21 Trên đường trở về nhà sau bữa cơm tối, Chức Mộng liền quấn Nguyên Thu muốn ngày mai ra phủ, Nguyên Thu cười nói “Thúy Oanh, Bích nhi cũng muốn đi, để phòng ngừa các ngươi đánh nhau nên không dẫn theo ai”Chức Mộng nói “Tiểu thư không dẫn theo chúng ta, ai phục vụ cô nương?”Nguyên Thu nói “Thật vất vả mới được đi chơi lần đầu, nếu ngươi đi theo sau hầu hạ ta thật sự rất gò bó chơi cũng không được vui.
22 Tử Yên nhìn dương liễu đang rủ xuống mặt nước Tây Hồ theo gió nhẹ nhàng lay động, trong hồ sóng gợn lăn tăn, ngẩng đầu thấy núi xanh bao quanh nước không khỏi thở dài nói “Đều nghe nói trên có thiên đường dưới có Tô Hàng đúng là thế ngoại tiên cảnh”Nguyên Thu cười nói “Tây Hồ không chỉ có cảnh sắc đẹp, chuyện xưa lưu truyền cũng rất đẹp” Nói xong chỉ tay về ngọn núi lộ ra nửa đỉnh tháp “Đó là Lôi Phong tháp, truyền thuyết là để trấn áp Bạch Tố Trinh”Tử Yên lúc trước ở Sơn Đông chưa từng nghe truyện hỏi vội “Bạch Tố Trinh là ai? Tại sao lại trấn áp nàng?”Nguyên Thu nhớ lại mấy bộ phim đã xem lúc còn kiếp trước kể lại cho nàng, Tử Yên nghe cầm khăn gạt lệ “Pháp Hải đó thật đáng ghét, tốt xấu chẳng phân biệt được, thiện ác cũng không biết.
23 Nguyên Thu bận rộn một chút rồi kêu đầu bếp tới nướng, mình cầm cần câu đi câu cá, Bích nhi vội đi theo che dù, Nguyên Thu cười nói “Nơi này nhiều cây, cành cây cũng đan chung một chỗ với nhau, che hết nắng rồi mà có gió từ hồ thổi qua, rất nhanh mát, không cần che dù, ngươi đi nướng thịt ăn đi.
24 Lý thị thấy thư tín trong tay mama trong lòng thất kinh, vội đoạt lấy thư, ngón tay run rẩy mở ra, nhanh chóng đọc một lần mới hoàn hồn dựa vào ghế thở, mama thấy vậy quỳ xuống không dám nói gì.
25 Lý thị nghe Thẩm mama giới thiệu như thế, trong lòng loạn chuyển mấy vòng, hiểu được là lão thái thái ở kinh thành không biết bị người nào xúi giục, cố ý ình ngột ngạt, thật tức giận hận không thể cắn lão thái thái vài miếng cho đã cơn giận.
26 Cố Lễ dỗ Lý thị ngủ, rồi rón rén xuống giường, mang giày đi nhẹ ra cửa, bọn nha đầu trong sân thấy hành lễ đón, Nguyên Thu tiến lên thỉnh an Cố Lễ. Cố Lễ thấy sắc mặt Nguyên Thu không tốt, vội vươn tay thử trán của nàng “Sắc mặt sao kém như thế? Bị bệnh phải không?”Nguyên Thu cười nói “Không có là lo lắng cho thân thể của mẫu thân”Cố Lễ vuốt trán nàng không nóng liền an tâm “Mẫu thân ngươi vừa ngủ, đừng đi quấy rầy nàng, về phòng trước đi, cơm tối rồi tới” lại quay đầu nói với Thái Tuyết mấy câu “Đứng ở cửa chú ý động tĩnh trong nhà, nói chuyện nhỏ giọng một chút, nếu là đánh thức phu nhân dậy thì chuẩn bị ăn hèo(bị đánh đòn đấy các tình yêu ạ)” Thái Tuyết đáp, dẫn nha đầu đứng bên cửa sổ.
27 Hai huynh muội đang nói chuyện, Nguyên Dung và Trương di nương kẻ trước người sau tiến vào, huynh muội ba người thấy lễ rồi ngồi xuống, Trương di nương đứng một bên cười nói “Nghe nói phu nhân có tin vui, đây chính là chuyện vui, nô tì chúc mừng phu nhân” nói xong cất chân muốn bước vào hậu viện.
28 Nguyên Thu thấy năm, sáu mama còn chưa trả lời, trừng mắt nha đầu ngoài cửa “Hấp tâp vội vàng cái gì, có quy tắc không?” Nha đầu kia bị dọa xuôi tay đi ra ngoài cửa.
29 Nguyên Thu vội tiến lên vịn Trương di nương, lên tiếng hỏi “Trên mặt di nương sao lại như thế này? Chẳng lẽ không bôi dược cao kia của phụ thân sao?”Trương di nương mặt đầy nước mắt hận cắn răng nói mắng “Nhất định là bị Lâm tiểu yêu tinh kia bỏ thêm đồ gì vào, lúc đó nàng giúp ta thoa thuốc ta cảm thấy vết thương nóng rát chỉ xem như lần đầu thoa thuốc vết thương bị kích thích cũng không để ý.
30 Mọi người nghe nói thế tử đến chơi đều sửng sốt, Cố Sơn phục hồi tinh thần lại nói “Ngày hôm trước ca có nói qua cho hắn hôm nay là ngày sinh của muội để cho hắn xin giúp sư phụ cho ca nghỉ một hôm, ai ngờ hắn lại chạy tới đây?”Cố Lễ vội nói “Nếu thế tử đích thân đến, Sơn nhi đi với tar a ngoài làm lễ ra mắt thế tử”Cố Sơn khoát tay cười nói “Thường ngày chơi chung một chỗ, làm gì lễ phép lớn như vậy, để bọn nha đầu kêu hắn trực tiếp vào là được rồi”Cố Lễ nghe vậy trợn mắt nhìn Cố Sơn mắng “Thân phận địa vị của thế tử vẫn còn đó, ngươi sao lại có thể khinh cuồng như thế còn không nhanh ra ngoài với ta đi đón”Cố Sơn nghe vậy đành theo Cố Lễ ra ngoài.
31 Mấy tiểu nha đầu đi theo thấy Nguyên Dung té lăn, gấp rút chạy lại đỡ nàng. Không nghĩ Nguyên Dung té nặng chút, chân phải đổ máu một chút, hai bàn tay cũng rách da, mấy tiểu nha đầu này cũng không có bao nhiêu hơi sức cũng không dám đi túm nàng, mấy người đỡ vài lần cũng không đỡ được.
32 Chức Mộng và Thúy Oanh sửa sang lại quần áo đứng sau lưng Nguyên Thu. Nguyên Thu cười nhìn hai nàng một cái, lấy đồ may vá ra ngồi vào bàn mới nghiêm mặt nói “Mời Thẩm mama vào”Tiểu nha đầu ở cửa đáp một tiếng vén rèm lên thanh thúy nói “Tam cô nương mời mama vào”Thẩm mama vội tới thỉnh an Nguyên Thu, Nguyên Thu đem công việc trên tay bỏ lên bàn, đứng dậy cười nói “Mama mau ngồi”Thẩm mama nhún nhường một phen mới nghiêng người ngồi xuống, Chức Mộng dâng trà cho nàng, Thẩm mama đặt lên bàn cười hỏi Nguyên Thu “Cô nương ở trong phòng làm gì?”Nguyên Thu cười cầm đồ làm xong một nửa cho nàng xem “Tính thêu cái hà bao bằng hoa quế qua mùa thu đeo”Thẩm mama nhìn trên tay Nguyên Thu cười nói “Đường may của cô nương thật bằng phẳng, nô tì nghe nói cô nương không chỉ học nữ công mà còn mời sư phụ dạy cầm kì thư họa?”Nguyên Thu cuối đầu may thêm hai đường trên hà bao ngoài miệng cười nói “Đó là cả ngày rãnh rỗi mẫu thân sợ ta gây loạn nên giúp ta tìm sư phụ tài nghệ.
33 Trương di nương thấy Lâm di nương đi vội vã, mang theo hộp thức ăn cố tình đi vào hướng trong vườn trong lòng âm thầm cảm thấy kì quái, đứng đó sửng sốt nửa ngày.
34 Dính dáng đến thiếp thất của Cố Lễ, Nguyên Thu là cô nương chưa lấy chồng không tốt nhúng tay vào, nếu Cố Lễ tự tay mình điều tra có lẽ có vài phần không hợp lễ.
35 Hỉ nhi thấy Vương di nương bị trói dẫn ra ngoài sợ đến mặt trắng bệch, Lý thị quát lên “Ngươi còn không quỳ xuống cho ta! Trương mama tỉ mỉ hỏi nàng cho rõ, xem chủ tử nàng làm cái gì?” Hỉ nhi bị sợ hai chân muốn nhũn ra, nghe vậy quỳ xuống không ngừng dập đầu.
36 Thẩm mama đến hai tháng, mang tới hai di nương cũng chưa được Cố Lễ gần gũi, ngược lại một người ra thôn trang dưỡng bệnh, một người nằm trong sân dưỡng bệnh.
37 Cố Lễ và Nguyên Thu nghe tiếng con nít khóc nhất thời khẩn trương, hai người nhìn chằm chằm cửa phòng đóng chặt chờ bà mụ ôm đứa bé ra ngoài chúc mừng.
38 Nguyên Thu qay đầu thấy Cố Sơn đến trước mặt cười hì hì nói “Sĩ Hành ca ca lén đến xem tiểu bảo bảo, muội đang giễu cợt đây” Cố Sơn lấy tay bắn nhẹ cái trán nàng “Còn ở đây ba hoa, mặt trời chói như vậy đứng bên ngoài cũng không sợ cảm nắng còn không nhanh đi vào nhà”Nguyên Thu cười hì hì dẫn đầu chạy nhanh vào nhà, vừa đúng lúc bà vú cho Nữu Nữu và Tuyền ca bú xong đang ôm vào lòng.
39 Hạ Tử Nghiệp ngồi bên cạnh Lý thị cười nghe Lý thị nói chuyện thỉnh thoảng phụ họa vài câu, chợt thấy Nguyên Thu và Tử Yên đi tới, vội đứng dậy tiếp đón “Cố muội khỏe”Nguyên Thu vội trả lễ “Thế nào mà một năm không thấy Tử Nghiệp ca lại trở nên đa lễ thế?”Hạ Tử Nghiệp vội nói “Lúc nhỏ không hiểu lễ, khiến Cố muội chê cười rồi”Nguyên Thu ngồi vào bên cạnh Lý thị tỉ mỉ quan sát Hạ Tử Nghiệp một lúc.
40 Lý thị ngủ trưa tỉnh dậy kêu Thái Tuyết vào “Gọi bà vú ôm Tuyền ca và Nữu Nữu lại”Thái Tuyết cho người múc nước rửa mặt cho Lý thị, một bên cười nói “Tam cô nương đã sớm kêu bà vú ôm Tuyền ca, Nữu Nữu đến viện nàng chơi rồi”Lý thị cười nói “Nếu như vậy cứ để Tuyền ca và Nữu Nữu chơi ở chỗ nàng nhiều một chút, hai tiểu tử này yêu dính tam tỉ tỉ bọn họ”Thái Tuyết cười nói “Nô tì thấy Tam cô nương cũng yêu dính bọn Tuyền ca, Nữu Nữu”Lý thị cười “Ta xem hôm nay càng nóng bức, bảo Chu tẩu tử nấu một nồi nước ô mai để vào băng, lấy trái cây và dưa rửa sạch sẽ đưa tới cho Thế tử và thiếu gia trong phòng đi.