41 “Nàng muốn đi sao?”
Dường như hắn muốn xác minh dự cảm nào đó của mình.
Người trong phòng xoa vò ngọc, khuôn mặt trắng muốt trầm tư suy nghĩ, mọi thứ đồ đạc đều đã sắp xếp gọn gàng, chỉ một tay nải đơn giản là có thể lên đường.
42 Mỹ nhân như ngọc, thân pháp nhẹ nhàng lại tuyệt diệu, mọi nam nhân trong phòng đều khen ngợi. Hắn thấy Ca Dạ nửa cười nửa không vỗ tay theo mọi người, bất giác cũng bật cười, công phu này chỉ để đẹp mắt thôi, chắc Ca Dạ đang coi như xem trò vui.
43 Mấy hôm sau, trưởng nữ Bạch gia Bạch Anh Lạc mới xuất giá quay về thăm viếng.
Từ trên xuống dưới là không khí vui mừng náo nhiệt, khiến tân khách tạm ở cũng xôn xao.
44 Mùi rượu thanh ngọt quanh quẩn giữa răng môi, ý thức nàng đã dần mơ hồ, bất giác vòng tay ôm lấy cổ hắn.
Mạnh mẽ qua lại trên môi nhiều lần, tùy ý tìm tòi vui vẻ, con ngươi u ám như lửa cháy rực, hơi thở quen thuộc mang lại yên tâm trong vô hình, ngay đến nàng cũng nóng lên, càng thêm mơ màng.
45 Rốt cuộc nàng ta là ai?” Tạ Khúc Hành nghiêm túc chất vấn, “Xem ra không phải là giáo đồ ma giáo bình thường, nếu không Huyền Trí thiền sư đã chẳng nói như vậy.
46 “Tam ca!”
Một thiếu niên nhào vào lòng Tạ Vân Thư, ôm thật chặt.
“Thanh Lam. ” Hắn bất ngờ nhìn ấu đệ, “Sao đệ lại đến Hàng Châu?”
Gặp lại huynh trưởng đã lâu không gặp, mắt Tạ Thanh Lam đỏ lên.
47 Tạ Thanh Lam vừa ra ngoài thì chợt trông thấy bóng người lách mình đi vào viện bên kia.
Trong đêm tối, cậu ta nhíu mày. Ả nữ nhân mặt dày đó vẫn chưa chịu rời đi, cứ đi ra ngoài là lại lắc lư trước mặt cậu.
48 Nhìn người nằm ngã trên đất yếu ớt vô lực, mồ hôi rỉ ra từng giọt. So với màn bi thảm khiến người ta sợ hãi lúc trước, tin tức nghe được lại càng khiến cậu suýt nữa không đứng vững.
49 Thời gian lẳng lặng chuyển dời, nhưng trên sân lại đông cứng.
Kẻ xông đến bất ngờ văng ra, không bò dậy nổi, đã phân được thắng bại rồi.
Ngưng mắt nhìn thiếu niên loạng choạng chực ngã, Tiêu Thế Thành gật đầu tán thưởng, “Không tệ, đã trúng Lệ Đoạn Trường mà vẫn có thân thủ như thế, không hổ là người của Tạ gia Dương Châu.
50 (Mình xin phép thay đổi lại xưng hô của Tiêu Thế Thành gọi Ca Dạ, các chương trước mình sẽ sửa từ từ. )
“Cô không thắng được ta đâu. ”
“Ngươi tự tin nhỉ.
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 13