Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Con Gái Nhà Nông Chương 16: Chương 16

Chương trước: Chương 15: Chương 15



Editor: ChieuNinh

Buổi tối Vương Cúc Nhi và Vương Hoa Nhi biết bán được nhiều tiền như vậy, lòng hăng hái càng tăng cao hơn nữa, Vương Cúc Nhi còn nói: "Chung quanh trên núi chúng ta tìm hết rồi, đi sâu vào trong núi thì chúng ta lại không dám, nếu không, đi sang bên chỗ bà ngoại đi."

"Đúng vậy, cậu còn đi lên núi săn thú, nhờ cậu mang theo chúng ta cũng tốt." Vương Hoa Nhi cũng nói.

Thích thị nói: "Muốn đi thì có thể, nhưng mà không được gây phiền toái cho cậu. Phúc nhi thì không nên đi, con phụ trách bán đồ, không phải tú tài công còn muốn dạy con biết chữ đó sao, con cũng không được ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới (ý nói lười biếng)."

Vương Phúc Nhi lè lưỡi, kỳ thật phần lớn chữ đều là tự nàng nhận biết, nhưng mà nàng cũng không thể nói ra cho nương được. Vì thế chuyện cứ thương nghị rồi quyết định như vậy. Dù sao bên kia Đại bá mẫu cùng Nhị bá mẫu cũng thường hay đi nhà mẹ đẻ, bên mình cũng có thể đi.

Cứ như vậy, lại qua vài ngày, Vương Phúc Nhi mang hoa kim ngân đi bán, hiện tại trong tay đã có ba trăm văn tiền. Vương Đồng Tỏa đi làm công ở trấn trên cũng đã trở lại, kiếm được hai trăm văn, đây là tiền làm năm sáu ngày công, mệt chết mệt sống mới có được. Mà bên này, Vương Cúc Nhi và Vương Hoa Nhi vẫn còn có hoa kim ngân ở bên nhà bà ngoại, bên đó mà bán đi, cũng được mấy trăm văn tiền. Thích thị vừa nói việc này cùng Vương Đồng Tỏa, Vương Đồng Tỏa trực tiếp khen ngợi ba nữ nhi của mình có tiền đồ. Ai nói nữ nhi không tốt, ba nữ nhi của mình vừa nghe lời, lại hiểu chuyện, nay còn có thể kiếm tiền, so với tiểu tử còn tốt hơn nhiều. Vương Đồng Tỏa quyết định cho dù nương tử lại sinh nữ nhi, cũng sẽ không nản lòng, cùng lắm thì về sau tuyển con rể tới cửa, chăm nom cuộc sống cũng tốt. Hơn nữa hắn còn nghĩ, về sau nếu thật sự chỉ có nữ nhi, như vậy liền giữ Phúc nhi ở nhà, như vậy nữ nhi có chủ ý đương nhiên là dùng để chống đỡ gia đình, ai cũng đừng nghĩ lừa dối nàng.

"Cha, nương, hiện tại chúng ta cũng không thể giao tiền cho bà nội, nhất định phải chờ bà nội thúc giục lại thúc giục, thật sự là tránh không khỏi, mới đưa." Vương Phúc Nhi nói.

"Vì sao?"

"Nếu bà nội biết chúng ta sảng khoái lấy tiền ra như vậy, không chừng nghĩ chúng ta còn có tiền, đến lúc đó lại muốn nghĩ biện pháp đòi tiền. Chúng ta cũng không thể như vậy, chúng ta muốn giữ tiền riêng về sau dùng để cất nhà."

Vương Đồng Tỏa nói: "Phúc nhi nói rất đúng, chờ chúng ta có tiền xây nhà, đến khi nào phân gia, lúc đó cả nhà chúng ta sống thật tốt." Đây là lần đầu tiên Vương Đồng Tỏa nói rõ ràng muốn ở riêng, xem ra là bị kích thích. Tất nhiên rồi, ngay cả khuê nữ thiếu chút nữa cũng không bảo vệ được, có thể không chịu kích thích sao?

Thích thị cũng hiểu được cuộc sống có hi vọng, có một cái nhà của riêng mình, nếu là trước kia nàng nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ, nói không chừng có thể thực hiện rồi.

Một cái nhà gạch bình thường, tốn năm lượng lượng bạc, chính là năm ngàn văn tiền, hiện tại có thể còn dư lại ba trăm văn tiền, lại nỗ lực cố gắng, nhất định có thể kiếm được.

Lại tới ngày họp chợ, Vương Phúc Nhi sớm phải đi nhà bà ngoại, sau đó mang theo hoa kim ngân đã phơi nắng xong đi với cậu, còn có dã vật cậu bắt được đi Tú Thủy trấn. Hoa kim ngân bán ba trăm mười bảy văn, thời điểm Vương Phúc Nhi đang chuẩn bị rời đi, chưởng quầy gọi Vương Phúc Nhi lại: "Tiểu nha đầu, không tệ nha, nhưng mà cũng sắp hết mùa hoa kim ngân, ngươi lại chuẩn bị bán cái gì?"

Vương Phúc Nhi nói: "Bá bá, các ngươi ở đây có cần bồ công anh không?"

"Ha ha, tiểu nha đầu thật đúng là hiểu biết, nhưng mà bồ công anh tốt nhất là thời điểm mùa xuân, khi đó dược hiệu mới là tốt nhất. Tiểu nha đầu bán nhiều tiền như vậy, không muốn mua chút đồ ăn ngon?"

Tiểu hài tử đều thích ăn ngon, nên chưởng quầy mới hỏi như vậy. Thích Gia An ở bên cạnh cũng vui vẻ nhìn chưởng quầy nói chuyện với cháu gái của mình, hắn nhìn ra được chưởng quầy có thiện ý.

"Không được, cháu muốn để dành tiền, về sau lại kiếm càng nhiều tiền."

"Tiểu nha đầu yêu tiền như vậy à, vậy bá bá nói cho ngươi, đến thời điểm mùa thu, hái thật nhiều hoa cúc dại, phơi khô, đưa đến chỗ này của chúng ta, chúng ta chắc chắn cần."

"Cám ơn bá bá, Phúc nhi nhớ kỹ!" Kỳ thật nàng cũng nghĩ như vậy.

Vương Phúc Nhi đi theo cậu đi tới tửu lâu đưa món ăn thôn quê.

Chưởng quầy còn đang rất vui vẻ, ông chủ Tống Viễn Chí đi ra từ bên trong, thấy như vậy, không khỏi tò mò hỏi: "Lão Vương, cười cái gì đấy, vui vẻ như vậy?"

"Ông chủ đến rồi, ta đây đang cười tiểu cô nương bán hoa kim ngân, thật sự là thú vị, nói

Loading...

Xem tiếp: Chương 17: Chương 17

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hợp Âm Thứ Bảy

Thể loại: Đô Thị, Trinh thám

Số chương: 50



Võng Du Chân Trời Góc Bể

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 43


Cửu Chưởng Huyền Công

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 52


Đào Nguyệt

Thể loại: Huyền Huyễn, Đam Mỹ

Số chương: 50