Cưới ta, mua một tặng một Chương 03-04
Chương trước: Chương 01-02
Chương 3
Ta thừa nhận, ta cũng không phải đệ tử tốt, nhưng cũng không phải điển hình của một đệ tử hư
Ta cũng không đánh nhau, cũng không trốn học, cũng không sao chép bài tập, cũng không cùng nam sinh phát sinh quan hệ bừa bãi
Bởi vì ta có học võ, cho nên không ai dám cùng ta đánh nhau, bởi vì buổi tối ta chơi trò chơi suốt đêm, cho nên ngồi học là thời điểm rất tốt để ngủ, bởi vì không có ai cho ta mượn vở bài tập, cho nên ta khinh thường việc sao chép bài tập, bởi vì lão thầy giáo luôn giao bài tập về toán học khô khan, luôn khiến mọi người coi ta như một tiểu tử không nghe lời, cho nên sinh quan hệ
Không có nam nhân nào tới tìm ta vào cả cấp 2, cũng từ đó, ta
nói không với đi học, sao lại phải học ? Lãng phí thời gian, tiền bạc, ta tình nguyện đi làm cu li, đi làm công! Cha nói, ngươi đi hỏi mẹ ngươi đi, nàng gật đầu đồng ý thì ngươi có thể bỏ học.
Nói thật thì cha cũng chẳng phải phúc hậu gì, bởi mẹ ta đã chết hơn 4 năm, nàng còn có thể gật đầu đồng ý sao? Cha đã nói vậy, ta đành đi học tiếp trung học, đây chính là trách nhiệm của một người đàn ông phải chịu nỗi đau mất vợ !
Còn nỗi đau mất vợ? Vớ vẩn ! Vậy hàng đêm hắn đem nữ nhân về nhà, chả lẽ chỉ cùng nhau đắp chung cái chăn nói chuyện phiếm sao? Nửa đêm, nữ nhân kia kêu la, thanh âm mặc dù kiều mị nhưng cũng đủ làm bay nóc nhà , ta nghĩ rằng hàng xóm xung quanh rất muốn báo nguy, kiện hắn cái tội “Làm việc trên giường gây ảnh hướng tới chung quanh” chưa đủ, còn cái tội “Làm kích thích dục – vọng của một số cá thể gây ảnh hưởng tới sức khỏe của một số cá thể khác » ( =_=’).
Nhưng mà oán giận thì oán giận, Cha đối với ta luôn áp dụng cách thức giáo dục mềm mỏng, hết lần này tới lần khác kiên trì, ta nếu phản kháng lại thấy cũng có chút không phải, coi như chịu đựng thêm 3 năm nữa đi, để đến giờ , ta tự do !
Vì thế, ba năm học cấp ba, ta tiếp tục phát triển theo tinh thần bốn cái « cũng không » , luôn hành động theo ý của mình, cho nên không một kẻ nào quản nổi ta, thi vào trường cao đẳng điểm ta hơi thiếu một chút, ta hy sinh quá nhiều, vốn tưởng rằng lần này cha sẽ hiểu ý, không đặt niềm hy vọng vào ta nữa!Nào ngờ hắn càng ngày càng quá đà, đem ta ném vào trường học bổ túc…… Dựa vào đâu a ! Cái gì mà học bổ túc, chẳng lẽ đem một đống sắt gỉ đi học bổ túc lại có thể biến thành xi măng cốt thép sao ?
Được rồi được rồi, hắn có tiền lại ép buộc ta, ta đây đành nguyện ý bị ép buộc đi, mặc dù chính hắn mới tốt nghiệp bậc tiểu học, thân là nữ nhi của hắn lại nhất định phải tốt nghiệp đại học, thật sự rất không công bằng !Muốn làm rạng rỡ tổ tông thì phải tốt nghiệp đại học sao? Học đại học rồi bị đuổi ra khỏi trường, như vậy cũng có thể tính làm rạng rỡ tổ tông sao? Học đại học rất có mặt mũi sao?Một cái mặt cân lên giá trị bao tiền a!
Oán giận, rất oán giận, học bổ túc ta bị buộc chân không cho trốn, cho nên ta đành bất đắc dĩ chịu khổ thêm một năm, chưa từng nghĩ đến, bị cha ép buộc học bổ túc, không ngờ, trong tương lai vài năm tới, còn muốn ép buộc thêm một nam sinh tên Mộ Dung Cạnh khác, hơn nữa còn đem ta để ép buộc một kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ, vô cùng thê lương.
Nếu không bước vào cuộc sống học bổ túc kia, cuộc sống của ta đã có một tình cảnh khác, một tình cảnh không có người « bạn tốt » Mộ Dung Cạnh, không có tình yêu, không có thầm mến, không có tam giác luyến, cũng không muốn ngừng mà không ngừng được tình – yêu
Như vậy ta, có lẽ nên thường xuyên ăn kẹo que, thải núi xe, dưới ánh mặt trời cười thoải mái không quan tâm tới ai, thoải mái đắc tượng Ấn Độ đi a, ai biết được ( Ý nói chung là thoải mái làm việc gì mình thích)? Nhưng tình cảnh như vậy chắc chắn không thể xuất hiện, mà ta cũng như thế thành thật lại đi tiếp cận cái kẻ kia, sau đó tự nhiên lại phát hiên ra mình có yêu hận tình cừu với Mộ Dung Cảnh
Có một số người, trời sinh mang khí chất thiên chi kiêu tử ( con trời), là tiêu điểm trong ánh mắt mọi người, Mộ Dung Cảnh chính là một người như thế, gia đình hắn gia thế cực hoàn hảo, diện mạo đủ sức đánh gục bất cứ nữ sinh nào, sức quyến rũ kinh thiên động đị, cũng chính vì thế mà bản thân hắn đã vô pháp vô thiên ( không có phép tắc)! Bản thân hắn đến học bổ túc, đó là vì hắn so với tình nguyện cũng chỉ kém nhiệt tình hơn có vài phần.
Được rồi, có lẽ người này đến học bổ túc ở đây cũng là điển hình của việc chim sẻ biến thành phượng hoàng, cổ tích cô bé lọ lem.Nhưng mà ta dám thề trước tờ 100 nhân dân tệ đỏ rức : tuyệt đối không phải! Cho dù sau này ta lại nghĩ đối với việc chim sẽ thành phượng hoàng, cổ tích cô bé lọ lem, sao còn muốn biết bản thân cho dù có nguyện ý hay không ?, cũng phải xem hoàng tử có nguyện ý hay không a ! Nói không chừng hắn lại là đồng tính luyến ái a, mà hoàng tử biết đâu lại thích chị của cô bé lọ lem !
Cho nên về chuyện tình trong tương lai, ai biết được !
Ta cảm thấy ta không nên làm thầy tướng số, nhìn xem ta không phải mệnh phạm cô tinh ( mệnh tốt ), đi đến đâu cũng không chịu gặp gỡ, giao lưu với ai, tuy rằng ta thực khinh thường việc phải cùng người khác thân quen, nhưng phải sống trong cảm giác bị xa lánh, quả thực cũng khó chịu lắm !
Bởi vì nhàm chán, ta không biết từ lúc nào bắt đầu chú ý đến hắn – Mộ Dung Cạnh , hắn có khí chất đặc biệt, sáng sủa như ánh mặt trời, vừa vui vẻ cùng hắn ở chung, hơn nữa hắn cũng là người duy nhất quan tâm đến ta, những thứ xuất phát từ con người hắn, từ lúc nào đều rất thu hút ta, mà ta, cũng hỉ dám đứng xa xa nhìn hắn, có lẽ cũng thưởng thức vẻ đẹp của hắn chút chút, hoàn toàn là vì hắn quá thu hút, tác động đến ta a !
Ta cùng Mộ Dung Cạnh chính thức nâng quan hệ lên một bậc nữa là vào một buổi tan học, khi hoàng hôn đã bắt đầu, bình thường ta đều là người đầu tiên tiêu sái rời phòng học, ngày hôm đó ma xui quỷ khiến thế nào lại ngủ quên mất , không có biện pháp, tối hôm trước ta thức trắng để chơi game, hôm nay ngủ cả một ngày cũng là bình thường, ngày bình thường cho dù ngủ say thế nào, chuông tan học ta nhất định nghe được, ngày hôm đó không hiểu vì sao ta lại không nghe thấy, cho nên có thể coi tất cả những sự việc này đều là trùng hợp thôi.
Nửa ngủ nửa tỉnh,ta nghe loáng thoáng được tiếng cãi nhau, mà trong giấc mơ ta còn đang ra sức chơi game, kết quả là trò chơi càng ngày càng lộn xộn, rối tinh rối mù, tạp âm càng ngày càng rõ ràng, cuối cùng làm cho đầu óc ta nhức liên hồi, thống khổ dị thường! Ra sức mở to mắt, lại bị tình hình trước mặt làm cho hoảng sợ
Một đám thanh niên lêu lổng trông lạ hoắc, cả một đám mắt đầy sát khí đông loạt nhìn về phía nam sinh đứng chính giữa, bước lại gần, miệng còn hùng hùng hổ hổ , mà nam sinh bị vây chặt đó, cũng chẳng phải ai xa lạ, người bạn duy nhất ta quen– Mộ Dung Cạnh!Tan học hắn không ngoan ngoãn về nhà, như thế nào lại cùng với đám người nhìn chắc chắn không phải người lương thiện này giao du
Không đúng!Không phải là cùng giao du, xem tư thế kia, đám người kia hình như là muốn đánh hội đồng
Ta ngồi bên này, trong lòng phỏng đoán còn chưa xong, ở bên kia, thanh niên đi đầu đã “khởi động”, chỉ thấy hắn dùng lực đẩy, Mộ Dung Cạnh đã theo đà lui về sau hai bước
Ta nghĩ còn chưa xong mà thân hình đã chạy tới đám người đó, tiện tay lấy mấy mảnh gỗ vụn từ bàn ghế ném,“Mộ Dung Cạnh, đứng tránh ra!” Ta vừa gào thét vừa hướng đam người kia mà ném
Không thể tin nổi lần đầu tiên ta diễn “Anh hùng cứu mỹ nhân” lại trong tình huống này,cứ như vậy, miệng thét, tay ném.
“Ngôn Tử Kỳ, không cần xen vào việc của người khác, ngươi đi mau đi.” Bị ta đẩy ra Mộ Dung Cạnh có chút lo lắng, hẳn đang sợ ta cũng bị liên lụy
Suy nghĩ trong đầu như vậy , đầu ta lại bắt đầu nóng lên ( ý nói chị ý giận), nói như vậy càng khiến ta không thể buông tay mặc kệ hắn, từ trước tới nay, ta đi đến đâu đều phải nhận ánh mắt ghẻ lạnh từ mọi người, giống như ta trời sinh là một quái thai, vừa rồi ánh mắt Mộ Dung Cạnh lo lắng như vậy, lại làm cho ta không khỏi cảm thấy hạnh phúc : “Hôm nay nhàn rỗi, việc này cứ để ta lo.”
“A,thằng nhóc đó bản lĩnh thật không nhỏ nha, có thể khiến con gái nhà người ta quyết tâm bảo vệ mình!” Tên nam sinh ban nãy suýt bị ta cho cái ghế vào đầu nói, mắt nhìn ta kỳ quái.
Ta hừ hừ,“Muốn đánh nhau đánh liền cho nhanh, đánh xong về nhà ăn cơm!” Đã lâu không đánh nhau ,hy vọng tay chân sẽ không gỉ sắt.
“Chết tiệt, Ngôn Tử Kỳ, ngươi đừng gây thêm phiền phức nữa.”Mộ Dung Cạnh lay lay cánh tay ta, hổn hển kêu.
“Muốn chết, ta chiều lòng.” Tên thanh niên đứng đầu có đôi chút lo sợ trước khí thế của ta, nhưng ngại mặt đàn em, đành lấy lại chút can đảm, dõng dạc nói
Sau đó, một hồi đánh đấm, một bên sung sướng trước chiến thắng, một bên ngã trái đổ phải, thế trận cứ thế mà tiếp diễn, đương nhiên, sung sướng trước chiến thắng là bên ta, ngã trái đổ phải là đám người kia
Không ngờ được một người nhìn qua nho nhã thư sinh như Mộ Dung Cạnh, hóa ra cũng có thể đánh đấm quyền cước, trong đám người kia, hơn phân nửa bị hắn « dã » .Tuy nhiên, dù đánh thắng , nhưng trên mình của cả hai cũng không thiếu thương tích, mặt trời đã dần lặn mất, chỉ còn sót lại vài hạt nắng trong trẻo cuối cùng của hoàng hôn, hai người chúng ta nhìn đối phương bằng con mắt thương tình, cũng cùng lúc nhìn nhau cười.
“Ngôn Tử Kỳ, ngươi không phải là nữ nhân, đánh đấm thật không thua gì nam nhân a »
“Ta thấy ngươi cũng rất liều mạng .”
“Đó là ta bảo vệ ngươi thôi!”
“Vớ vẩn, luôn là ta đi đánh người!”
“Nhìn ngươi thân thủ của ngươi, chắc có luyện qua võ.”
“Ân, có luyện vài năm.”
“Ngươi được đấy, tốt nhất không nên cùng ngươi kết thù! Đi thôi, mời ngươi uống bia, ăn thịt nướng.”
“Uống bia không thích, uống rượu tốt hơn nhiều!”
“Đi, đi uống rượu !”
Hai người cũng sải bước đi tới cuối đường, trên mặt đường in hằn hai cái bóng cao cao do ánh nắng chiếu vào, nhìn qua khung cảnh trông thật bình lặng.
Tình cảm chúng ta chỉ đơn giản
Sau này ta gặng hỏi hắn mới biết, lý do của vụ đánh nhau này, , cũng bởi vì một nữ sinh thích hắn, liều mạng theo đuổi, mà nữ sinh đó lại là bạn giá của tên đứng đầu đám người kia
Dựa vào đâu a, chỉ vì một chuyện tình cảm nho nhỏ như vậy lại biến thành chuyện đánh nhau kinh thiên động địa, thật quá là khoa trương !
Thật không ngờ, nam nhân cũng là kẻ hại nước a ( trong câu Hồng nhan hoại thủy), rồi sau này, Mộ Dung Cạnh cũng trở thành hoại thủ của ta ( kẻ phá hoại á)
Có lẽ vì ta sống trong cô độc đã lâu, cho nên nam nhân tên Mộ Dung Cạnh này dễ dàng xâm nhập vào cuộc sống cuả ta , chúng ta nhanh chóng trởi thành bạn tốt, ta cùng hắn đánh nhau, cùng hắn trốn học, cùng hắn bày trò nghịch phá, tất nhiên ta vẫn nhớ đến bốn cái nguyên tắc « Cũng không », nhưng ,từ khi chơi chung với hắn, nguyên tắc của ta bị hắn « đập nát » ba cái , mà cái thứ tư “Cũng không”, không lâu sau cũng bị hắn « phá » luôn.
Ta cho đến giờ mới biết, một ngày của ta có nhiều cảm xúc như vậy, chính là nhờ người bạn tốt này, ta lại cũng giống như ở một thế giới khác, hai người bọn ta không tới quán bar, quang minh chính đại đi chơi, buổi tối giả vờ đóng làm người yêu đi học hỏi người ta cách hôn môi ( =_=’)……, học hỏi những chuyện đó, có khi còn làm theo, hai người chúng ta làm hoài không biết mệt
Nhưng việc ngoài ý muốn của ta là, dù rằng chúng ta luôn chơi cùng một lớp, nghịch phá ở một khối, nhưng thành tích học của Mộ Dung Cạnh vẫn rất ổn , mà ta dù có sao chép bài tập của hắn, thành tích vẫn như cũ, rất kém, đây chính là nói lên sự khác nhau về IQ và sức mạnh của bọn ta a !
Hắn cũng đã thử qua dạy thêm cho ta, nhưng chỉ được vài lần là hắn đầu hàng ,“Ngôn Tử Kỳ, ta rất muốn bổ đôi đầu ngươi,nhìn xem bên trong có phải chứa toàn bã đậu! Hỏi ngươi đường vòng cung là cái gì , ngươi lại trả lời đường vòn cung là đường không thẳng!! Hỏi ngươi Khổng Tử là người nào, ngươi lại nói hắn là một ông già!! Ta đương nhiên biết hắn là ông già!……”
Bị ta chọc tức thiếu chút nữa là hộc máu, hắn buông tha cho ta, nói sẽ cố mà dạy nữa cho ta, hắn nói nếu tình hình học thêm lại đi xuống, hắn sẽ không thể không đi tự sát! Nhưng hắn phải biết, tiếp tục để hắn dạy thêm, mà ta học vẫn đi xuống, ta cũng không thể không đi tự sát!! Thật sự là may khi ta và hắn có chung nhận thức a ( Nhím : Với tình trang của chị thì việc hai người cùng đi tự sát là cao lắm)
Thứ nhất là tại sao hắn lại tự nguyện học ở đây, thứ hai là với sức học của hắn thì học ở 1 trong 10 trường giỏi nhất nước cũng không thành vấn đề, nhưng ta cũng chưa bao giờ hỏi hắn vì sao đối với trường học lại không thích, lại muốn đi học bổ túc, cũng cảm thấy với sức học của hắn nên đi học ở trường học đàn hoàng, có thể có một ngày,không ngờ một ngày hắn lại nói với ta, hắn vì một nữ tử mình yêu thương mà chuyển đến đây học để được gần bên cô ấy.
Đây là lần đầu tiên ta nghe hắn nói về chuyện tình cảm của hắn, mà ta ở tuổi này, còn rất ngây thơ đối với chuyện tình cảm, ta không rõ hắn nói về cảm giác của hắn là như thế nào, chỉ nghĩ nữ nhân được hắn yêu thương nhiều như vậy hẳn là rất xinh đẹp, ít nhất cũng không phải là ta!
Trong lòng ta là lạ, tựa như đang ôm một cây xương rồng, ta cố gắng nhớ lại bữa trưa có ăn thịt gà, liệu có phải ăn thêm cái gì linh tinh? Lại không hề biết cảm giác trong lòng ê ẩm, khó chịu đó lại được gọi là ghen tị.
Sau khi chia sẻ cho nhau về bí mật của mình, chúng ta cảm thấy càng thân thiết hơn. Những ngày bọn ta còn cãi nhau ầm ỹ cũng nhanh chóng trôi qua , trong chớp mắt đã gần đến ngày thi vào trường cao đẳng.
Sau lần ôn thi cuối cùng, trường học nghỉ dạy cho học sinh về nhà, nhằm giảm bớt áp lực, mấy ngày đó, Mộ Dung Cạnh đến nhà ta mang theo bao nhiêu đĩa nhạc với phim ảnh, nói đó đều là phim hay, hấp dẫn, chúng ta xem suốt cả đêm.
Sau đó, tất nhiên chuyện xấu gì đến cũng sẽ đến, trong cái đống đĩa lớn kia, không biết vì sao lại có một cái đĩa phim đen ( phim « hành động »trên giường á), sau đó hiện trên màn hình 32 inch, lập tức những hình ảnh « đen » hiện lên trước mặt chúng ta.
Cứ như thế, chuyện gì đến cũng phải đến, sau khi hai chúng ta đỏ mặt nhìn nhau, cuối cùng cũng « làm việc trên giường », đó cũng chính là lý do khiến hắn «phá » luôn cái quy tắc « cũng không » thứ tư của ta
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:Học sinh thời nay thật là……..a!!!
Bọn ta vừa làm vừa nhìn mấy người đang « hoạt động » trên Tv, lúc này ta chỉ có duy nhất một suy nghĩ, TV quả nhiên là hữu ích,nó có thể giúp người ta lãnh hội được những chuyện tưởng như cực kì xa lạ ( chuyện gì thì mọi người biết rồi)! Thậm chí còn rất sống động nữa là đằng khác (Nhím : Amen, cái chương 3,4 này thiết tình).
Đối với cái « chuyện đó ». . . . .Không chỉ trên Tv miêu tả,mà còn nhờ hàng đêm cha ta cùng nữ nhân khác diễn cho ta xem, ta đối với mấy chuyện này cũng không xa lạ lắm.Có điều, dù sao lí thuyết vẫn là lý thuyết, nó chỉ có thể tồn tại trong tưởng tượng, mà tình huống của ta lúc này không giống trên Tv, mà là « thử nghiệm » thực tế luôn, có thể khiến một người khá rõ về vấn đề này ( tất nhiên chỉ là trên lí thuyết) lại phải vừa làm vừa thắc mắc vấn đề– không ngờ cái chuyện này cũng không thật sự ghê tởm như ta tưởng !
Mộ Dung Cạnh chăm chú nhìn màn hình, phản ứng sinh học của hắn so với ta còn kịch liệt hơn, đầu tiên mặt hắn trắng bệch , sau đó chạy thật nhanh lại gần quan sát hình ảnh trên TV, quan sát một hồi, lại cùng nhìn thẳng vào mắt ta, mặt lập tức đỏ hồng,ta còn nghi ngờ không biết có phải mạch máu trên mặt hắn đều đã vỡ hết rồi không!
“Cái kia…… Tử này…… Ta ta……Ta không biết nó sẽ thế nào, ta cảm thấy nó có chút khác biệt!” Mộ Dung Cạnh chân tay luống cuống ,nhìn ta, cúi đầu giải thích .
“Hừ…… Hừ hừ! Mộ Dung Cạnh, ngươi nói ngươi chưa quen, chắn màn hình ngay lúc kịch tính. Ngươi đừng có mà phá đám, tránh ra, ta muốn xem nó.” ( ôi trời ơi, không hiểu nổi, chuyện kiểu gì vậy hả trời)
“…… Tử này, đây là . . . . phim nóng , ngươi không thể nhìn!” Hắn vẫn đứng trước TV suy nghĩ cái gì đó, lúng túng giải thích. ( Nhím : Nói cho các bác nào hiểu thì hiểu nhé : chỗ này là hai anh chị đang xem phim nóng, mới xem thôi, chưa có hành động, mấy cái lời trên của hai anh chị là….. nói trên TV a, anh chị ý chưa có làm)
Khi hắn nói những lời này liền khiến ta ngạc nhiên, giỏi lăm Mộ Dung Cạnh, ngươi dám xem thường ta, tại sao ngươi có thể thuê phim nóng mà ta thì không được xem, không có ai quy định phim nóng chỉ dành cho nam nhân a! Tại sao chỉ có nam nhân được xem nữ nhân khỏa thân mà nữ thì không được xem nữ?
“Ngươi xem được thì ta cũng xem được, không lẽ ngươi sợ ta xem xong bị kích thích rồi đem ngươi ra ăn sao ?”
“Ta không……Cái đó…… Này……,tại vì…..!Ngươi muốn xem thì tùy ngươi, có hậu quả gì ngươi tự chịu, thực hoài nghi không biết ngươi có phải nữ nhân không nữa!” Mộ Dung Cạnh trừng mắt liếc ta một cái, thở dài bất lực không che màn hình nữa, có điều tuy rằng hắn thỏa hiệp, nhưng lại ra chỗ cách ta khá xa mà ngồi, hắn chậm rãi ngồi ra phía sau, so với ta vẫn còn lí trí hơn nhiều.
Dù vậy, trong cái phòng chỉ hơn 10 mét vuông này, cho dù ngồi ở xa , cũng không thoát khỏi sự khiêu khích đầy cám dỗ từ bộ phim đen kia, mà làm gì có thằng con trai bình thường nào thoát khỏi kích thích đến vậy?Cho nên Mộ Dung Cạnh làm vậy, cũng chỉ mang tính tượng trưng mà thôi.
Thiếu niên là đối tượng dễ bị kích thích nhất và cũng có khả năng kiềm chế kém nhất.Hai nam sinh cùng xem phim nóng còn có thể đả thương nhau, huống chi là một nam một nữ, nếu là một nữ nhân có vẻ rụt rè, thì chắc cũng không dám gồi xem phim này cùng với một nam nhân, nhưng vấn đề ở chỗ, ta với loại nữ nhân đó hoàn toàn không có điểm giống nhau!Bằng không Mộ Dung Cạnh cũng chẳng hoài nghi giới tính của ta hết lần này tới lần khác!
Vì thế, bị hai con người trong TV châm ngòi dục hỏa kích thích, ta quay sang Mộ Dung Cạnh, hảo sảng nói:“Mộ Dung, chúng ta làm đi.” Nói ra những lời này, tâm tình đột nhiên trở nên cổ quái, giống như loại ý nghĩ muốn cùng hắn làm “ chuyện đó” sớm đã xuất hiện trong đầu ta, nói tự nhiên giống như hai chúng ta đã làm quá quen, không phải lần đầu
Chẳng lẽ trong lòng ta, sớm đã có ý nghĩ muốn cùng hắn phát sinh quan hệ? Nhưng tại sao lại thế? Chúng ta là bạn tốt mà? Đã là bạn tốt mà có thể có ý nghĩ muốn cùng đối phương “lên giường” sao?Cái này thật sự rất kì lạ nha.
Vì thế, đối với một kẻ ngây thơ về « chuyện đó », câu nói thản nhiên vừa rồi của ta lại khiến hắn sảng khoái vô cùng, thực ra lời nói của ta là không có suy nghĩ, nhưng hắn cũng không phụ “trách nhiệm” của mình,bắt đầu “ hành động”.
Không có cô gái nào xuân sắc không phai tàn, không có lãng mạn ôn nhu nào sẽ còn mãi, quan trọng chính là do con người chúng ta, mà trong lòng ta lại đang suy nghĩ,“Lần đầu tiên của ta dành cho nam nhân trước mặt này”
Mở đầu là tốt đẹp, vuốt ve là tuyệt vời , quá trình cũng ngày một ác liệt!! Đúng vậy,hai người “ hoạt động” một hồi cũng tự thấy có muốn dừng cũng không dừng nổi!
Khi hai bàn tay hắn thi nhau mơn trớn, vuốt ve trên cơ thể non mịn của ta, ta lập tức đỏ mặt! Từ nhỏ, mỗi khi nhìn thấy người ta đỏ mặt, ta đều thấy rất ngạc nhiên, nghĩ rằng đó là một hiện tượng kì bí, bởi vì ta chưa từng đỏ mặt bao giờ! Cha ta đối với suy nghĩ này của ta chỉ nhận xét : Quái thai! Mà lúc này, chỉ vì hai bàn tay thô ráp của Mộ Dung Cạnh, khuôn mặt luôn không có trạng thái biểu cảm của ta lại đỏ ửng lên, cảm giác thật sự ngạc nhiên.
Ta cứ nghĩ đến cảm giác khi hắn tiến vào cơ thể ta, sau đó kéo dài, đạt đến khoái cảm tột đỉnh mới cho ra, có thể thấy thật sự rất tuyệt. Thế nhưng sự thật thường tàn khốc đang lúc mọi chuyện diễn biến đến cao trào, Mộ Dung Cạnh thở gấp gáp chuẩn bị tiến vào cơ thể ta, ta lại đột nhiên ngừng rên.
Không phải ta lâm trận lùi bước a, mà vì đột nhiên nhớ đến câu cửa miệng của cha: “ Chuyện đó”có thể làm, bao cao su nhất định phải mang!
Cho nên ta kiên quyết yêu cầu Mộ Dung Cạnh đứng dậy, chờ ta đi tìm bao cao su! Cứ nghĩ rằng cha ta thường xuyên mang nữ nhân về nhà, trong phòng của hắn hẳn có rất nhiều bao cao su, nhưng ta tìm cả nửa ngày, tìm cả giường, hộc bàn… cũng chẳng tìm nổi một cái!Trong lòng căm giận vô cùng, dựa vào đâu a, cha, ơi thật là quá đáng, đến bao cao su cũng dùng hết sạch sẽ,loại hành vi này của ngươi cho thấy nữ nhân bốn phương ngươi đều thưởng thức qua, số lượng quả không nhỏ nha!
Bao cao su không tìm được, Mộ Dung Cạnh cũng bắt đầu cảm thấy nóng hết ruột gan, chân tay bắt đầu luống cuống,“Tử này, có lẽ hơi đau một chút, ngươi kiên nhẫn một chút.” Tiến thẳng về phía trước, sắc mặt có đôi chút hồi hộp , nhưng hắn cũng không quên an ủi ta một chút
“Cái gì mà đau một chút, so với gãy xương sườn cũng không kém nha, là nam nhân thì hiểu sao được!” Đau làm ta bắt đầu phát ngôn thô bạo, chết tiệt, thật sự đau muốn chết mà
“Tê……” Tuy rằng trong lòng đã có sự chuẩn bị, nhưng cái cảm giác bị xé toạc đi lớp bảo vệ của người con gái khiến ta đau không khỏi kêu lên.
Vừa làm vừa quan sát trên TV, chỉ thấy hai cô giá trên màn hình quấn lấy nhau, hai người đó thực hành có vẻ cũng không khác quan hệ nam- nữ cho lắm. Có điều, lúc này bộ phận nam tính của hắn – Mộ Dung Cạnh đã có vẻ “gia tăng diện tích” trong cơ thể ta, điều này khiến ta rất cao hứng a. ( Hơ hơ, hình như hai người này xem phim nữ – nữ chứ không phải quan hệ nam- nữ a)
Vừa nghe ta kêu đau, cả người hắn bỗng run lên, nằm úp bât động trên người ta
Ta ngây người một chút, khẽ đẩy người hắn ra,“ Ngươi sao vậy, ta thực ra cũng không quá đau.”
Mộ Dung Cạnh thở hổn hển nửa ngày, mới sâu kín nói:“Ta bắn!”
“……”
Ta không biết phải oán giận hắn cái gì, dù sao đây cũng là lần đầu tiên của hắn, cũng là chưa có kinh nghiệm giữ được lâu a,vừa nghĩ đến đó là lại thấy tức a!Ta còn chưa hết đau, mà hắn đã vội vàng muốn cho xong rồi, thật sự là không công bằng mà, chẳng lẽ “ chuyện đó” là như thế này sao? Nữ nhân được hưởng sự khoái hoạt từ nam nhân so với ta còn xa lắm? Nhìn mà xem, nữu nhân trên TV kia còn đang rên la vì thích kia kìa! ( Nhím : nói thật, mấy cái này, nếu nói thẳng ra thì thô tục kinh khủng,nên mấy câu từ này ai hiểu thì hiểu, không thì hiểu nôm na là hai người làm việc, sau này hỏi chồng sẽ biết, mà nếu muốn biết sớm thì đọc ecchi, vậy nha)
Ta đột nhiên tỉnh ngộ, những gì trong tiểu thuyết viết, thật ra chỉ để gạt người, ta chẳng thấy được ánh sáng lấp lánh từ mắt đối phương, cũng không cảm nhận được cái gì mà tẩy trần linh hồn tội lỗi,càng không khiến ta cảm thấy khoái cảm chút nào, tất cả đối với ta lúc này, đều là lừa gạt hết!!
Lần đầu tiên của một người lẽ ra đó phải là hoài niệm không phai, mà lần đầu tiên của ta thật sự là đáng chê cười, có thể coi là kém nhất trong bách khoa toàn thư về “ chuyện đó” !
Có điều khi Mộ Dung Cạnh nói một câu liền khiến mọi uất ức trong đầu ta lúc này tan thành bọt nước, hắn nói:“Tử này, ta sẽ đối xử với ngươi thật tốt, vĩnh viễn.”
Chỉ vì một câu nói thơ ca đến cực điểm, “sến” đến cực điểm lại đem ta từ đáy vực thất vọng đến thiên đường hạnh phúc, đau khổ giãy dụa, không thể chết già!
Những lời này, theo thời gian vài năm sau, đã chứng minh, hắn – Mộ Dung Cạnh là một kẻ siêu cấp lừa đảo, khoác lác
Cho dù là ở qua rất nhiều rất nhiều năm sau, những lời này cứ như chiếc vòng quanh quẩn bên ta, gắt gao đem ta chế trụ không buông tha, mà ta cũng vì những lời đó mà làm bao chuyện ngu ngốc, làm trò cười cho thiên hạ , nhưng cũng không cách nào thoát khỏi
Cho dù ta hoàn toàn có khả năng từ bỏ cái vòng luẩn quẩn ấy nhưng ta vẫn biết mình không nỡ, ta vẫn rất luyến tiếc mối tình đó, lòng ta cứ cẳn rứt không thể phân biệt rõ ràng.
Nhưng ở cái thời điểm ấy, ta còn chưa lớn, còn chưa biết cái cảm giác bị bỏ rơi , phản bội trong tình yêu, vẫn chỉ là một nữ sinh đơn thuần như tờ giấy trắng, nên câu nói kia của hắn, trăm phần trăm ta tin
Chỉ đến khi, vào ngày hè năm đó, hắn vẫn thường xuyên ở bên cạnh ta, mang đến cho ta rất nhiều cảm xúc, làm cho ta lúc nào cũng cảm thấy hạnh phúc,không lúc nào cảm thấy mình đang quá chìm đắm trong thứ tình cảm này! Đúng vậy, ta ngây ngốc rốt cuộc cũng có lúc thông suốt,cuối cùng ta cũng biết cảm giác trong lòng ta gọi là gì, chính là tình yêu nha!Nghe thật ngọt ngào.
Ta lại càng kinh ngạc hơn,không ngờ rằng khi ta yêu lại có thể si tình như vậy, ngu ngốc như vậy, sến như vậy… !
Sau này khi đã sáng suốt hơn, thông minh hơn,mỗi khi nhớ lại khoảng thời gian ngày xưa, ta lại nổi da gà!Đó là ta sao? Đó giống một nữ nhân điên dở xa lạ hơn
Sau đó, Mộ Dung Cạnh nói hắn muốn đi học ở trường học, ta chúc mừng hắn, làm cho hắn vui vẻ, bồi hắn uống rượu, cùng hắn nửa đêm đi chơi với các bằng hữu khác của hắn, sau đó ta về nhà khóc muốn kinh thiên động địa, khiến cha ta và nữ nhân kia đang làm nửa chừng phải “thu binh”, quần áo còn chưa kịp mặc , tất tả chạy sang phòng ta hỏi xem có phải nhà có cướp?
Ta nói với nhà không có cướp chỉ có kẻ cắp đã trộm đi tâm của ta!Chẳng lẽ không phải sao, tâm tư của ta đã trao trọn cho hắn – mối tình đầu
Cha ta nói :“Bảo bối, thất tình không phải chuyện đáng xấu hổ, đáng xấu hổ là thất tình lại không dám thừa nhận !! Ngoan, ngủ một giấc ngày mai tỉnh lại là có thể tiếp tục đi “ cưa” trai” ( Nhím : Bố dạy con kiểu gì vậy hả trời?)
Ngày hôm sau ta tỉnh ngủ, lại khóc trời sụp đất nứt, ta nói cha, ngươi lừa gạt ta, ta chỉ muốn đi “cưa” Mộ Dung Cạnh, không muốn đi “ cưa” thằng khác! Ta nói : “ Cha, có bao nhiêu khuyết điểm ngươi di truyền cho ta hết, vì sao ưu điểm duy nhất lại không truyền cho ta!” ( Nhím : Chết cười với hai bố con nhà này)
Lão ba nói ta vẫn có một ưu điểm, chỉ là ta chưa tìm ra mà thôi!
Ta nói ưu điểm của cha chính là ích kỉ, tuyệt tình, không chịu suy nghĩ gì hết ! Là mẹ nói cho ta biết !
Lúc nghe ta nói những lời này, Cha ta trầm mặc. Cha dùng một bàn tay nhẹ nhàng vỗ lưng ta, sau đó không nói gì nữa
Lớn như vậy, lần đầu tiên ta mới phát hiện ra, cha ta thật sự rất ôn nhu, nhưng cũng chỉ là một chút thôi, ta cũng không nghĩ nhiều đến chuyện đó, vì lúc này, ta . . . . khóc mệt muốn chết.
Cha ta nói: “ Bảo bối ngươi còn nhỏ, mấy loại tình cảm này, tốt nhất cứ chậm rãi mà lĩnh ngộ, dần dần sẽ rõ”
Nhưng ta thật sự không muốn vậy a, ta là người nhanh nhẹn!Cho nên ta sẽ không chậm rãi, cũng không lĩnh ngộ, ta chỉ mãi nhìn hắn, nhìn hắn ngày càng rực sáng như ánh dương, nhìn hắn theo đuổi người con gái hắn yêu thương, nhìn hắn vui vẻ trên giảng đường đại học, vinh quang toả sáng,thỏa mãn ước nguyện của bản thân.
Ta không thể quên ngày hắn đính hôn, hắn đẹp như ánh mặt trời, tao nhã, tay trái dắt vợ tương lai, tay phải vẫy ta lại gần, ngay lập tực giới thiệu:“Đây là người ta yêu, Tử Linh, đây là bạn thân của ta, Tử Kỳ!”
Người yêu cùng bạn thân, quả nhiên là không kém cũng chẳng hơn!
Cho dù hắn nắm tay ta đến phát đau, cho dù hắn ở cạnh ta như vậy, nhưng đối với thực tại giờ đây, ta và hắn, cách xa nhau hơn bao giờ hết
Như tiếng máy bay bay lên trời mang theo tiếng rít từ không khí, lời nói đó cứ quanh quẩn bên tai ta, sau những lần hoan ái, hắn đều nói:“Tử này,ta sẽ đối xử với ngươi thật tốt, vĩnh viễn.”
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Rõ ràng là hài văn nha, tại sao đến đây lại ra bi tình, tâm hồn ta đúng là u ám
Nhím nói lên nhận xét : Chết tiệt, cứ cha nào làm khổ nữ chính, khiến nữ chính buồn ta đều hận
Xem tiếp: Chương 05-06