Chương trước: Chương 154
1. Chương 1:tam Công Chúa Bị Đày Xuống Trần Gian.
2. Chương 2:thiên Thiên Đi Học.
3. Chương 3
4. Chương 4
5. Chương 5
6. Chương 6:thiên Thiên Kình Mặt Nhân Vật Thứ 39 Của Lớp 11a9
7. Chương 7
8. Chương 8
9. Chương 9
10. Chương 10
11. Chương 11
12. Chương 12
13. Chương 13
14. Chương 14
15. Chương 15
16. Chương 16:chúng Mày Dám Gây Sự À
17. Chương 17
18. Chương 18
19. Chương 19
20. Chương 20
21. Chương 21
22. Chương 22
23. Chương 23
24. Chương 24:
25. Chương 25:
26. Chương 26:
27. Chương 27:
28. Chương 28:
29. Chương 29:
30. Chương 30:
31. Chương 31:
32. Chương 32:
33. Chương 33:
34. Chương 34:
35. Chương 35:
36. Chương 36:
37. Chương 37:
38. Chương 38:
39. Chương 39:
40. Chương 40:
41. Chương 41:
42. Chương 42:
43. Chương 43:
44. Chương 44:
45. Chương 45:
46. Chương 46:
47. Chương Chap 47:
48. Chương Chap 48:
49. Chương Chap 49:
50. Chương Chap 50:
51. Chương 51: Thiên Phong Nổi Giận_bão Tới Rồi.
52. Chương 52
53. Chương 53: Tam Thiên Quy Tụ_chào Đón Gvcn Mới.
54. Chương 54
55. Chương 55
56. Chương 56
57. Chương 57
58. Chương 58:cậu Điên Đủ Chưa.
59. Chương 59
60. Chương 60
61. Chương 61
62. Chương 62
63. Chương 63
64. Chương 64
65. Chương 65
66. Chương 66
67. Chương 67
68. Chương 68
69. Chương 69
70. Chương 70
71. Chương 71
72. Chương 72
73. Chương 73
74. Chương 74
75. Chương 75
76. Chương 76
77. Chương 77
78. Chương 78
79. Chương 79
80. Chương 80
81. Chương 81
82. Chương 82
83. Chương 83
84. Chương 84
85. Chương 85
86. Chương 86
87. Chương 87
88. Chương 88
89. Chương 89
90. Chương 90
91. Chương 91
92. Chương 92
93. Chương 93
94. Chương 94
95. Chương 95
96. Chương 96
97. Chương 97
98. Chương 98
99. Chương 99
100. Chương 100
101. Chương 101
102. Chương 102
103. Chương 103
104. Chương 104
105. Chương 105
106. Chương 106
107. Chương 107
109. Chương 108
110. Chương 110
111. Chương 111
112. Chương 112
113. Chương 113
114. Chương 114
115. Chương 115
116. Chương 116
117. Chương 117
118. Chương 118
119. Chương 119
120. Chương 120
121. Chương 121
122. Chương 122
123. Chương 123
124. Chương 124
125. Chương 125
126. Chương 126
127. Chương 127
128. Chương 128
129. Chương 129
130. Chương 130
131. Chương 131
132. Chương 132
133. Chương 133
134. Chương 134
135. Chương 135
136. Chương 136
137. Chương 137
138. Chương 138
139. Chương 139
140. Chương 140
141. Chương 141
142. Chương 142
143. Chương 143
144. Chương 144
145. Chương 145
146. Chương 146
147. Chương 147
148. Chương 148
149. Chương 149
150. Chương 150
151. Chương 151
152. Chương 152
153. Chương 153 *biệt Thự Nhà Họ Lâm*
154. Chương 154
155. Chương 155
156. Chương 156
157. Chương 157
158. Chương 158
159. Chương 159
160. Chương 160
161. Chương 161
162. Chương 162
163. Chương 163
164. Chương 164
165. Chương 165
166. Chương 166
167. Chương 167
168. Chương 168
169. Chương 169: Kẻ Giết Người Là Tôi!
170. Chương 170
171. Chương 171
172. Chương 172
173. Chương 173
174. Chương 174
175. Chương 175
176. Chương 176
177. Chương 177
7h30p.m_nhà hàng Pháp.
-Xin lỗi anh chị chúng tôi tới muộn.
Ông bà vương tỏ ra lịch sự,chứ thực ra thì là do nhà kia tới sớm hơn thôi chứ họ tới vừa tầm đúng giờ.Bởi vì người nước ngoài rất coi trọng thời gian.
-Là do chúng tôi đã tới sớm quá thôi,anh chị Vương!Mời ngồi!
Ông Lâm đứng dậy bắt tay,rồi làm động tác mời.
-Con bé Sam dạo này bận rộn lắm sao mà chẳng thấy qua nhà chúng tôi chơi gì cả?
-À,cái này!
Ông bà Vương đưa mắt nhìn nhau.Không phải hai ngày trước con bé nói tới nhà chú Lâm chơi tới chiều muộn mới về sao?
-Con chào pama,con chào chú,con chào dì!
Sam lễ phép,cười duyên,nhẹ nhàng tới ôm ông bà Lâm,một cách chào hỏi xã giao nhất ở bên Mĩ.
-Con bé này càng ngày càng dẻo miệng nha.Thật thích hợp làm con dâu dì quá!
Bà Lâm nựng mũi nhỏ,giọng điệu ra vẻ rất cưng nhỏ.
-Dì này!
-Xem con bé này xấu hổ kìa,thật đáng yêu quá đi!
Bốn ông bà nhìn nhỏ đỏ mặt mà cười rộ lên.Không khí quanh bàn ăn rất nhanh trở lên vui vẻ.
-Công tử nhà anh chị bận việc gì sao?
-Không có,chắc đang bị kẹt xe thôi,anh chị thông cảm.Kìa,nó tới rồi.
Bà Lâm mỉm cười,tuy con trai tới muộn nhưng bà cũng khá hài lòng vì cuối cùng hắn cũng chịu tới.Xem ra thằng nhỏ này rất thương bà nội thì phải.
Hắn ngông ngênh kéo ghế ra ngồi,ánh mắt cứ chăm chú nhìn vào chiếc điện thoại mà chẳng thèm chào hỏi ai.Như thể coi tất cả mọi người không tồn tại vậy.
Ông bà vương thấy hắn kiêu ngạo không coi ai ra gì thì giận tím mặt.Bàn tay đặt dưới bàn khẽ nắm chặt thành quyền.Con gái họ đã để ý tới loại người gì vậy,tính cách hoang dã thế này thì ai mà chịu nổi.Nếu không phải vì đứa con gái cưng duy nhất để mắt tới hắn thì đừng hòng họ chịu nhún nhường.Nhà họ Lâm có tiền tài,thế lực nhưng nhà họ Vương bọn họ cũng không phải thứ bù nhìn,dễ khinh thường.
Thấy được thái độ bất mãn của ông bà vương,ông Lâm khẽ hắng giọng giới thiệu.
-Đây là Lâm Hoàng,con trai tôi.Hoàng,đây là gia đình chú Vương,người mà pama đã đề cập với con sáng nay.
Ông Lâm lên tiếng nhắc nhở hắn,còn cố tình nhấn mạnh vế sau.Hắn đang định ngước mặt lên thì giật mình bởi giọng nói của người ngồi đối diện.
-Hoàng,thì ra cậu là con của chú dì hả?Thật bất ngờ nha!
-Hải Anh,sao lại là cậu?Chẳng lẽ cậu là Sam sao?
-Ừ,tên Việt của tớ là Hải Anh,còn tên gọi bên Mĩ là Sam.
Nhỏ cười.Thái độ của hắn làm nhỏ rất hài lòng.Vậy là bước đầu nhỏ đề ra đã thành công được một nửa rồi.
Xem tiếp: Chương 156