỉ có âm thanh của động cơ xe. Dưới ánh sáng chói mắt trước mũi xem, Tư Không Cảnh cũng nhìn thấy Phong Hạ và Mục Hi đứng cách xe anh không xa.
25 Sống chết ngăn cách tình yêu. Từ đây, hai phương trời xa cách, đành hi vọng kiếp sau…Studio yên tĩnh đến mức âm u, Mục Hi đang nghỉ ngơi trên ghế bỗng đứng dậy, vẻ mặt không thay đổi vỗ vỗ tay.
26 “Sumer, Sumer, đã trang điểm xong. ”“Sumer, sumer, bộ quần áo này có vừa với người của cô không?”“Đạo diễn và nhiếp ảnh gia đã vào vị trí rồi, tốt lắm Sumer, cô có thể đi qua đó rồi.
27 Ngày sinh nhật của Tư Không Cảnh, đúng vào ngày lập đông. Mùa đông đã bắt đầu ở thành phố S, Phong Hạ đi theo Kevin, trợ thủ của Mục Hi thử lễ phục, trước khi ra ngoài,cô khoác một chiếc áo khoác dày bên ngoài bộ váy mỏng.
28 “Cắt. ”Trong một phòng riêng dành cho nghệ sĩ ở tầng cao nhất của công ty Live,William vỗ tay một cái, nói với Phong Hạ. “Perfect. ”Cô gật đầu, buông kịch bản trong tay, nhẹ thở phào.
29 Tất cả nhân trong studio cũng không nhúc nhích, tất cả gần như há hốc mồm. Cả studio không có lấy một tiếng vang, chỉ có tiếng gió mùa đông không ngừng gào thét.
30
31 Lâu Dịch dùng sức rất mạnh, không nể tình chút nào, Tư Không Cảnh bị anh đánh một quyền mà mặt lệch sang một bên, cạnh khóe miệng còn ứ lại một khối máu, hình như có tia máu chảy xuống từ miệng anh.
32 Lúc Phong Hạ chạy tới hội trường của buổi họp báo cho album mới của Lâu Dịch, buổi họp báo đã kết thúc, cô nhíu mày, cầm điện thoại gọi cho Lâu Dịch, Lâu Dịch cũng không nhận.
33 Xuân đi đông tới, một năm, chỉ thoáng qua rồi biến mất. Mùa đông của thành phố S vẫn lạnh như trước, mấy ngày nay, trời mưa lại thêm tuyết, nhiệt độ thấp tới cực điểm.
34 Tràn ngập trong đầu, là những hình ảnh dịu dàng của anh. Cô biết nghĩ tiếp như vậy nữa, sẽ khiến tấm chắn mấy tháng nay cô tạo nên sẽ ầm ầm sụp đỏ. Phong Hạ hít sâu một hơi, xua đi những suy nghĩ trong đầu.
35 Hộ chiếu đi Mĩ. Viết vô cùng rõ ràng, thời hạn là một năm. Thân thể một khắc trước, trên da còn nóng bỏng như vậy, cảm thấy không biết làm thế nào, đột nhiên biến mất không còn chút nào.
36 Phọng Hạ chuẩn bị cho album ‘Summer’ từ việc ghi lại, chế tác, giai đoạn hậu kỳ, phát hành… cuối cùng mất hết một năm. Sau khi album mới vừa phát hành, nó đương nhiên trở thành chuyện cho cả làng giải trí và quần chúng nhắc tới, cũng vì bản thân cô và công ty chủ quản đã vô cùng thu hút.
37 Bốn năm sau. **Hongkong, Hồng quán. Toàn hội trường không bật đèn. Tầm mắt không thể nhìn tới không khí trên đài, dưới đài, hàng vạn người hâm mộ liên tiếp thét chói tai, thậm chí còn tự động làm sóng người, cả hội trường hết sức rung động, không thể hô hấp được bình thường.
38 Sẽ vì nhiều chuyện rất nhỏ, có lẽ có thể chỉ vì một câu nói mà trong lòng nảy sinh khúc mắc, giấu trong lòng. Sẽ vì cảm thấy người mình yêu, mình bảo vệ, nhìn qua giống như không cần mình nữa, không hề thuộc về mình thì sẽ không lựa chọn nói với đối phương, cũng có thể nói anh căn bản không biết biểu đạt như thế nào.
39 Sau khi Phong Hạ lên xe, liền gọi điện thoại cho Mục Hi, nói cho anh biết cô sẽ nhận bộ phim này. Cũng chính là bộ phim Tư Không Cảnh làm nhà sản xuất.
40 Đó gần như là cảm giác của sự hủy diệt. Đã lâu, run rẩy, nồng nàn, xa lạ, cự tuyệt, tiếp nhận,… Vào thời khắc răng và môi tương giao, khó có thể dùng cảm giác nào để hình dung.