Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương 225: Viên Đá Kỳ Lạ

Chương trước: Chương 224: Kinh Hãi



Chương 225: Viên đá kỳ lạ

Nghĩ tới đây, ycắn răng một cái nói:

-Tôi có tưliệu kỹ thuật của Dưỡng Nhan Hoàn. Chỉ cần anhthả tôi ra,tôi sẽ giao toàn bộ choanh.

Nói xong, lập tức mắng mình nguxuẩn. Nói như vậy chả phải tự làm mất mặt mình sao? Nhưng lời vừa nói rangoài, làm sao cóthể thuhồi được. Đành phải ngậm miệng không nói tiếp.

Ánh mắt của Lâm Vân colại. Không ngờ người này lại có tưliệu sản xuất Dưỡng Nhan Hoàn. Ytừ đâu màlấy được? Tên bắt cóc thấy ánh mắt lạnh lẽo của Lâm Vân, không dám tiếp tục uyhiếp, tranh thủ thời gian nói:

-Quyển tưliệu này làchúng tôi thật vất vả mới lấy được từ tập đoàn Vân Môn của Yên Kinh. Nếu anhthích thì cứ giữ lấy.

Nói xong lấy một quyển tưliệu từ trong ngực đưa choLâm Vân:

-Đây làtoàn bộ số tưliệu màchúng tôi đã đánh cắp, hiện giờ tôi choanh.

-Ngươi làngười của tổ chức nào? Là ai saingươi làm? Vì saongươi lại tới Thanh Đảo?

Ngữ khí của Lâm Vân lạnh như băng, sớm đã coingười này làngười chết.

Tên to cao kiacũng cảm giác được ngữ khí của Lâm Vân không đúng. Biết mình hiện tại dữ nhiều lành ít, đột nhiên vươn tayvào trong ngực. Nhưng ycòn chưa cóđụng vào khẩu súng ngắn dấu ởdươi nách, thì chỉ nghe thấy tiếng súng vang lên. Cổ taycủa yđã bị bắn một phát. Đau đớn truyền tới khiến ychảy đầy mồ hôi. Ybiết người tóc dài này rất hung tàn nhưng không ngờ động tác của hắn cũng nhanh như vậy.

Lâm Vân cũng nhìn ratên bắt cóc này không phải làhạng tầm thường. Động tác rút súng nhanh hơn người bình thường rất nhiều, đã không thua gìđội viên của Long Ảnh.

Người này nhất định thuộc một tổ chức nào đó. Lâm Vân đột nhiên nhìn về cái đồng hồ trên taycủa tên bắt cóc. Hình như hắn đã trông thấy cái đồng hồ như vậy ởđâu đó.

Nghĩ tới đây, Lâm Vân không chút dodự gỡ chiếc đồng hồ trên taycủa yxuống. Lâm Vân cẩn thận nhìn, cái đồng hồ này còn cócông năng của bộ đàm, tuynhiên giống như đã hết điện thì phải.

Lâm Vân ném cái đồng hồ vào trong Tinh Giới, cái đồng hồ này không chừng về sau cótác dụng.

Tên caolớn thấy Lâm Vân cất đồng hồ của mình vào trong người, trong lòng rất sốt ruột, nhưng lại không biết nói cái gì. Ybiết mình đã không thể giấu diếm thêm nữa, đành phải tiếp tục nói:

-Tổ chức của tôi rất nổi danh trên thế giới. Tôi hyvọng anh cóthể thả tôi ra.Tôi chắc chắn sẽ không kể lại chuyện này chocấp trên. Bởi vìtôi biết rõ, nếu tôi kể lại chuyện này thì tôi cũng phải chịu trách nhiệm.

Tuy biết dùnói thế nào đichăng nữa, khả năng trốn thoát đều rất thấp. Nhưng tên to caonày vẫn mong Lâm Vân tha chomình một lần. Ytrông thấy Lâm Vân không nói lời nào, chỉ lạnh lùng nhìn mình. Liền không dám nhìn đối diện Lâm Vân, tranh thủ thời gian nói:

-Tôi tên làLuton, cùng với Jess làthành viên của Hắc Thủ Băng Đao. Lần này cóngười ragiá caonhờ tổ chức của chúng tôi đi ăncắp tài liệu kỹ thuật của tập đoàn Vân Môn. Chonên bốn người chúng tôi lànhóm đầu tiên tới. Đằng saucòn cóvài nhóm nữa.

-Bốn người chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ làlấy trộm được tưliệu của Dưỡng Nhan Hoàn. Nhưng về sau dosân baycủa Yên Kinh được kiểm traquá nghiêm ngặt, nên chúng tôi không cócách nào để rời đi. Đành phải vụng trộm chạy tới Thanh Đảo, sauđó bắt cóc contàu Blue Water để trở về.

Lúc tên Luton nói đến tổ chức Hắc Thủ Băng Đao, Lâm Vân chợt nhớ tới khurừng rậm Amazon. Trong batên đã bị mình giết ởrừng rậm Amazon, thì có haitên gọi làJessy vàJames đều cóchiếc đồng hồ như vậy. Nguyên lại bọn chúng đều thuộc một tổ chức sát thủ.

Thấy ánh mắt của Lâm Vân vẫn lạnh như băng, tên Luton ngăn lại máu chảy rồi nói:

-Lần này tổ chức phái rabốn nhóm, quyết định lấy toàn bộ tưliệu kỹ thuật của tập đoàn Vân Môn. Thậm chí nếu như không lấy được, thì cho dùphá hủy tập đoàn Vân Môn cũng không thể chotập đoàn Vân Môn tiếp tục sản xuất.

-Ngay cả tưliệu về Dưỡng Tâm Hoàn cả công tydược nghiệp Liễu thị cũng phải lấy bằng được. Chỉ lànhóm kiatôi không biết bọn họ đã đắc thủ haychưa. Đó, tôi đã khai hết những gìtôi biết rồi, anh cóthể thả tôi ra.

Trong mắt của Lâm Vân toát ralửa giận. Không biết cái tổ chức khốn kiếp kia cóthù oán gì màphải hủy hoại tập đoàn Vân Môn? Nếu như loại tổ chức như vậy còn cho nótiếp tục tồn tại, thì tập đoàn Vân Môn của mình cóthể yên ổn làm ănsao?

Bây giờ mình không có ởYên Kinh, những người này nếu đitới tập đoàn Vân Môn ăntrộm tưliệu, thì vài người trong công ty cóthể ngăn cản sao? Lâm Vân nghĩ tới đây liền chau mày lại.

“Mặc kệ mục đích của tổ chức này làgì, sự hiện hữu của chúng đã tạo thành uyhiếp rất lới chotập đoàn Vân Môn. Hơn nữa theo khẩu khí của tên Luton, cóvẻ như tổ chức này cócừu hận rất sâu với tập đoàn Vân Môn thì phải.”

Lâm Vân đã hạ quyết tâm, trở về gặp lại VũTích, rồi lập tức mang nàng tới Yên Kinh xemcông ty cólàm saokhông.

Có một tổ chức sát thủ cấp quốc tế như vậy, Lâm Vân không chorằng tập đoàn Vân Môn cóthể maymắn thoát khỏi. Hắn không quan tâm công tybị mất đồ đạc, hắn chỉ quan tâm sự antoàn của những người trong công ty.

“Mà Dưỡng Tâm Hoàn saolại làcủa công tydược nghiệp Liễu thị? Loại thuốc này rõràng domình làm cơmà? Chẳng lẽ Mông Văn lại trao tặng chocông tykhác?”

Lâm Vân nìn tên Luton này hỏi:

-Ngươi nói Dưỡng Tâm Hoàn làcủa công tydược nghiệp Liễu thị?

-Đúng vậy, công tyđó cũng làmục tiêu của chúng tôi.

Luton vừa nói tới đây, trông thấy ánh mắt đáng sợ của Lâm Vân, liền không dám nói tiếp.

Lâm Vân biết cho dùhỏi thêm cái tên Luton này cũng không hỏi rathêm điều gì. Ykhẳng định không biết vì saoDưỡng Tâm Hoàn lại làcủa công tydược nghiệp Liễu thị. Xem rasản phẩm của mình xảy rangoài ýmuốn nào đó. Mà ai to gannhư vậy, rõràng dám đoạt tài sản của tập đoàn Vân Môn? Lâm Vân đột nhiên ngẩng đầu, lạnh giọng nói với Luton:

-Các ngươi đã giết người nào của tập đoàn Vân Môn chưa?

Luton hoảng hốt, đâu dám nói mình đã giết người, vội vàng trả lời:

-Không có, không có. Chúng tôi chỉ lấy trộm tưliệu màthôi…

Lâm Vân nhìn biểu lộ của tên Luton làbiết yđang nói dối. Cũng đúng, cho dù ygiết người, y sao cóthể dám nói ra.Nên không hỏi nữa, biết dùhỏi cũng không hỏi ravấn đề.

Giơ chân lên, một cước đá baytên Luton này xuống nước. Trong lòng Lâm Vân tự nhủ, tên Luton này trả lời cẩn thận như vậy, chứng tỏ trong cái đồng hồ cómáy ghiâm. Bằng không ykhông trả lời sảng khoái vàchủ động như vậy. Lát nữa phải xemxét kỹ cái đồng hồ này một lát.

Hai tên hải tặc lái thuyền nhìn thấy Lâm Vân giết người còn hung tàn hơn cả bọn chúng, đâu còn dám chậm trễ. Dùng hết khả năng để lái conthuyền nhanh hơn.

Tuy Lâm Vân rất lolắng chocông ty,nhưng càng lolắng với việc gặp lại VũTích hơn. Haitên hải tặc thấy Lâm Vân caumày, đều nơm nớp losợ. Bọn chúng sợ hãi Lâm Vân giận chó đánh mèo, nên càng không dám nhìn Lâm Vân, chỉ tập trung lái thuyền. Hiện tại cho dùLâm Vân không khóa bọn họ lại, bọn họ cũng không dám nhảy xuống biển. Nhảy xuống biển chỉ có conđường chết màthôi. Ởlại trên thuyền còn có cơhội sống.

Lâm Vân không để ýtới haitên hải tặc, màtrực tiếp đivào trong bong tàu. Contàu hải tặc này khá rộng. Tổng cộng có haitầng. Lúc Lâm Vân đivào một tầng, thì nhìn thấy trong đó được thiết kế khá rực rỡ. Tùy tiện đivào một phòng, thì thấy căn phòng này được chồng chất một đống đồ. Lại đitới phòng cất thức ăn, tùy tiện ăn haihộp đồ hộp, rồi tới phòng cất giữ khác. Ởtrong này thì để mọi loại quần áotrang phục, đồ trang điểm, vàmột vài túi balô, túi xách.

Không ngờ những tên hải tắc này còn buôn lậu cả trang phục. Nhìn bộ quần áorách rưới trên người mình, lại nhìn những đống quần áohàng hiệu, trang phục yến hội, quần áothể thao…Lâm Vân ởđâu còn khách khí, lục lọi trong đống đồ, tìm ravài thùng trang phục mùa hè.

Từ bên trong lấy rahơn mười bộ thích hợp với mình. Dùng một bộ để thay, còn lại thì vứt hết vào trong Tinh Giới. Miễn cho saunày không còn xuất hiện tình huống thiếu quần áođể mặc nữa. Lâm Vân thầm than, những hàng hiệu mà khimuốn mua ởPhần Giang, người bán hàng còn không dám bán chomình. Nhưng lại bị vứt lung tung ởđây. Về phần lương thực, hầu hết làthịt đóng hộp, Lâm Vân không thích ănlắm nên chả muốn bỏ vào Tinh Giới. Vài gian phòng kế tiếp thì để nước uống vàcác đồ dùng hàng ngày. Tới gian phòng cuối cùng thì Lâm Vân rõràng trông thấy một viên đá, tokhoảng quả bóng rổ, toàn thân phát ramàu xanh nhàn nhạt, lúc ẩn lúc hiện. Nếu không chú ýnhìn thì rất khó phát hiện ra.Dùng taycảm nhận thì không phát hiện rachỗ dị thường gì. Thật không biết bọn hải tặc để viên đá này ởđây làm cái gìnhỉ? Lâm Vân chưa vội xemxét, liền thuận taybỏ viên đá vào trong Tinh Giới.

Hai tên lái thuyền thấy Lâm Vân đi ra,còn mặc một bộ áohàng hiệu chỉnh tề, trong lòng đều khinh bỉ Lâm Vân. Lấy đồ đạc của mình màkhông hỏi hạn, quả thực còn hơn cả hải tặc. Nhưng nghĩ thì nghĩ, chứ không dám có ýkiến. Đều lộ ranụ cười nịnh nót, rồi tiếp tục điều khiển conthuyền đinhanh nhất cóthể.

- Ởcăn phòng cuối cùng cóđể một viên đá. Viên đá đó làđá gìvậy?

Lâm Vân nhìn haitên hải tặc hỏi.

Loading...

Xem tiếp: Chương 226: Biến Cố Ở Tập Đoàn Vân Môn

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tình sử Angélique

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 179


Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Thể loại: Võng Du, Đô Thị

Số chương: 482


Chân Tình Hỏa Diễm

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 29


Chỉ Quan Tâm Đến Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Yêu Phải Tiểu Thư 0 Điểm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11