61 Chương 60: Phải lựa chọn là chuyện đau khổ nhất trên đời Ngày thứ hai, Tề Diệc Bắc vừa thò mặt vào tẩm cung đã bị một bàn tay nhỏ bé nhằm thẳng mặt hắn mà xuất chưởng.
62 Chương 61: Yếu Phiên Tiêm Mặc dù Tề Diệc Bắc vẫn bước đi nhưng lại thầm tính toán sao cho bước chân của mình không quá dài, cũng không quá ngắn, thời gian bước cũng từ tốn để người ta có cảm giác là mình đang đi thật, nhưng vẫn để cho Phó đại trại chủ có thể đuổi theo dễ dàng.
63 Chương 62: Nhân sinh hà xử bất tương phùng (*) (*)Đời người có lúc sẽ gặp lại nhau (人生何处不相逢): Trong đời, thiếu gì nơi có thể gặp lại nhau. Có thể sẽ còn gặp lại, vậy hãy giữ cho quan hệ được tốt đẹp, thân thiện.
64 Chương 63: Gặp nhau Phó Du Nhiên tiến đến càng lúc càng gần, Mặc Vĩ Thiên rụt chân lại, dịch lùi vào bên trong giường, hắn cao giọng: “Lão Bắc, lão bà nhà huynh muốn sàm sỡ ta!”“Ta khinh!” – Tề Diệc Bắc còn chưa kịp mở miệng thì Phó Du Nhiên đã dùng sức nhổ một bãi nước bọt xuống đất.
65 Chương 64: Thần Phong trại giải tán “Ngươi nói cái gì?” – Phó Du Nhiên bật đứng lên, – “Không có người là sao? Thế là có ý tứ gì?”Lâm Hi Nguyệt cũng đứng lên theo, – “Ý tứ của câu đó là gì thì nó chính là thế, Thần Phong trại đã giải tán rồi, ngươi không biết sao?”“Nói bậy! Ta gọi Cốt ca cùng Sơn ca vào kinh vì muốn thương lượng việc này mà, bọn họ còn chưa tới đây thì sơn trại làm sao giải tán được?” – Phó Du Nhiên nói – “Lúc nào rồi mà ngươi còn nói đùa với ta?”Lâm Hi Nguyệt mặt nhăn mày nhíu, “Chẳng lẽ ta lại không biết nặng nhẹ mà dám nói đùa chuyện này với ngươi sao? Cha ta nói, từ đầu tháng tám các huynh đệ trong Thần Phong trại cứ tốp năm, tốp ba người cùng xuống núi, Cốt ca và Sơn ca còn qua Lâm Đình trại để từ biệt cha ta, họ nói ngươi đã lập gia đình, bọn họ tìm được nơi nương tựa cho ngươi thì an tâm rồi nên giải tán Thần Phong trại.
66 Chương 65: Mật mã của Phó Du Nhiên Sớm hôm sau, Phó Du Nhiên tỉnh dậy định rời giường nhưng cảm thấy có chỗ khác lạ, bên gối của nàng hình như có một mùi hương nào đó phảng phất, nhưng không phải của nàng, sờ lên đôi môi thì nóng rẫy, có phần hơi sưng đỏ nữa, nhớ lại cảm giác nửa tỉnh nửa mê của mình, chẳng lẽ là… có kẻ vô sỉ nào đó nửa đêm lẻn vào phòng nàng trộm hương (sàm sỡ)?Trong cung luôn canh phòng cẩn mật, ‘kẻ nào đó’ là ai thì không cần nói cũng biết.
67 Chương 66: Bảo bối bay tới (Nhặt được bảo bối) Người nam tử kia không phải ai khác mà chính là nhị ca của Tề Diệc Bắc, là thần tượng của Phó Du Nhiên, và là Hoài vương anh tuấn khí phách của chúng ta – Tề Thụy Nam.
68 Chương 67: Xông vào Thanh Nhã Viên Đêm đã về khuya, Phó Du Nhiên ngủ không được sâu, giấc ngủ của nàng cứ chập chờn, đôi lúc nàng mở mắt tỉnh dậy, hi vọng có thể nhìn thấy một bóng người lén lút đi vào phòng lục lọi tìm đồ bị mất, nhưng thật đáng tiếc, nàng đợi cả đêm vẫn không thấy bóng dáng của ai đó.
69 Chương 68: Sắc mặt hắn sao thế này Đông cung lúc này thật vắng vẻ. Hai vị lương đệ Tiết – Yến nối gót nhau về thăm nhà, trong Đông cung chỉ còn lại Thái tử phi và Nguyệt Hoa.
70 Chương 69: Bạn nhỏ Tề Diệc Bắc có bệnh Tề Diệc Bắc tức muốn chết!!Trước đây lập Phó Du Nhiên làm Thái tử phi, thứ nhất vì Chiêu Thái đế thúc giục, thứ hai vì lúc ấy “Thái tử” không có khả năng viên phòng.
71 Chương 70: Giao dịch bất chính Nam nhân sao có thể để nữ nhân chủ động? Lòng tự tôn của nam nhi khiến Tề Diệc Bắc phải bật dậy nghênh chiến cùng Phó Du Nhiên.
72 "Phó Du Nhiên!" – giọng nói của Tề Diệc Bắc như rít qua kẽ răng: "Nàng làm được chuyện tốt rồi!"Phó Du Nhiên cất bộ quần áo và đám đồ cổ vào trong rương, ngượng ngùng nói: "Cũng không phải chuyện gì to tát, huynh không cần cảm tạ ta đâu.
73 Thời gian thấm thoát thoi đưa, bất giác đã đến hạ tuần tháng chín, ban ngày vẫn nóng như lửa đốt, nhưng không khí của mùa thu đã khiến cái nóng dịu đi nhiều.
74 Tề Diệc Bắc luôn vỗ ngực tự xưng mình là nam nhân phong lưu, nhưng lúc này hắn lại trở nên lúng túng, vội vàng cúi đầu, nói: “Ta đâu nói không đồng ý…”Phó Du Nhiên rưng rưng: "Huynh đừng gạt ta nữa, ta biết huynh sẽ từ chối, ta chỉ có thể…"Ngay cả lúc quyết định buông tha Yến Bội Nhược, ánh mắt Tề Diệc Bắc cũng chưa từng giao động, nhưng lúc này đang ôm Phó Du Nhiên vào lòng, hắn lại cảm thấy đáy lòng mình đau đớn.
75 Nói gì hả? Thật ra rất đơn giản, Lâm Hi Nguyệt nói nàng phải học tập Phó Du Nhiên, bắt đầu ra tay từ phía tây hoàng cung. Phó Du Nhiên lại nói cho nàng biết, thủ vệ trong hoàng cung rất khó đối phó, nàng chỉ có thể ra tay từ Đông cung, nếu muốn 'chăm sóc' cả hoàng cung, trước hết phải ra ngoài thăm dò một phen rồi mới tính tiếp được.
76 "Có vấn đề?" Lâm Hi Nguyệt liếc nhìn về hướng Ninh Tuyết hiên, "Hai người đó sao?""Đúng. " Phó Du Nhiên kéo tay Hi Nguyệt trở về, "Đi về, trước nghe ngóng tình huống rồi nói sau.
77 Người mà Diệc Bắc xem trọng đương nhiên cũng cực kỳ xuất sắc, nhưng Phó Du Nhiên không ngờ còn ngoài dự liệu của nàng. Cố Khuynh Thành người này nếu nói về sắc đẹp, tất nhiên cực kỳ đẹp.
78 Lại nói đến Lâm Hi Nguyệt, nàng làm sao biết được cung Ngân Hà ở chỗ nào? Sau khi rời khỏi cung Tử Hòe nàng cũng chỉ muốn thử vận khí một chút, xem thử có thể nhìn thấy mẹ chồng tương lại không để còn đi cửa sau.
79 "Đứng lại!" Ngay lúc Phó Du Nhiên sắp bước ra khỏi đại điện, Tề Diệc Bắc bước nhanh đến bên cạnh nàng, "Trước tiên hãy chữa thương đã, những chuyện khác sau này hãy nói.
80 "Phụ hoàng đến sao?" Tề Diệc Bắc nghi ngờ: "Sao ta chẳng nghe tin tức gì vậy?""Chuyện lớn như vậy đương nhiên phải giữ bí mật với người không liên quan.