261 - Đi, đi theo ta tới bệnh viện Thịnh Thái, giết lão gia hỏa Thượng Quan Niên kia. Tá Đằng Trung Càn vung tay lên, mang theo mọi người ly khai. Vốn Tá Đằng Trung Càn là muốn cho người Sơn Khẩu Tổ, dưỡng tinh súc duệ, buổi tối đi ám sát Lữ Bất Phàm.
262 Lâm Bảo xoa xoa đôi bàn tay, ngón tay giữa cẩn thận đẩy đầu súng qua một bên, nói ra:- Chư vị sư huynh tốt, Lâm Bảo ta hữu lễ. Hắc hắc, cái kia… ta rất muốn trở thành một thành viên trong các ngươi.
263 Đồng dạng, người Thượng Quan gia cũng không thể chết hết. Bằng không thì ai biết rõ, những người kia đều là người Sơn Khẩu Tổ giết?Không chỉ có như thế, đến lúc đó người Thượng Quan gia, đều sẽ cho là Trần gia làm.
264 - Oanh!Trần Thanh Đế không đợi Tá Đằng Trung Càn nói cho hết lời, một cước đạp Tá Đằng Trung Càn đi ra ngoài. Tên Ninja bảo hộ Tá Đằng Trung Càn kia, sắc mặt biến đổi, thân thể khẽ động, mau chóng tiếp được Tá Đằng Trung Càn.
265 Trần Thanh Đế ly khai bệnh viện, đã cải biến dung mạo thành bình thường, lái xe chuẩn bị về biệt thự, nhìn thấy tin nhắn của Lý Vưu, trong hai tròng mắt hiện lên một đạo hàn mang.
266 Trần Chấn Hoa nổi giận rồi. Thật sự nổi giận. Cả thành thị này, dám can đảm ở trước mặt Trần Chấn Hoa nói muốn giáo huấn Trần Thanh Đế, thực không có mấy người.
267 Do đó có thể thấy được, các nàng làm chuyện như vậy, đã không ít lần. Mà mục đích duy nhất các nàng làm như thế, là đề phòng Trần đại thiếu. Để cho Trần đại thiếu gặp các nàng không thèm nhìn, thì mục đích của các nàng đạt đến rồi.
268 - Ân!Trần Thanh Đế đương nhiên biết rõ Bùi Tuyết Linh nghĩ gì, chỉ là nhẹ gật đầu, cũng không nói thêm gì. - Thanh Đế, sao con lại tới đây?Trong nhà xưởng chế dược, sắc mặt Cổ Thiên Cầm thật không tốt, nhìn thấy Trần Thanh Đế đến, quan tâm hỏi: - Có phải hết tiền hay không?Trong lúc nhất thời, Cổ Thiên Cầm còn không cách nào thích ứng sự tình Trần đại thiếu đã cải biến.
269 Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, nói ra:- Hơn nữa, nếu Thanh Đế dược nghiệp chúng ta không sản xuất dược vật, sẽ có rất nhiều người bệnh, bởi vậy không có thuốc uống.
270 Viên Cầu nhanh chạy ra đón chào, kích động không ngừng xoa xoa tay, nói ra: - Chừng nào thì bắt đầu hành động? Là nhà ai? Bắt ai?- Lữ gia!Trần Thanh Đế lạnh giọng nói: - Tất cả huynh đệ nhanh lên xe, đi Lữ gia!- Cái gì.
271 Nghe mọi người nghị luận, Viên Cầu cười hắc hắc, cầm lấy điện thoại bấm số của Trần Thanh Đế :- Trần đại thiếu như thế nào đây? Ca ca ta nổi tiếng a? Ai nhìn thấy ca ca, mà không biết ca ca?- Lấy bộ dạng của ngươi, ở cả thành thị này còn có thể tìm được người thứ hai sao? Người ta cho dù muốn không biết ngươi cũng khó.
272 Lữ Văn đương nhiên biết rõ, Trần đại thiếu là món hàng gì, là một gia hỏa sự tình gì cũng có thể làm ra. Chỉ là, Lữ Văn không nghĩ tới, Trần Thanh Đế có thể có lá gan lớn như vậy, mang binh xâm nhập Lữ gia hắn.
273 Viên Cầu càng là khoa trương, trừng lớn hai mắt, giống như là xem quái vật nhìn Trần đại thiếu. Con mẹ nó, ca ca ta cảm thấy mình đã rất đen, không nghĩ tới Trần đại thiếu này so lão tử còn hắc hơn.
274 - Ngươi yên tâm, nhất định không có vấn đề. Trong nội tâm Lữ Văn vô cùng phẫn nộ, nhưng trên mặt lại chỉ có dáng tươi cười. - Lữ Văn lão đầu, đây chính là ông nói.
275 Viên Cầu vẻ mặt khoa trương nói: - Ca ca ta cho tới bây giờ còn không nghĩ qua, Lữ Văn sẽ có hôm nay. Toàn bộ Lữ gia đều bị nện không sai biệt lắm, hắn ngay cả cái rắm cũng không dám phóng một cái.
276 Lâm Sát Địch lập tức nổi lên hứng thú, thúc giục nói: - Nhanh, nói cho lão tử, đến cùng là xảy ra chuyện gì?- Ta nói Sát Địch thúc này, cháu vừa mắng Lữ Văn kia một trận, chú còn để cho cháu nói, chú muốn cháu mệt chết à?Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra: - Hiện tại cháu rất khát, không muốn nói chuyện.
277 Người chính thức dám giáo huấn Trần Thanh Đế, ngoại trừ mấy nhân vật Lâm gia bọn hắn, cùng với Viên lão gia tử ra, thật đúng là tìm không thấy những người khác.
278 Lâm Sát Địch vội vàng chạy trốn, cảm thấy mình thật mất mặt, lại bị một hoàn khố, phế vật chuyện xấu làm tuyệt dọa chạy, thật sự là cảm thấy rất mất mặt.
279 Khẳng định không phải. Nếu Võ Thuật đi WC, Chu Trướng cùng Trịnh Lục cũng quyết không ở trong lớp. Bằng không thì khoảng cách này sẽ vượt qua 10m rồi.
280 Giờ phút này, hắn đã xác minh câu nói kia của Viên Cầu: danh khí ngươi ngưu bức, bối cảnh ngươi ngưu bức, nhưng mà người ta không biết ngươi, ngươi dám kêu gào, người ta sẽ đánh ngươi.
Thể loại: Đô Thị, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 13