Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương

Chương trước: Chương 275: Biến Cố Ở Triệu Gia



Luật sưtới rất nhanh, dù saođây cũng làviệc lớn liên quan tới cả một giatộc. Cho dù làtrời gần sáng đichăng nữa, tayluật sưnày cũng không dám mènheo.

Lâm Vân thấy chuyện đến đây thì đã thành chuyện riêng, không muốn tiếp tục ởchỗ này nữa, đứng lên định rangoài.

-Tiểu tử, cậu chờ tôi chút. Vừa rồi cảm ơncậu. Không cócậu thì tôi đã chết rồi. Cậu làngười cóbản lĩnh lớn. Tiểu Hi cóthể tintưởng dẫn cậu vào đây, vậy thì tôi cũng không nói nhiều, chỉ hyvọng về saucậu đối xử tốt với Tiểu Hi.Giờ cậu không còn làngười lạ nữa, không cần đi rangoài đâu.

Lão nhân mỉm cười gật đầu, nói với Lâm Vân. Rồi xoay người đối mặt với đám người kia, sắc mặt trở nên nghiêm túc.

Xung Hiđang muốn giải thích, thấy thế thì đành phải nuốt lời vào.

-Các ngươi đều làngười của Triệu gia. Takhông hyvọng người của Triệu giatoàn làbọn hèn nhát. Các ngươi muốn chia nhau tài sản của ta.Nhưng tahỏi các ngươi, các ngươi có tưcách gìđể được phân chia tài sản? 62%cổ phần của công ty lànằm trong taycủa ta. 30% làcủa Tiểu Hi.Còn có 8%cổ phần lànằm trong các cổ đông khác. Trong đó cóchút cổ phần nào làcủa các ngươi không?

-Muốn tachia 62%cổ phần của công ty?Nói thật chocác ngươi biết, những cổ phần này cũng không phải làcủa ta.Ngay cả đại viện này cũng không phải làcủa Triệu gia. Người khác không biết, chẳng lẽ ngươi, Triệu Caocũng không biết sao?

Nói tới đây, lão nhân liếc nhìn người namtử vừa nãy gọi ông ta là anhcả kia, tiếp tục nói:

-Bốn mươi năm trước,, ông nội của Xung Hi làXung Quang và bànội Xung Hi làLong Tiểu Ýđều làbạn tốt nhất của ta. Mà tathì chỉ làmột người quản lýđiều chế dược liệu màthôi. Nhưng Xung Quang đại ca chotới bây giờ đều coi takhông khác gì anh emruột thịt.

Ngừng một chút, cóvẻ như lão nhân đang nhớ lại năm tháng lúc đó. Lâm Vân thì ácđộc nghĩ, nói không chừng làquan hệ tay ba gìđó. Những lão giahỏa này thật đúng làlãng mạn.

Lão nhân đương nhiên không biết Lâm Vân nghĩ gì. Phục hồi tinh thần, lại nói tiếp:

-Nhưng một người tốt như Xung đại ca,cũng cóngười ámtoán. Vào một ngày của haimươi banăm trước, một đám người không rõthân phận đã xông vào giết người của Xung gia. Cơhồ cả giatộc đều bị sát hại hết. Xung Quang đại cađã liên tục ngăn cản bađao cho ta.

-Lúc này không biết vìnguyên nhân gì, đám ngươi kialại đột nhiên rút lui. Trước khilâm chung, Xung Quang đại cabảo tachiếu cố haimẹ conXung Hi.Hơn nữa còn giao trọn dược đường ÝQuang phó thác cho ta.Nhưng mẹ của Xung Hidẫn theo Xung Hilúc đó chỉ mới một tuổi, khitrở về nhà mẹ đẻ, vìkhông cách nào thừa nhận chacủa Xung Hiđã quađời. Nên tới đêm côấy đã treo cổ tự sát.

- Tathì bán sạch tất cả tài sản của Xung gia, rồi dẫn theo Xung Hirời khỏi vùng duyên hải, về tới quê cũcủa Xung Qunag ởThanh Hóa. Rồi dùng những số tiền đó, thành lập nên tập đoàn ÝQuang như bây giờ. Cóthể nói nếu không cóXung Quang đại ca,thì tađã sớm biến thành một đồng mồ. Sao cóthể cóđược những ngày hôm nay? Số tải sản hiện tại đều làcủa Xung gia. Tađã tính toán lúc Xung Hisinh nhật haimươi lăm tuổi sẽ trả lại toàn bộ cho conbé.

-Nhưng tađã đánh giá thấp sự hèn hạ của các ngươi. Ởnhà của người ta, ăncơm của người ta,còn cóthể nổi lên loại tâm tư ácđộc như vậy. Luật sự, hiện tại viết chotôi một tờ dichúc. Tôi giao toàn bộ 62%cổ phần của công ty choXung Hi.Đại viện của Triệu giathì lập tức trả lại choXung Hi.

-Triệu Bình, Triệu Quý, những năm qua, haingười cũng làm rất việc chotập đoàn ÝQuang, chonên haingười các ngươi, mỗi người lĩnh mười triệu nguyên rồi lập tức rời đitập đoàn ÝQuang. Còn lại những người contrai của Triệu gialàm trong tập đoàn ÝQuang, mỗi người lĩnh một triệu, lập tức rời đi.

-Triệu Tùy, ngươi ámtoán ông nội của mình, quả thực không bằng cầm thú. Từ nayvề saungươi không còn làngười của Triệu gianữa. Triệu Sâm, ngươi lànghĩa phụ của Xung Hi,cũng là contrai trưởng của ta. Takhông biết chuyện này cóliên quan gìtới ngươi haykhông, nhưng tacũng không muốn biết. Từ hôm naytrở đi, ngươi không còn lànghĩa phụ của Xung Hinữa. Ngươi đilĩnh 5triệu nguyên, rồi lập tức rời khỏi tập đoàn ÝQuang.

-Các ngươi đều cónhà riêng của mình. Những năm qua, các ngươi làm trong tập đoàn ÝQuang, cũng kiếm được không ítchỗ tốt. Tanghĩ trong lòng các ngươi cũng tinh tưởng. Trong lòng Xung Hicũng rõràng hơn các ngươi rất nhiều, không cần phải coingười khác làkẻ ngốc.

- Cho dù takhông nói, các ngươi cũng biết. Từ nayvề sau, các ngươi không cần phải tới nơi này nữa. Tốt lắm, hiện tại các ngươi đi thuthập đồ đạc rồi ngày mairời điđi. Tiểu Hi,bảo thư kýcủa cháu ngày maitổ chức một cuộc họp báo….

Lão nhân nói xong, nhắm mắt lại, tựa hồ tất cả khí lực đều đã dùng hết rồi. Xung Hithì đã khóc không thành tiếng. Tuytrước kia cô tađã mơhồ nghe thấy gia gianhắc tới chamẹ của mình vàông nội của mình. Nhưng đây làlần đầu tiên, cô tađược nghe gia giakể lại đầy đủ như vậy.

-Tiểu Hi,đừng trách giagia. Chuyện này quá mức bithương, gia giakhông muốn nói kỹ càng cho conbiết. Ài…

Lão nhân thấy Xung Hichỉ cúi đầu khóc nức nở, lắc đầu nói.

-Mộc Vân, anhbiết nén hương này là aiđốt không?

Xung Hi ápchế lại sự bithương trong lòng, cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Lâm Vân nghe vậy thì chỉa tayvề người phụ nữ trung niên đang cầm bát cháo đứng cách đó. Phụ nữ trung niên thấy Mộc Vân chỉ tayvề phía mình, liền làm rơi bát cháo xuống mặt đất. Liên tục dập đầu nói:

- Xinlỗi lão gia, là dothiếu giaphân phó chotôi.

Lão nhân lần nữa thở dài, đuổi người hầu này đi, nhìn Lâm Vân hỏi:

-Cậu làmột người rất cóbản lĩnh, lại cókhí chất tự nhiên. Làngười làm theo bản tính của mình, hẳn làkhông cómưu đồ gìvới Tiểu Hi.Cậu phải đối xử tốt với Tiểu Hiđấy.

- Giagia, Mộc Vân chỉ làbảo tiêu màcháu vừa mới thuê thôi. Gia giađừng suynghĩ nhiều.

Xung Hivội vàng giải thích.

-Vậy à.

Lão nhân cóchút kỳ quái, nhưng cũng không cótiếp tục hỏi.

-Bác, cháu muốn hỏi,bác đã từng làm quản lýhiệu thuốc của Xung giaphải không?

Lâm Vân giống như thuận miệng hỏi.

-Đúng vậy, ài…

Lão nhân nghe Lâm Vân nói vậy, lại nhớ tới quá khứ.

Xung Hirất bất mãn vìLâm Vân gọi gia giacủa mình làbác. Liền nhìn sang Lâm Vân.

Lâm Vân tựa hồ không trông thấy vậy, tiếp tục hỏi:

-Vậy bác cóbiết Tuyết Liên Tử từ một trăm năm trở lên không?

Tay của lão nhân runlên, nhưng đảo mắt đã bình tĩnh lại. Trầm mặc một lúc lâu mới nói:

-Tôi cóthể nhìn racậu làmột người có ythuật rất làtốt. Tôi bị trúng độc gìtôi biết rất rõ. Màcậu chỉ cần dùng kimchâm để bức chất độc rangoài, tôi còn chưa từng gặp người cóbản lĩnh như thế. Trừ khi làDiêm Tiếu Thiên của nửa thế kỷ trước. Nhưng cho dù làDiêm Tiếu Thiên, cũng không chữa trị nhẹ nhàng như cậu.

-Tuyết Liên Tử từ trăm năm trở lên làthứ chỉ cóthể ngộ màkhông thể cầu. Còn trên nghìn năm, thậm chí cóthể cứu sống người chết, quyết định sinh tử. Tuynhiên, hiệu quả này chắc chỉ làngười xưa khuếch đại. Nhưng điều đó chứng tỏ rằng Tuyết Liên Tử cực kỳ trân quý.

-Về sự kiện haimươi banăm trước, tôi đã hoài nghi Xung gia cóphải haykhông cómột cây Tuyết Liên Tử một nghìn năm, nên mới bị liên luy. Nhưng trải quaviệc kia, thì vẫn không thấy cây Tuyết Liên Tử xuất hiện.

Lâm Vân cả kinh. Trong lòng tự nhủ, cũng cócả cây Tuyết Liên Tử nghìn năm sau. Trịnh Mạt Thành chỉ bảo cócây Tuyết Liên Tử năm trăm năm màthôi.

-Bác, bác cóthể chocháu biết, những người giết người của Xung giangày trước làhạng người gìkhông?

Lâm Vân nghe nói làTuyết Liên Tử đã nghìn năm, cóchút tâm động. Cómột cây Tuyết Liên Tử như vậy, thì không đơn giản làchỉ giải độc choLiễu Nhược Sương.

Chỉ cần tìm được cây Tuyết Liên Tử ngàn năm này, thì cóthể luyện chế ramột lòLiên Sinh Đan. Còn giải độc choLiễu Nhược Sương thì chỉ cần một viên làđủ. Tác dụng của Liên Sinh Đan không những giải độc màcòn cóthể tăng tuvị. Cho dùmột người đã sống lâu, uống một viên Liên Sinh Đan, cũng cóthể sống thêm mười năm. Việc cứu người chết, định đoạt sinh tử, cũng không phải làhoàn toàn nói ngoa.

Tác dụng của Liên Sinh Đan còn caohơn Dưỡng Nhan Hoàn rất nhiều. Huống hồ một lòLiên Sinh Đan cóthể luyện chế ra 36viên. Ngoạt trừ dược thảo chính làTuyết Liên Tử ngàn năm ra,những dược thảo khác Lâm Vân đã cóhơn nửa vàcũng không phải khó kiếm. Nếu như tìm được Tuyết Liên Tử rồi, thì cóthể trở lại dãy núi Vân Quý tìm số dược thảo còn lại.

Lão giatử trầm mặc một lúc, mới tiếp tục nói:

- Cómột người lúc chém chết Xung Quang đại cađã để lộ ramột phần khuôn mặt. Tôi nhìn thấy cómột vết sẹo kéo dài từ mắt trái xuống phía dưới. Lúc bọn chúng đột nhiên rút lui, tôi còn nghe thấy cóngười kêu ymột tiếng làĐao Cửu. Đó, chỉ có haimanh mối này thôi.

Xung Hithấy khiLâm Vân nghe tới Tuyết Liên Tử nghìn năm, haimắt liền sáng lên. Vì saohắn lại quan tâm tới Tuyết Liên Tử như vậy? Còn cẩn thận hỏi địa chỉ hiệu thuốc của Xung gia ởvùng duyên hải nữa. Người này cóphải làdân công tới thành phố Thanh Hóa tìm việc không thế?

Loading...

Xem tiếp: Chương 277: Cầm Thú

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chỉ yêu cây kẹo bông nhỏ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 66


Hoa Mãi Mãi Thuộc Về Gió

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 32


Vưu Vật Trời Sinh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8


Khai Quốc Công Tặc

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 450