1201 - Em… em có khóc đâu, vừa lúc nãy đi về thì bị cát bay vào mắt. Lâm Nhược Khê thuận miệng nói dối, nhưng cảm thấy mặt mình đang nóng bừng bừng. Tuy rằng tâm trạng đang rất phức tạp, nhưng cô vẫn muốn biết rốt cuộc hôm nay Dương Thần đã đi đâu, nhưng Lâm Nhược Khê vẫn bình tĩnh cố gắng khống chế cảm xúc của mình, hỏi:- Sao thế? Có chuyện gì sao?Dương Thần mặc dù cảm thấy tò mò, nhưng cũng không hỏi nhiều:- Đương nhiên là có chuyện rồi, lúc nãy anh đã nói với vú Vương rồi, hôm nay dẫn em đi ăn nhà hàng, ngày mai Lam Lam về rồi, sẽ không còn thời gian riêng cho hai chúng ta nữa đâu.
1202 - Anh. . . hôm nay anh đến đây để làm mấy cây thông Noel này sao?Lâm Nhược Khê vẫn còn chút nghi ngờ hỏi, chuyện này đúng thật là không thể tin nổi. Lần trước hai người dẫn Lam Lam đi dạo phố còn mạnh miệng nói là không thích cây thông Noel cơ mà.
1203 Đến giữa ngày, hai vợ chồng vẫn quấn quýt nhau trong căn nhà gỗ, thời gian trôi qua thật nhanh. Đến lúc xong việc, toàn thân Lâm Nhược Khê giòn mềm như xốp, hận không thể đứng dậy cầm dao cắt phăng cái đó của Dương Thần đi! Đó là cái thứ gì vậy? Đúng là không phải là người mà!Còn Dương Thần thì cảm thấy vô cùng đắc ý, tinh thần sảng khoái khác thường, phân nửa năng lượng trong người đã được giải phóng, quả thực là thoải mái đến tận xương tận tủy.
1204 Dương Thần cảm thấy lạ, vì người đưa Lam Lam về không phải là Mẫn Quyên, mà là một người phụ nữ khác. Bước chân của người phụ nữ này rất nhanh nhẹn, cứ như là đi không chạm đất vậy, tốc độ cũng khá nhanh, dường như đi lại rất tự nhiên, nhưng chỉ mấy bước chân đã bước xuyên qua đám người đang đứng nhốn nháo ở đây.
1205 Các cô ấy vừa đi, trong phòng của Thái Nghiên, đám người Lâm Nhược Khê tự nhiên cũng không còn những suy nghĩ, bọn họ đều lục tục ra ngoài, chỉ còn lại vú Vương và Mẫn Quyên cùng tiếp tục ăn, hứng thú của tên tiểu tử kia trong việc ăn cơm hiển nhiên lớn hơn so với việc nhìn các dì đánh nhau.
1206 Dương Thần đứng dậy, trực tiếp đi ra phía cửa, cười nói:- Là Tuệ Lâm, con bé này tại sao trở về mà cũng không báo trước một tiếng, không phải đã nói sắp xếp tiết mục chương trình xuân buổi tối tại Yến Kinh sao.
1207 - Em không nên ngồi ở nhà cả ngày và cũng không có việc gì để làm, cùng anh chị đưa Lam Lam đến tham gia hoạt động ở nhà trẻ đi, em là dì bé của nó mà.
1208 Một ngày ở nhà trẻ thấm thoát trôi đi, mãi đến lúc chạng vạng tối, cùng với dòng người ra về, trong không trung mờ mịt lại bắt đầu có tuyết rơi. Lam Lam chơi cả ngày vừa bước lên xe, không nói câu gì mơ mơ màng màng nằm trong lòng Lâm Nhược Khê ngủ, chép chép cái miệng nhỏ nhắn, dường như còn đang nghĩ về nhà sẽ ăn cái gì.
1209 Thái Nghiên và Sắc Vi ngơ ngác nhìn nhau, đáp án như vậy khiến các cô có chút bất ngờ. - Trên thực tế, chính ở nửa thế kỷ nay, tuy rằng Hải Ưng được xếp hạng thứ nhất, thứ hai trong bảng xếp hạng của các lính đánh thuê trên thế giới, nhưng duy chỉ có trong đại hội Caesar, từ trước đến nay chưa từng chiến thắng đội quân đánh thuê kia.
1210 Dương Thần vắt óc suy nghĩ, thở hổn hển mấy hơi, làm cho mình bình tĩnh lại, lạnh giọng hỏi:- Tiểu thư Tuệ Lâm hiện giờ đang ở công ty sao?Triệu Đằng lắc đầu:- Không có, hiện giờ tình thế rất căng thẳng, giới truyền thông khắp Hoa Hạ đều đang đuổi theo tiểu thư Tuệ Lâm, báo vừa ra, chúng tôi liền bao một máy bay riêng đưa cô ấy về nhà tại Yến Kinh, ở đó có thể là nơi an toàn nhất rồi đấy.
1211 Trong đầu Dương Thần “vù” một tiếng, đờ người ra xác nhận lại lần nữa, áo xám tro không hay nói giỡn nên không thể nào không tin được, việc này rất kỳ quặc!Kỳ thực nãy Dương Thần cũng buồn bực, làm sao lần trước tu vi của áo xám tro lại không có cách nào để nhận ra, lần này lại có thể nhìn ra tu vi của áo xám tro chính là ở cảnh giới Tiên Thiên, vốn còn tưởng áo xám tro đặc biệt không che giấu gì, không ngờ lại không phải là một người!Áo xám tro biết được, thậm chí có người giả mạo bản thân để truyền tin cho Dương thần, cũng sửng sốt rất lâu:- Có thể giấu được cặp mắt và cảm giác của ngươi, sức mạnh này có thể thấy tuyệt đối không kém Dương thiếu gia, trừ phi là người trong ảo cảnh, hoặc là một trong các Chư Thần, mà lại giỏi về kĩ thuật mê ảo một cách dễ dàng, như vậy mới có thể làm được.
1212 - …Mẹ nó…thật quá “chuyên nghiệp” đấy. Dương Thần không kìm nổi phải chửi mẹ nó, bọn cẩu tử này vì không để cho hai người dễ dàng rời khỏi nên đã xì lốp xe Bentley của Lâm Nhược Khê!Thật không thể biết được tại sao đám người kia lại có thể thần thông quảng đại như vậy, đến cả chiếc xe nào là xe của Lâm Nhược Khê chúng cũng mò ra rõ ràng được.
1213 Hai vợ chồng sợ hãi giật bắn mình, sao lại xảy ra chuyện. - Vú vương, đừng nóng vội, có chuyện gì thế?Dương Thần nói. Vú vương cuống cuồng không biết bắt đầu từ đâu:- Tôi nói không rõ ràng, mau vào xem TV! Tin tức trực tiếp đó!- Tin tức trực tiếp?Lâm Nhược Khê ngẩn ra, vội vã chạy nhanh vào phòng.
1214 Nam phóng viên này cũng có mưu tính ngầm, trước tiên là nói về Trương Khải Uy hiện giờ bị viêm phổi phải đi chạy chữa, bệnh tình nghiêm trọng, sau đó đem cái đĩa CD ra, dậy lên lòng hứng thú ngay trước mặt mọi người.
1215 Cả hội trường yên tĩnh như chết, đến tiếng của một cái kim rơi cũng có thể nghe được. Không ai có thể ngờ tới, tại nơi đầu sóng ngọn gió này, trên ngọn lửa đang bốc hừng hực này, người con gái lại nhẹ nhàng bâng quơ giội lên một thùng dầu như vậy.
1216 - Đừng căng thẳng, sẽ không có chuyện gì đâu, đây cũng là vì muốn tốt cho ngươi thôi, ha ha…Tiếng cười buồn u ám của một người đàn ông vang lên, khoác một chiếc áo khoác màu trắng toàn vết bẩn, vô cùng bẩn, tóc tai bù xù, bộ râu dài dày đặc cả mặt vì lâu không được cắt sửa.
1217 Trung Hải, tại biệt viện phía tây ngoại ô. Đã là ngày thứ hai kể ừ khi Dương Thần từ Yến Kinh trở về, vào bữa sáng. Trên bàn ăn, ngoài Lam Lam vẫn ăn uống hồn nhiên như mọi hôm ra, thì Lâm Nhược Khê, vú Vương và Dương Thần đều không có tâm trạng để ăn uống.
1218 - Đã lâu không gặp, anh Dương, hy vọng sự xuất hiện của vợ chồng chúng tôi không làm anh cảm thấy không thoải mái. Tiết Minh Hòa nói rất cẩn thận, dường như sợ chọc giận Dương Thần.
1219 Dương Thần nhanh chóng thay đổi đề tài câu chuyện, cười hòa nhã nói:- Đương nhiên rồi, nếu em không đồng ý, thực ra cũng có thể thương lượng…- Em đồng ý, đương nhiên là em đồng ý rồi.
1220 Tuy rằng cảm thấy con người này thực sự không đứng đắn lắm, đang bàn luận về “công tích lớn lao” của hắn, tại sao chỉ quan tâm tới bản thân như một “con quỷ chết đói” mà ăn thanh long như vậy được.