21 Nước mùa đông lạnh thấu xương.
Bỗng nhiên rơi xuống nước, chợt cảm thấy giống như ngàn vạn cây kim chui vào trong xương vậy.
Tiết Định nổi lên mặt nước, cơn say nhanh chóng tản hết, vô thức tìm bóng dáng Chúc Thanh Thần, lại không thấy cô nổi trên mặt nước, dọa anh sợ đến mức dây thần kinh như muốn đứt ra, đầu ong ong.
22 Sau khi mặc quần áo ướt nhẹp xuống tầng, Chúc Thanh Thần hỏi mượn điện thoại di động của bà chủ.
Bấm gọi cho Khương Du, quả nhiên nghe được giọng nói lo lắng của bà.
23 Sau khi cười xong, Chúc Thanh Thần bỗng nhiên gọi tên anh: "Tiết Định. "
Anh nâng mắt nhìn cô, "Hả?"
"Thật sự không có ý định nói chuyện yêu đương à?"
Anh hơi dừng lại, "Không có ý định.
24 Trong phòng khách, chiếc TV đang chiếu tiết mục kinh kịch yêu thích của dượng Hai, mặc dù không ai xem.
Gia đình dì Hai và Tiết Định. . .
Hoàn toàn trò chuyện một cách lúng túng.
25 Hôm qua mình về quê nên không đăng được. Hôm nay lên đăng cho mọi người nè!!!!
____________________
Chương 25
Tung hoành nhiều năm trên quan trường ở cái huyện nhỏ này, dượng Hai tự cho mình là nhân vật lớn, nào ngờ hôm nay gặp Tiết Định, mới nói vài câu đã làm cho thế giới tự ông xây nên sụp đổ.
26 Tưởng rằng sau này sẽ không gặp nhau nữa, hóa ra chỉ sau nửa tiếng lại có lý do để gặp mặt.
Lúc đó, Chúc Thanh Thần đã buồn bã trở về nhà, tâm trạng không được tốt lắm, ngồi trong phòng khách nhà dì Hai cũng không muốn nói chuyện gì, yên ổn ngồi một bên nghe câu được câu chăng.
27 Vì hôm qua suy nghĩ vẩn vơ rồi lại khóc nên sáng sớm Chúc Thanh Thần thức dậy thì mắt bị sưng một chút.
Khương Du làm món chè trôi nước cô thích ăn.
28 Tiết Định nhanh chân ra khỏi phòng, đứng ở góc hành lang, nhấn nút nghe điện thoại.
"Alo. "
Giọng nói trầm thấp, ung dung nhưng lại mang theo sự vui vẻ mà chính anh cũng không phát hiện ra.
29 Hơi thở quen thuộc, nhiệt độ cơ thể quen thuộc, khuôn mặt quen thuộc, mỗi một chi tiết đều quen thuộc của Chúc Thanh Thần. Hơn nửa năm trôi qua, mỗi đêm anh ta đều khó khăn đi vào giấc ngủ, luôn không thể kiềm chế nhớ tới cô.
30 "Năm mới vui vẻ, đại anh hùng Tiết!"
Bên tai là những lời nói trêu đùa vui vẻ, nhưng ngoài cửa sổ kia lại là một không gian hoàn toàn yên tĩnh, cả một vùng không có một tiếng pháo hoa, chỉ có tiếng tuyết rơi trong im lặng giữa trời đông giá rét.
31 Đây là buổi sáng đầu tiên sau khi Chúc Thanh Thần đến Bắc Kinh.
Ngõ nhỏ ở Bắc Kinh tương đối chật chội, không cổ kính như tưởng tượng mà ngược lại còn có chút cũ nát, không có gì nổi bật.
32 Trong đêm tuyết, Chúc Thanh Thần đi tới chỗ Tiết Định đang đứng, yên lặng nhìn anh chăm chú: "Anh làm sao vậy?"
Anh nắm chặt điện thoại trong tay, một lát sau nở nụ cười: "Không có việc gì, chỉ là ở cơ quan có chút việc nên tôi cần phải gọi điện cho Kiều Khải.
33 Tắm được một lúc, Chúc Thanh Thần đã thấy Tiết Định đập cửa phòng tắm.
"Chúc Thanh Thần. "
Vội với lấy chiếc khăn tắm quấn quanh người, cô mở cửa nở nụ cười tà mị nhìn anh, "Có chuyện gì vậy, anh muốn cùng tôi tắm uyên ương hả?"
".
34 Và ánh mặt trời ôm lấy mặt đất
Và ánh trăng chiếu, hôn mặt biển
Những nụ hôn đó có nghĩa gì đâu
Nếu như em không hôn anh?
—— "Triết lý về tình yêu" – Shelly
*
"Tại sao em phải hỏi câu hỏi đầy ngu ngốc đó, em có trong trái tim anh hay không ư? Từ khi gặp em ở Israel, nó đã chẳng còn thuộc về anh nữa rồi.
35 Tiết Định không có xe.
Kể từ khi anh vào Tân Hoa Xã đã bắt đầu được phái đi hoạt động bên ngoài, quanh năm bôn ba bên ngoài, xe với anh mà nói cũng không cần thiết nên không phải mua.
36 Ngoài cửa sổ trời sáng, tuyết cũng đã tan bớt, Chúc Thanh Thần cũng tỉnh lại từ sớm.
Ngây người nhìn trần nhà mất mấy giây rốt cục cũng nhớ ra được bản thân đang ở chỗ nào.
37 Ánh nắng ấm áp, tuyết tan.
Sáng sớm, ánh sáng chan hòa.
Chúc Thanh Thần đứng trong ngõ nhỏ, chỉ biết ngước mắt nhìn Tiết Định, toàn thân đều lạnh đến thấu xương, trái tim đau như dao cắt.
38 Bị người trước mặt từ chối, loại chuyện này nói là khó chịu thì cũng không hẳn là khó chịu. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu cô đối mặt với chuyện này, Tô Chính Khâm không phải cũng vì quyền lợi mà vứt bỏ cô sao?
Nhưng tệ nhất là ở chỗ, tối hôm qua Tiết Định đã chấp nhận cô rồi, khiến cô cả đêm như lơ lửng trên không, vui sướng ngất trời, kết quả mới rạng sáng đã đột nhiên xảy ra vấn đề, nói với cô rằng anh đổi ý.
39 Dưới tán cây đa sum xuê cành lá, Chúc Thanh Thần chỉ nhìn Tiết Định một lát, khóe môi khẽ cong rồi xoay người đi thẳng, biến mất khỏi tầm mắt của anh.
40 Khi tôi vượt qua tất cả trầm luân,
Đến thời chiến tranh vĩnh cửu,
Bạn là lá cờ của tôi.
—— Vương Tiểu Ba
*
Tài nấu nướng của Chúc Thanh Thần thật khó coi, trứng chiên cũng đã đầy thùng rác.