41 -Đào. . . Đào. . Đào!!
Đào Anh giật mình.
-Hả?
-Nước tràn ra ngoài hết rồi nè!Cậu làm sao vậy?
-A. . .
Đào Anh nhìn vào chai nước của mình.
42 -Chỗ nào?!
-Cứ đi theo đi.
Anne kéo Quốc Bảo đến công viên.
-Đến đây làm gì?!Cô là trẻ lên ba à?
-Anh nhỏ miệng xíu. Người ta nhìn kìa.
Quốc Bảo nhìn xung quang rồi kê sát mặt xuống tai Anne.
43 Tít tít tít. . .
Đào Anh từ từ mở mắt ra. Cô ngồi dậy nhìn quanh. Sau đó sờ trán mình.
-Băng. . . Mình bị làm sao vậy. . .
Cô nhìn quanh sau đó mới biết có người đang ngồi trên ghế ngủ.
44 lúc đó. . . . tim mình đột nhiên ngừng đập. . . . .
-Hơ hơ. . . .
-Đào Anh?Con tính đứng ngoài đấy luôn à?
-A. . . dạ. . .
1 năm sau. . . .
45 -Hả?À không chỉ là người bạn cũ của em thôi. . . Anh Triết,tụi mình về đi. Em mệt quá. Với lại hôm qua em mới bị cảm.
-À ừ.
. . .
Một vài ngày sau.
46 -Ý cô là. . .
-Mỗi lần Triết quan tâm đến tôi,thì tôi lại nhớ đến anh,mặc dù rõ ràng tôi không hề muốn vậy. Ai lại muốn nhớ về người khiến cho cho buồn đến nỗi khóc nức nở.
47 Đào Anh dựa lưng vào tường cửa lớp. Đứng đợi Quốc Bảo đi xuống.
30 phút. .
1 tiếng. .
-Khi nào mới xuống đâ-
Có người giật tay Đào Anh về phía sau.
48 .
.
.
Đào Anh bước đến cửa. Lấy chìa khoá ra.
Cửa mở ra, cô bước vào. Điều đầu tiên cô nhìn thấy là một cái hộp đặt gần cửa. Trên đó có ghi :"Không được lắc,đập,đá,đánh,.