141 Cả hai đúng là kẻ tám lạng người nửa cân, đơn giản vì trong quá khứ, mẹ của Ailee là một sát thủ được huấn luyện bài bản kiêm luôn chuyên gia về ám khí mà.
142 Kẻ thù!. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . *Tầng hầm dinh thự của Ngài Vinlee: Đây là một không gian mật được chính tay Ngài Vinlee xây dựng dưới lòng đất đồng thời chính là nơi giam giữ những tên tội phạm nguy hiểm có thù oán với Hắc Long Bang.
143 - Gia Mẫn! Hệ thống camera vừa ghi lại được hoàn cảnh tầng hầm. Jiro được đồng bọn cứu và bắt Shin đi rồi! - Zibi chạy thẳng vào phòng thông báo. Nó đứng bật dậy: - Cho người đuổi theo ngay! Nói rồi nó quơ lấy cây súng trên bàn cùng Zibi rời khỏi chỗ đó.
144 - Ông. . . . . ông. . . . . ta. . . . . Ku Shin lắp bắp khi thấy Jiro mở trừng hai mắt nằm đó, bản thân nhất thời á khẩu. Cây súng Nhất Phong đang cầm bóc khói, viên đạn xuyên qua giữa trán khiến Jiro chết khi chưa kịp trăn trối.
145 Kế hoạch không thành!. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Sau một chuỗi ngày dài lo toan, cuối cùng mọi sóng gió cũng đã qua đi.
146 *Biệt thự của Ren: Bị giam lỏng trong căn phòng ngột ngạt cả tuần nay khiến Ailee khó chịu vô cùng. Suốt ngày nằm ngó trần nhà thử hỏi chán không chứ? Rốt cuộc mọi chuyện chỉ tại con yêu nữ Yuko mà ra cả.
147 *Thư phòng: Sau khi dặn dò người chăm sóc cho Yuko, Ren trở lại đây để tiếp tục làm việc. Nói là làm việc chứ thực ra anh đang bận suy nghĩ. Đang tập trung thì máy tính báo có cuộc gọi video call.
148 Sự trả thù của Yuko!. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . *Nhà hàng, khách sạn Hắc Long: - Trời đất ơi! Mặc vậy thôi cởi ra cho rồi.
149 Hắn vừa xem xong thì á khẩu: - Cái. . . . . cái. . . . này. . . . sa. . . . sao. . - Cho anh coi trước đấy nhé! Một lát tiệc tàn sẽ được xem tận mắt! - cô cười gian rồi chạy lại chỗ Zibi bỏ mình hắn đứng đó.
150 *Khách sạn Blue: "Ting" Thang máy vừa mở ra, một người đàn ông cao ráo bước đến trước mặt nó: - Cô là Hoàng Gia Mẫn đúng không? - Phải. - Vậy mời đi theo tôi! Người đó ra hiệu mời nó đi theo, chắc chắn bên trong có nội tình.
151 Sau khi khách khứa về hết, Mỹ Nghi lém lỉnh dắt hắn đến căn phòng đặc biệt đó. Đi trên đường mà lòng hắn nôn nao kì lạ, tưởng tượng đến bộ dạng quyến rũ của nó hắn tự cười một mình đầy hạnh phúc.
152 Hối hận muộn màng!. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . *Bệnh viện XYZ: Hơn 1 ngày hôn mê, cuối cùng Ailee cũng đã dần tỉnh lại.
153 *11:00 pm tối hôm đó: Mọi người ra khỏi nhà để đi tìm nó, căn nhà chỉ còn mỗi mình hắn. Bầu trời tối đen như mực, ngoài cửa sổ bắt đầu chớp nhóa liên tục báo hiệu ột cơn mưa lớn.
154 Bắt đầu mới!. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . *3:00 am: Nó nhẹ nhàng rời khỏi giường, đưa tay gom đống quần áo dưới sàn rồi bước vào nhà vệ sinh.
155 - CẬU ĐI ĐI! ĐI TÌM GIA MẪN VỀ ĐÂY CHO TÔI NGAY! - Mẹ hắn quát lên, đôi mắt bà bắt đầu ngấn nước. Ba hắn dìu bà ngồi xuống ghế, sợ bà kích động nên ông cố đỡ lời giúp hắn: - Em đừng vội quát con như thế! Gia Mẫn bỏ đi cũng vì một phần nó cảm thấy ngột ngạt, chờ khi bình tĩnh chắc nó sẽ quay về mà.
156 * Luân Đôn 9:00 pm Ren ngồi ở thư phòng giải quyết một số văn kiện linh tinh. Từ ngày trở về với tổ chức anh không được ngơi tay một phút giây nào cả, công việc cứ chất cao như núi ấy.
157 *Biệt thự Hắc Long của Ngài Vinlee: - Sao ạ? Muốn con quản lí công ty thay bác trong vòng một tháng sao? - Minh Hạo ngạc nhiên, hai mắt không dám chớp.
158 Cuộc gặp gỡ định mệnh!. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . *Đài Loan 6 năm sau: Chiếc môtô rồi đỗ xịt bên đường đối diện với một nhà trẻ.
159 "Tính. . . . . . toong" Một người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp lật đật ra mở cổng. Tuấn Dương vừa gặp bà ngoại liền réo lên: - Ngoại ơi! Ngoại mở cửa nhanh đi Tuấn Dương mỏi chân quá! - Cháu yêu! Hôm nay đi học có vui không? Bà ngoại vừa gặp cháu đã vui mừng khôn xiết.
160 Vừa dứt lời thì nó ôm nón bảo hiểm đi vào nhà, gương mặt bơ phờ thấy rõ. Tuấn Dương lập tức chạy đến ôm lấy nó: - Mẹ ơi! Lên ngủ với con đi! Nó ngồi xổm xuống trước mặt con trai, đôi mắt vẫn còn hơi sưng vì khóc ban chiều, cố mỉm cười gật đầu hôn lên má thằng bé: - Con trai của mẹ! Mẹ yêu con! Ôm chầm lấy thân hình nhỏ bé vào lòng, chỗ dựa của cả cuộc đời nó mà bật khóc nức nở: - Tuấn Dương!!!! Hic.