21 Mấy ngày nay, Dương Kỳ Ngôn không biết tại sao lại cảm thấy mệt mỏi. Không phải chỉ vì bệnh. Lưu Hàn chỉ báo cáo sơ sơ tình hình công ty một chút, thấy Dương Kỳ Ngôn dường như chẳng để tâm đến, liền không nói thêm gì nữa.
22 Sắp làm Ba, Lý Trí gần đây lại vô cùng điềm đạm. Sau giờ ăn trưa, Lưu Tử Ngạo thong thả bước vào văn phòng của Lý Trí, thản nhiên ngồi phịch lên ghế sofa trong phòng anh, nói giọng oán trách: “Mệt chết đi được.
23 Ngủ một giấc tỉnh lại đã là buổi tối, đầu óc Mạnh Ảnh từ từ tỉnh lại, cô lại có thể ngủ lâu như vậy!Giấc ngủ trưa này có hơi quá một chút. Làm vệ sinh cá nhân xong, Mạnh Ảnh mang đôi dép mềm màu trắng đi xuống cầu thang.
24 Chưa đi được bao lâu, tuyết lại bắt đầu rơi, những bông tuyết liên tục rơi trên cửa kính xe dần tan, nước đọng tấm thủy tinh chảy xuống, giống như một khuôn mặt đang khóc nỉ non.
25 Mạnh Ảnh tỉnh dậy rất sớm, Trình Diệc Nhiên đang ngủ say bên cạnh cô. Nằm một lúc lâu, lấy bàn tay anh đang đặt ở eo mình xuống, Mạnh Ảnh vén chăn lên xuống giường.
26 Ngày hôm sau, thời tiết ở thành phố A rất tốt, tuyết trên mặt đường đã tan đi, đường cũng đã khô ráo hoàn toàn. Mạnh Ảnh và Trình Diệc Nhiên ăn cơm trưa rồi mới đi đến nghĩa trang.
27 Mặt Lý Trí vẫn không chút thay đổi. So với Lưu Tử Ngạo không ngừng tức giận ngút trời, sự bình tĩnh của Lý Trí có chút máu lạnh. Lưu Tử Ngạo quăng tất cả tư liệu trong tay đến trước mặt Hà Nhu Quân, “Nhu Quân, cậu điên rồi sao?!”Hà Nhu Quân không nói một lời, thẩn thờ nhìn chằm chằm tách café trên bàn, Lưu Tử Ngạo gào thét cũng không khiến anh có chút động tĩnh gì.
28 Sự việc cuối cùng vẫn bị Trình Diệc Nhiên biết. Hà Nhu Quân có chút lo sợ lúc bước vào văn phòng của Trình Diệc Nhiên, dựa vào một góc ở ghế sofa và không nói một lời.
29 Khi Trình Diệc Nhiên khi về nhà là lúc trời vẫn chưa tối, nhiệt độ của máy sưởi trong nhà vừa đủ ấm, vừa vào nhà đã cảm thấy cực kỳ ấm áp. Mạnh Ảnh ngồi trên ghế sofa đọc sách, có vẻ rất chăm chú, một hồi lâu mới lật một tờ.
30 Liên tục nhìn văn kiện mấy tiếng đồng hồ, đôi mắt cửa Trình Diệc Nhiên hơi đau nhức, đành buông văn kiện đang xem trong tay xuống, đứng dậy nhìn về phương xa.
31 Công việc có chút không vừa ý, cộng thêm tâm trạng không tốt, Trình Diệc Nhiên cảm thấy hơi mệt nên đi về sớm. Lúc xe đi gần tới nhà, Trình Diệc Nhiên cho tài xế nghỉ, đột nhiên tự quay đầu xe lại.
32 Buổi sáng lúc tỉnh lại, Trình Diệc Nhiên chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, đưa tay sang kế bên, gối mền cạnh anh đã lạnh ngắt, có lẽ cô đã rời giường từ rất sớm.
33 May mà Ba không gặp trở ngại gì, phẫu thuật cũng không gặp rủi ro gì lớn, Tâm tình của Mạnh Ảnh rốt cuộc cũng nhẹ nhõm. Nói cho cùng, ông vẫn là Ba của cô, có muốn làm ngơ không quan tâm cũng không được.
34 Buổi sáng, Trình Diệc Nhiên thức dậy rất sớm, nhưng anh lại cẩn thận rời khỏi giường, có lẽ anh nghĩ rằng cô vẫn còn ngủ say, sợ sẽ đánh thức cô dậy. Đêm hôm qua họ không ôm nhau ngủ, cả hai đều cảm thấy không thể tin được.
35 Khi Trình Diệc Nhiên về đến nhà đã là lúc ăn tối, trong phòng khách vẫn là ánh sáng ấm áp như mọi khi. Ánh mắt anh vô thức nhìn quanh phòng một vòng. Mạnh Ảnh không có ở đây.
36 Bác tài xế kia tìm một người bác đáng tin cậy cho cô, bác tài xế nói, người bác đó từng chăm sóc rất nhiều phụ nữ mang thai, rất có kinh nghiệm. Lúc Mạnh Ảnh ở bệnh viện toàn do bác ấy chăm lo, có thể nói, bác ấy thật rất có kinh nghiệm, chỉ cần nhìn ánh mắt của cô là bác ấy liền biết cô muốn làm gì.
37 Từ nhà hàng đi ra, Mạnh Ảnh đi vài bước, mới ý thức được mình đi quá nhanh, lập tức dừng lại. Buổi trưa trời bắt đầu hơi nóng, trên trán cô rịn ra chút mồ hôi, cô lấy khăn giấy trong túi xách ra dặm dặm, đứng tại chỗ nhìn người đi qua đi lại.
38 Lưu Hàn quản lý dự án khu nghỉ mát rất tốt, nhưng Dương Kỳ Ngôn vẫn cảm thấy kỳ lạ, có công ty nào sẽ bỏ ra một số tiền lớn cho họ như vậy? Anh định đi qua Mỹ một chuyến, anh vẫn còn một số bạn tốt, nếu anh mở lời, chuyện tiền bạc luôn luôn có.
39 Thở dài không biết bao nhiêu lần, trở mình liên tục, cuối cùng Mạnh Ảnh cũng phát cáu ngồi bật dậy, hay lắm, cô lại mất ngủ. Đêm đã khuya như vậy, thật sự không thích hợp mất ngủ.
40 Khi Trình Diệc Nhiên đến căn hộ của Mạnh Ảnh là cô đang ngủ trưa. “Cậu là ai?” Sau khi bác Lý mở cửa, hơi kinh ngạc nhìn vẻ mặt giận dữ của người đàn ông đang đứng trước mặt, gõ cửa mạnh đến như vậy, muốn phá cửa luôn sao?Nhưng Trình Diệc Nhiên cũng không để ý đến bà, đi thẳng vào trong phòng khách.