81 - Con chào cô chú ạ! – nó cúi đầu thì thấy ba mẹ Huy
- An đó hả? Hai đứa ăn gì chưa? Để cô vào làm đồ ăn sáng cho hai đứa nhé! - mẹ Huy hỏi
- Dạ thôi cô ơi, con với anh Huy ăn sáng rồi ạ - nó từ chối
- Ngồi đi, chú có chuyện muốn nói với con - ba Huy nói
- Dạ - nó ngồi xuống
- Chú muốn hỏi con lại cho chắc chắn: nếu chú giao toàn bộ tài liệu thì con sẽ giúp chú chứ?
- Vậy chú có tin tưởng giao toàn bộ việc lần này cho con không? - nó hỏi ngược lại
- Chú tin - ba Huy khẳng định
- Thế con nhất định sẽ tận tâm tận lực giúp chú - nó cười
- Được, thỏa thuận thành công, hợp tác vui vẻ - ba Huy chìa tay ra
- Nhất định là vậy rồi ạ - nó bắt tay ba Huy
- Đây là toàn bộ hồ sơ cũng như dữ liệu về hợp tác giữa Văn thị và Bells suốt 5 năm qua, chú giao lại cho con - ba Huy đặt một chồng giấy và sổ sách các loại lên bàn uống nước
- Con sẽ.
82 Sáng hôm sau…
- Thôi chết cha, tại sao lại ngủ quên cơ chứ? Nhưng mà… chăn, ai đắp vậy? Chắc là An rồi… - Huy tỉnh dậy thì hốt hoảng. Đứng dậy, nhìn về phía bàn làm việc thì chẳng thấy bóng dáng nó đâu – Chắc là xuống nhà ăn sáng rồi – Huy vào nhà vệ sinh
.
83 - Ừ anh đây. .
- An đang làm gì thế ạ? - ra là gọi cho Lâm, chắc là gọi mãi cho nó không được nên Huy phải tìm cứu viện
- Nó đang ngủ trong phòng, có việc gì sao?
- À dạ không, em chỉ hỏi vậy thôi.
84 - Đừng phụ lòng chú con nhé! - ba nó ôm nó
- Dạ. . . con biết rồi. . . ba về cẩn thận nha - nó cũng ôm chặt lấy ba mình
- Ừ. . thôi ba đi đây, kẻo muộn - ba xoa đầu nó rồi quay sang nhìn Huy - Chú đi nhé!
- Vâng ạ! Chú đi mạnh giỏi, cháu sẽ chăm sóc em cẩn thận
- Nhờ cả vào cháu đấy! Đi thôi! - ba nó nói với Lâm
- Dạ vâng - Lâm gật đầu - Anh về trước nhé! - quay qua nói với nó
- Được rồi mà, cứ như là chia tay ra chiến trận ý.
85 Cốc. . . cốc. . . cốc
- Tụi con vào được không ba? - Huy gõ cửa phòng làm việc của ba anh
- Ừ, hai đứa vào đi - ba anh nói
- Chú ạ - nó cúi đầu
- Có chuyện gì cần thì cứ nói nhé! Chú sẽ giúp đỡ con hết mình
- Thật ạ? - nó như bắt được vàng
- Đương nhiên rồi! Con đang giúp Văn thị mà! Ngồi đi
- Vâng ạ.
86 - Con chào ba, con chào mẹ - Phương vừa bước chân vào nhà Huy thì ôm chầm lấy ba mẹ anh
- Trời đất ơi, con tôi, càng lớn càng xinh đó nha! Đi đường có mệt không con? – mẹ Huy ân cần
- Dạ không có ạ - Phương lắc đầu
- Ngồi xuống nghỉ ngơi đi, muốn ăn gì thì cứ nói với nhà bếp nhé! – ba Huy nói
- Vâng ạ, muộn rồi, ba mẹ ngủ sớm đi! – Phương gật đầu
- Ừ, mấy đứa ngủ ngon nhé! – ba Huy ôm eo mẹ anh cùng đi lên phòng
- Vâng ạ - nó, Huy và Phương đồng thanh
- Ba mẹ? Mày là con họ từ khi nào thế? – nó ngạc nhiên
- Cũng lâu rồi! – Phương trả lời
- Thân mật gớm, không biết con gái hay con dâu ta? – nó nhìn Huy
- Vớ vẩn… Còn lâu mới cưới – Phương với Huy cùng nhau phản bác
- Làm gì mà đồng tâm hiệp lực thế? Em đùa thôi mà? – nó nhìn Huy – Đừng có nhìn tao bằng ánh mắt tóe lửa đấy! Cháy mắt, tao không đền cho anh Hải được đâu – nó quay sang Phương
- Không nói với mày nữa… dẫn tao lên phòng đi… mệt chết mất
- Ok… Huy này, xách đồ lên phòng giúp Phương nha… em dẫn nó lên trước
- À ừ… cứ lên đi… để đồ đó anh lo cho – Huy gật đầu lia lịa
.
87 (Phần gạch chân xin hiểu là tiếng Anh)
Tin hot: Chủ tịch tập đoàn Văn thị hùng mạnh mới nằm liệt giường với căn bệnh tim tái phát, để con trai lên giữ chức thay– đây là tiêu điểm bàn luận của mọi người từ sáng tới giờ.
88 Buổi ra mắt 5 mẫu sản phẩm diễn ra thành công ngoài mong đợi, thu được phản hồi rất tốt thì mọi người tham dự. Nhất là mẫu váy mà nó đang mặc, nhìn rất nữ tính, mà không kém phần năng động, đi kèm với đôi giày thể thao trắng, tuyệt phẩm.
89 - Xin chào - Huy bắt tay một người đàn ông mặc vest lịch sự
- Tôi là Ben, giám đốc điều hành của Bells, rất hân hạnh được gặp mặt - người đàn ông đó cũng bắt tay lại
- Tôi là Huy, chủ tịch tạm thời của Văn thị, còn đây là An, trợ lí chủ tịch - Huy giới thiệu
- Chào cô.
90 - Mình phải bổ sung thêm người thiết kế cho OP mới được - nó đặt một tờ giấy chi chít chữ lên bàn
- Tìm kiểu gì đây? - Huy thắm mắc
- Tổ chức thi để chọn - nó trả lời
- Nói rõ ra đi - Phương nói
- Sẽ có tất cả 5 vòng: lý thuyết, phối đồ, khéo tay, khâu vá và thiết kế.
91 - Trời đất ơi… cái gì thế này? – nó nhìn thống kê số người tham gia mà mém xỉu
- Tao bắt đầu thấy choáng váng rồi đấy! – Phương cũng xây xẩm mặt mày
- Những 2000 người cơ á? 3 ngày… kỉ lục rồi! – Huy cũng ngạc nhiên
- Thôi, càng nhiều càng tốt! Chứng tỏ chúng ta cũng có tiếng đấy… vui lên đi – nó nói
- Đành vậy thôi, chứ biết làm sao bây giờ? – Phương nói
- Anh giục bọn họ thống kê rồi gửi số báo danh cũng như địa điểm thi cho thí sinh nhé! Em với Phương lát nữa phải đi gặp hội đồng giám khảo để chốt đề thi cũng như kết quả - nó nói
- Ok.
92 - Không phải đâu ạ… tất cả chỉ là hiểu lầm thôi ạ… con – nó giải thích
- Con… đi xuống nhà với mẹ - không để nó với Huy giải thích, mẹ anh lôi anh xuống dưới nhà gặp ba anh
- Ơ kìa… mẹ, nghe con giải thích…không phải con - Huy nói
- Im miệng… mẹ có dạy con chối bỏ trách nhiệm như thế không hả? Im ngay đi… - mẹ anh tức tối
.
93 - Chiều mai có kết quả, báo giúp em với bên OP, tặng cho mỗi người không lọt vào vòng 2 $10 nhé, coi như là họ không mất gì khi tham gia cuộc thi, vả lại, Văn thị của mình cũng không mang tiếng là cướp của – nó đưa cho Huy một tờ giấy chi chít những con số
- Được
- Và những ai lọt tiếp vào vòng trong thì nộp thêm $10 nữa làm lệ phí
- Ok
- Nhưng còn những con số khác là thế nào? – Huy hỏi
- Càng vào sâu em sẽ giải thích từ từ, không thì mọi người sẽ bị rối! Nói chung là mọi người cứ tin em đi, Văn thị sẽ không bị lỗ một xu nào đâu – nó trấn an
- Anh tin em mà.
94 - Kết quả vòng 1 thế nào rồi? - nó hỏi
- Xong rồi - Phương trả lời
- 2 giờ chiều nay sẽ trả lại lệ phí cho những người trượt, và thu thêm của những người lọt vào vòng trong - Huy tiếp lời
- Thu mỗi người thêm $10 thôi nhé! - nó dặn - mình thay cách thức tổ chức đỡ tốn kém hơn nên không cần nhiều đâu anh!
- Ừ, lát nữa sẽ thông báo lại
- Cả thời gian và địa điểm của vòng 2 nữa nhé!
- 8h sáng ngày kia đúng không?
- Vâng
- Ok, Phương này, chiều nay qua phụ anh ha
- Cũng được - Phương gật đầu
- Thôi, để em giúp cho, chiều nay mày liên lạc với ban giám khảo đi, hẹn họ lịch chính thức - nó nói
- Ừ, vậy để tao hẹn mấy người họ đi café – Phương đồng ý
- Phiền mày nhé! Đi thôi anh, tới đó còn phải chuẩn bị một số thứ nữa – nó ra bàn lấy tài liệu, nhét vào cặp rồi giục Huy
- Anh đi trước nhé! – Huy chào nhỏ
- Hai người đi cẩn thận – nhỏ cũng cuốn gói đồ đạc rồi hẹn lịch với mấy vị giám khảo
…
Vậy là các vòng thi lần lượt cứ diễn ra một cách gấp rút, 7 ngày trôi qua nhanh như thoi đưa với 4 vòng thi đầy cam go và ác liệt đối với cả thí sinh lẫn ban tổ chức.
95 Cuộc biểu diễn thời trang diễn ra rất thành công và buổi đấi giá diễn ra cũng thật căng thẳng và ác liệt. Những mẫu thời gian được mua với giá cao ngất ngưởng, đến nó cũng chưa từng nghĩ tới.
96 - À chú ơi. . . còn đây là hợp đồng mới giữa ta và Văn thị ạ. Mấy bữa trước lu bu quá con cũng chưa kịp đưa cho chú xem – nó đưa cho ba Huy một bản giống như hôm gặp mặt Ben
-.
97 - Em có sao đâu! Chỉ là. . . – chưa kịp nói xong nó đã ngất đi
- AN. . . – Huy vội vàng đỡ nó rồi gào lên
- Jenny… Mau gọi cứu thương đi! – Huy nói rồi vội vã bế nó dậy
.
98 - An… con … có nhận ra cô không? – mẹ Huy hồi hộp nhìn nó
- Cô… Hương… anh … Huy…– nó từ từ ngồi dậy, ôm đầu –
- Từ từ. . . cẩn thận – Huy đỡ nó ngồi dậy
- Con bị … sao vậy? – nó thều thào – Hợp đồng… xong chưa ạ?
- Giờ này còn nhắc tới hợp đồng nữa sao? Thành ra tới như vậy rồi mà còn không biết lo cho bản thân? – mẹ Huy trách yêu
- Con… rốt cuộc… là sao vậy ạ? – nó hỏi lại
- Em bị kiệt sức do quá lao lực đấy! – Huy nói – Đã nói em là nghỉ ngơi đi rồi mà không nghe.
99 - Alo – nó nhấc máy
- Em đỡ hơn chưa? – Lâm lo lắng
- Khỏe lên nhiều rồi! Anh đừng lo lắng quá!
- Ngày kia anh qua Mỹ với em nhé?
- Không được… tháng này lịch trình của anh dày đặc, làm sao mà qua đây được! Tốt nhất là ngoan ngoãn ở Việt Nam kiếm tiền đi
- Nhưng mà em như vậy thật sự anh không an tâm
- Trời ơi, có phải em một thân một mình ở đây đâu? Có biết bao nhiêu là người, chăm sóc em từng li từng tí một, đừng có rối lên như vậy
- Mỗi ngày phải gọi điện cho anh đấy!
- Được rồi mà, em có phải là trẻ lên ba đâu mà phải báo cáo với anh từng li từng tí một chứ?
- Đây là lệnh
- Biết rồi, biết rồi… mỗi ngày em sẽ gọi điện báo cáo cho anh sức khỏe, được chưa?
- Thế phải ngoan không? À, em đọc báo chưa? Về buổi kí hợp đồng giữa tập đoàn chú Hoàng và công ty thời trang Bells đó
- Dạ chưa, mới tỉnh lại mà, họ viết gì vậy?
- Khen Huy quá trời, nào là tuổi trẻ tài cao, rồi thì thông minh sán lạn, chủ tịch trẻ tuổi tài năng này… nhiều lắm
- Vậy sao? Đúng như dự đoán rồi còn gì nữa.
100 Tuy là mọi người không muốn nó xuất viện sớm tới như vậy nhưng nó cứ nhất quyết khăng khăng ra muốn ra khỏi cái “nhà tù” đấy nên cũng không ép được. Thay vì về nhà Huy, nó muốn Huy đưa về nhà ông bà nội, ở đó một đêm rồi ngày kia bay về nước.