1 Trận mưa đầu tiên từ lúc Lập Thu(1) tới nay cứ rơi rả rích trong đêm. Cảm giác mát lạnh thấm vào người làm Dạ Huyền từ trong giấc mộng hỗn loạn giật mình tỉnh giấc, thân thể rốt cuộc cũng thấm một tầng mồ hôi.
2 Mưa thu rốt cuộc cũng qua đi, để lại trong hồ là những đóa sen đã lụi tàn, ủ rũ thu lại mùi hương thơm ngát. Ánh trăng lộ vẻ thê lương, nhợt nhạt như tờ giấy.
3 Dùng xong ngọ thiện, Dạ Huyền lại tiếp tục giải ván cờ bị cắt ngang đêm qua, suy tư một lúc lâu, nhưng vẫn chưa giải được thế cờ phức tạp này. Nó như một loại ma chướng (1), rơi vào rồi sẽ không có cách nào dứt ra được, ngay cả lúc Thẩm Anh Trì vào phòng, y cũng không hay biết, làm người kia không khỏi oán giận.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngủ say không mộng mị, mãi cho đến nửa đêm canh ba, y mới mơ màng tỉnh giấc.
5 Hương hoa quế nhẹ nhàng lan tỏa, những cánh hoa trắng nho nhỏ như bông tuyết cũng nương theo gió thu mà tung bay khắp sân, rơi vãi trên vai trên tóc mọi người, tỏa ra một mùi hương thơm ngát.
6 Hoa quế nở rộ khắp sân, mùi hương càng thêm nồng đậm, làm cho toàn bộ Tướng quân phủ đều tràn ngập trong hương thơm thấm nhân này. Đi qua cổng vòm, ngắm nhìn cho thỏa thích những cánh hoa nho nhỏ đang nhẹ nhàng phiêu phất, lướt trên mặt hồ, gió thu khẽ thổi qua khiến hoa nhỏ tán loạn như tuyết, dính đầy trên áo người.
7 So với chuyện gà bay chó sủa ở trong cung, phủ Tướng quân vừa yên bình lại an tường hơn rất nhiều. Hiếm khi Thẩm Anh Trì không có ở bên người, Dạ Huyền lúc thì đọc sách, lúc thì đánh cờ, nhưng tâm tư chung quy vẫn không yên.
8 Mười ngày sau đó, lưỡng quân cùng nhau đánh một trận sinh tử. Hoàng Thái tử Lê quốc binh bại bị bắt, bêu đầu thị chúng. Trấn bắc tướng quân thế mạnh như vũ bão, đánh thẳng hổ yển, chỉ trong ba ngày đô thành liền rơi vào tay giặc.
9 Người dân Lê quốc vốn tưởng rằng Thái tử của bọn họ đã sớm hóa thành nắm đất vàng nhưng nay lại bình an trở về, trên dưới Lê quốc ai nấy đều vui mừng, lão Hoàng đế ngày đêm nằm trên giường bệnh lại càng mừng rỡ, bệnh tình đã thuyên giảm đi không ít.
10 Bệnh tình của lão Hoàng đế ngày càng trầm trọng, rốt cuộc cũng không sống qua mùa đông năm ấy. Dạ Huyền và Sí Nguyệt ngày đêm không ngủ mà ở bên giường hầu hạ người, thái y đã dụng hết y thuật của mình nhưng vẫn không thể chống lại ý trời, bốn ngày sau, Hoàng đế Lê quốc băng hà.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 12