21 Nó nhìn hắn với đôi mắt đang rưng rưng đầy vẽ câm phẫn…. - Kỳ… sao thế !!? Nó đứng nghiêm nghị nhìn Trung Hiền, miệng mấp máy như muốn nói điều gì đó … - Không phải được gặp Hiền , Kỳ mừng đến thế sao ? - Phạm Trung Hiền !! Hắn bàn hoàn nhìn nó… - ….
22 Trong 3 tháng đó… tức là từ ngày mà Tử Kỳ quyết định nói lời cự tuyệt với Trung Hiền, 2 vợ chồng Thái Phong … luôn ngập tràn trong hạnh phúc … nào là đi du lịch… nào là đi mua sắm… v.
23 Nó ngỡ ngàng khi nhìn thấy trước mặt mình là Thảo Yên. . . Ánh mắt của cô ấy thật lạ. . . rất hiền dịu và ân cần. . . mĩm cười với nó và nhẹ nhàng bước đến đỡ nó hỏi thăm - Kỳ sao thế ? không khỏe trong người à ? Nó lấp bấp - Không.
24 Thật sự mà nói , lời đồng ý của nó không có nghĩa là chấp nhận tha thứ hay là mền lòng vì hắn cả… mà đơn giản chỉ vì nó không muốn vì tình cảm cá nhân mà bỏ mặt mọi thứ.
25 _______________________________ Trên bàn ăn - Hiền ăn trước đi !! Kỳ bế Trung Đan uống sữa đã Hắn nhìn nó … e dè nhìn chén cơm sẵn trên bàn của mình Hắn dùng tay của mình cầm đôi đũa - Á ! Nó ngước nhìn , thấy đôi đũa rớt xuống đất.
26 Nó vẫn tiếp tục nằm ở bệnh viện cho đến khi màn đêm buông xuống Bây giờ đã gần nữa đêm , người nó mõi nhừ và uễ oãi sau GIẤC NGỦ dài từ sáng đến giờ … Nó bàn hoàn tỉnh giấc, dụi dụi mắt nhìn xung quanh - Sao mình lại nằm ở đây ? Rồi nó cố ngồi dậy , bước xuống giường và toan đi ra ngoài - Tử Kỳ ! cô không khỏe thì đừng đi xuống giường như thế Nó giật mình ngước mặt nhìn , thì đó là Thảo Yên , cô ấy nhìn nó với khuôn mặt lo lắng và quan tâm nó đặc biệt - Thảo Yên ? Thảo Yên đi vội tới , đỡ nó ngồi lên giường - Kỳ ngồi xuống trước đi !! - Sao.
27 - …. - Cô ấy nói đúng… em chẳng là gì của anh cả ! em thật ngu ngốc khi đi cầu xin cô ấy để mong anh có thể quay về với em… em biết mình không thể nào khiến anh yêu em….
28 Tối hôm đó… Hắn từ công ty lái xe về… Mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường… Thảo Yên vẫn là cô vợ hiền dịu và chu đáo với hắn. Vừa đặc chân đến cửa thì cô ta đã nở nụ cười cầm lấy tập hồ sơ trên tay của hắn và nói - Anh vào nhà đi, em sẽ giúp anh đem cất chúng !! Hắn gật đầu và đi vào trong Bữa tối vẫn không có gì đặc biệt… là bữa ăn của gia đình gồm người chồng… vợ và đứa con trai nhỏ….
29 RẦM - Á Thảo Yên nhúi người về phía trước nhưng cũng may là không sao… tinh thần có chút hoãn loạn… bàn hoàn nhìn qua chỗ Tử Kỳ Nó vì sự dằn co lúc nãy mà đã tháo dây an toàn nên sau khi đụng phải cây , theo lực quán tính nó đã va đầu vào thành kiếng….
30 - Cô thật là ngu ngốc ! Ánh mắt đang lãng tránh của nó bõng dừng lại , thay vào đó là cặp mắt căng ra nhìn Thảo Yên với sự kinh ngạc đầy xót xa Thảo Yên đắc ý , lại tiếp tục lời cay cú của mình - Từ trước đến nay… tôi chưa hề coi cô là bạn , trong lòng tôi… cô lúc nào cũng là một kẻ ĐÁNG GHÉT ! Đến câu này thì Thảo Yên lại càng bóp chặt cầm nó , sự tức giận lan xuống cả đôi tay của cô ta - Muốn hỏi tại sao sao ?.
31 TẠI SAO LẠI LÀM NHƯ VẬY ~ Thái PHong thét lên trong sự đau đớn của mình , nước mắt cay đắng ấy đang chảy dài trên đôi má của cậu ta… cùng với sự tức giận đang sôi trong người cậu ấy Thảo Yên vẫn cái giọng lạnh đến rợn tóc gáy ấy nói - Cô đáng bị như thế !! - TẠI SAO CÔ LẠI CÓ THỂ ĐỘC ÁC ĐẾN NHƯ VẬY ~ THẢO YÊN !!!.
32 Đã 8 giờ tối… Nó vẫn chưa tĩnh… Mọi thứ có vẽ như sẽ kết thúc như thế… Sự đau thương sẽ không tránh khỏi … sự mất mát quá lớn ấy… làm sao có thể chịu đựng nỗi… nó mạnh mẽ nó đầy nghị lực … nhưng mất đi điểm tựa vững chắc… một bờ vai tin cậy… của chồng… thì đó là một sự tàn nhẫn dành cho cuộc đời của nó… nó đã làm gì sai… tại sao mọi thứ không thể chấm dứt… tại sao lại không thể cho nó hạnh phúc… tại sao lại cướp đi tất cả của nó như thế….