Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương 384 (1): Tâm Sự Của Lâm Vân

Chương trước: Chương 383: Hội Nghị Liên Hợp Quốc



- À, thưa ngài Bala, Lâm tiên sinh nói rằng, cậu ta chỉ trợ giúp những quốc gia trả tiền mà thôi. Mà quốc gia của các ông nói rằng các ông không gặp nguy hiểm, nên Lâm tiên sinh đã quyết định trả lại tiền.

Tần Vô Sơn châm chọc nói.

Vị đại biểu này chỉ biết tức giận ngồi xuống. Rõ ràng là tên Lâm Vân kia ngứa mắt với số tiền bọn họ trả.

Nhưng không sao cả, Kỷ Minh không thiết lập căn cứ ở trên quốc gia bọn họ. Cho dù bọn chúng muốn xâm lấn, thì cũng tới xâm lân Hoa quốc trước. Không cần tiền càng tốt, tiết kiệm được một khoản. Vị dại biểu kia cười lạnh. Chỉ là hơi buồn bực, khi các quốc gia đều có tên trên danh sách, nhưng quốc gia của bọn họ lại không có. Hơn một triệu đô la không phải là tiền sao?

Brown thấy Lâm Vân công khai danh sách, trong lòng rất tức giận. Đồng thời cũng xấu hổ vô cùng. Bề ngoài bọn họ là nước cạnh tranh với Hoa quốc mạnh mẽ nhất, cuối cùng lại là quốc gia trả nhiều tiền nhất. Điều này khiến quốc gia của y bị các quốc gia khác đem ra làm trò đùa.

Mà tên Lâm Vân kia thật là ngu ngốc, không biết đạo lý tiền tài không thể lộ ra ngoài sao? Rõ ràng tiết lộ danh sách trả tiền như vậy.

- Trung úy Brown, quốc gia của các ông quả nhiên là tài đại khí thô. Vừa lấy ra là mấy chục tỷ đô la. Bội phục, bội phục.

Mấy đại biểu quốc gia thân với nước Mĩ đều đi lên mỉa mai Brown. Nước Mĩ rõ ràng nói một đằng, làm một nẻo. Thật đúng là không thể nhìn bề ngoài.

- Chỉ huy Thái, mặc dù chúng tôi biết Lâm Vân là huấn luyện viên của các anh, nhưng chúng tôi lại không rõ ràng về Lâm tiên sinh lắm. Anh có thể giới thiệu thoáng qua bản lĩnh của Lâm tiên sinh hay không? Dù sao các quốc gia đã trả không ít tiền rồi.

Rossi thấy mọi người dần dần yên tĩnh trở lại, liền hỏi Thái Giang, vốn đảm nhận chức chỉ huy của hội liên hợp đặc công quốc tế. Nói chính xác, quyền nói chuyện lớn nhất ở đây phải là Thái Giang mới đúng. Bởi vì sức mạnh của Liên Hợp Quốc đều nằm trong tay của anh ta.

Thái Giang hiểu ý của Rossi. Rossi coi như là một người lãnh đạo công chính, nhưng câu hỏi này lại có thâm ý khác. Đoán chừng ông ta thấy Hoa quốc và nước Mỹ mâu thuẫn. Mà mấy năm trước, chuyện Lâm Vân dẫn đầu Long Ảnh giáo huấn Hổ Nha ở Amazon không ai là không biết. HIện tại để cho Thái Giang kể lại là tốt nhất.

Như vậy sẽ để cho nước Mĩ bất mãn, các quốc gia đồng minh với nước Mĩ đồng tình. Danh sách mà Lâm Vân vừa đưa ra lúc trước đã khiến lực ảnh hưởng của nước Mĩ giảm xuống tới mức thấp nhất. Đương nhiên, cho dù hiện tại Brown không rõ ý tứ của ông ta, nhưng việc này qua đi, Brown nhất định sẽ biết Rossi đang giúp Hoa quốc.

Quả nhiên, nghe xong lời của Rossi, sắc mặt của Brown hơi mất tự nhiên. Năm đó Hổ Nha hầu như bị tiêu diệt toàn bộ. Hổ Nha bây giờ là mới được thành lập.

Thái Giang cười ha ha, mặc dù anh ta không quan tâm lắm tới chính trị, nhưng vẫn còn rất cay cú việc nước Mỹ ám toán.

- Huấn luyện viên Lâm của chúng tôi là người có bản lĩnh đi vô ảnh, tới vô tung, anh ấy đã làm ra vô số chuyện lớn. Huấn luyện viên của chúng tôi có thể làm những chuyện mà mọi người không thể tượng tưởng được. Chẳng hạn như việc Hắc Thủ Băng Đao,, là một minh chứng rõ ràng nhất.

Thái Giang nói xong liền nhìn phía dưới một vòng.

Chuyện Lâm Vân trong vòn một đêm tiêu diệt cả tổ chức sát thủ Hắc Thủ Băng Đao, đã không phải là chuyện gì bí mật. Nói lại chuyện này, là muốn khẳng định thực lực của Lâm Vân. Thứ hai là cảnh cáo các quốc gia khác đừng dại gì đụng vào hắn.

Rossi rất kinh ngạc khi Thái Giang không nhắc tới chuyện kia. Ông ta thầm nhủ, anh chàng Thái Giang này có phải người ngu ngốc gì đâu. Nhưng ông ta không đi lên phản đối, làm vậy sẽ đắc tội với Hoa quốc. Một người gian giảo như Rossi, sao có thể làm chuyện tốn công vô ích như vậy được.

Nghe Thái Giang nói vậy, rất nhiều đại biểu của quốc gia đều biến sắc. Tên Lâm Vân kia căn bản không phải là người thuộc cơ cấu chính phủ. Hành vi của hắn hoàn toàn là hành vi cá nhân. Một khi chọc giận hắn, nói không chừng, quốc gia của mình sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Hiện tại thế giới đang rơi vào tình trạng rối ren, người người cảm thấy bất an. Một quốc gia bị tiêu diệt cũng không khiến dư luận chú ý.

Nghĩ tới việc ngay cả căn cứ Kỷ Minh, Lâm Vân cũng có thể tiêu diệt. Vậy thì muốn tiêu diệt những nước nhỏ không phải là đơn giản sao? Kỷ Mình là tổ chức khủng bố như thế nào, các quốc gia ở đây đều rõ nhất. Một tổ chức mà có thể tùy tiện tiêu diệt một quốc gia dù lớn hay nhỏ. Vậy mà lại bị tên Lâm Vân kia cũng thuận tay tiêu diệt. Từ đó có thể thây được bản lĩnh thông thiên của Lâm Vân.

Trong chớp măt, các đại biểu quốc gia đều đi lên ân cần thăm hỏi Tần Vô Sơn, lôi kéo tình cảm.

Lúc Lâm Vân dẫn theo Vũ Tích trở về nhà, mẹ của hắn và mẹ của Vũ Tích đang nghỉ ngơi. Chỉ có ba người Lâm Hinh, Tĩnh Như và Nhược Sương là còn đang chờ.

Mấy người thấy Lâm Vân và Vũ Tích trở lại, đều vui mừng đứng lên.

- Anh, có phải Tam gia gia lại giao nhiệm vụ cho anh phải không?

Lâm Vân vừa ngồi xuống thì Lâm Hinh đã vội vàng hỏi.

Nhược Sương chỉ rót thêm hai chén nước, im lặng không nói. Ý tứ của nàng rất rõ ràng, đều muốn biết Lâm Vân lại phải rời đi một thời gian hay không?

Lâm Vân nhìn mấy người, trong lòng rất ấm áp, đây đều là những người thân của mình. Hắn cũng muốn dành nhiều thời gian cho mọi người hơn, nhưng nhiều việc cứ dồn dập tới. Lần này hắn quyết định sẽ xử lý tổ chức Kỷ Minh kia nhanh chóng. Đỡ cho bọn chúng vận chuyển Huyền Ngưng Hàn Thủy rời khỏi Địa Cầu.

Lâm Vân biết những người này còn có một căn cứ ở sao Hỏa. Không biết bọn chúng đã vận chuyển số nươc đó tới sao Hỏa hay kia. Nếu rồi thì đúng là một tin tức xâu.

Vả lại đạo tâm của hắn đang không ổn. Cần phải nhanh chóng ổn định lại. Nếu không hắn có thể trở về trạng thái điên khùng như lần trước hoặc là mê man bất tỉnh. Vì vậy phải tiêu diệt đám người Kỷ Minh kia, trước khi có thể xảy ra việc đó. Hắn có rất nhiều người thân và bằng hữu ở Yên Kinh. Một khi Kỷ Minh tấn công nơi này, có thể tưởng tượng hậu quả như thế nào.

Dù Vũ Tích đã là Trúc Cơ, nhưng một là nàng không có kinh nghiệm chiến đấu, hai là cho dù nàng có kinh nghiệm đi chăng nữa, nàng cũng phải là đối thủ của Kỷ Minh. Cho nên Lâm Vân muốn làm chuyện này càng nhanh càng tốt. Cũng may hiệu suất làm việc của Liên Hợp Quốc khá nhanh. Hôm nay đã cho hắn một câu trả lời thuyết phục.

Lúc đầu Lâm Vân tính toán đêm nay rời khỏi Yên Kinh luôn. Nhưng lúc đi đường, hắn và Vũ Tích thương lượng, hai người đã lâu không được ở cùng nhau. Nên quyết định ở với nàng thêm một đêm. Huống hồ tiêu diệt Kỷ Minh cũng không phải là việc khó khăn gì. Phỏng chừng một tuần là đủ. Cho dù căn cứ của bọn chúng có nhiều hơn, nhưng vẫn chưa đủ để khiến Lâm Vân cảm thấy khó khăn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 384 (2): Tâm Sự Của Lâm Vân

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Sở Hán Tranh Bá

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 558


Cô Nàng Xinh Đẹp Của Giáo Phụ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


– 37 độ rưỡi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 17


Ác Nương Tử

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 10


Cao Điệu Ái Thê Đại Trượng Phu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10