21 Sẽ có một ngày bạn tự hỏi, phải chăng cả thế giới đều đang muốn chống lại mình? Tôi không biết bằng huyền cơ nào đó hay bởi thứ khỉ gió gì mà khiến mẹ tôi, người mà tôi chưa từng xem là chướng ngại vật trong câu chuyện của tôi và Tiểu Ly, thì bỗng, hôm nay, lại hiên ngang xuất hiện và vả cho tôi vài bợp tai, kéo tôi khỏi sự hạnh phúc chưa được quá 1 ngày.
22 Chap 41:
Đã 2 ngày trôi qua kể từ lần cuối cùng tôi gặp mẹ và cũng hy vọng đó thực sự không phải là lần cuối cùng của tôi và bà, hic hic, mấy ngày nay sống một mình mới biết nó khó đến nhường nào, đâu phải cứ về nhà tắm rửa ỉa đái rồi tót vào bàn ăn cơm như mọi hôm, lần này thì tự thân vận động, lôi hết bao nhiêu kiến thức tu luyện gần 25 năm ra để làm một món ăn đặc biệt, rất ngon rất rẻ và vô cùng bổ dưỡng nữa, đó là món.
23 Đời tôi luôn xem cô giáo Thảo là người bạn thân thiết của mình, cả lúc ăn lúc ngủ, lúc thoải mái cũng như lúc bực bội, cô luôn tìm đến tôi, à không, tôi luôn tìm đến cô để trút bầu tâm sự, những lúc như thế, cô giáo Thảo luôn đón nhận tôi và giúp tôi vượt qua.
24 Sáng hôm sau, thằng em, à nhầm, tôi thấy cực kỳ khó thở khi cô giáo Thảo gọi điện ngay lúc tôi đang lơ mơ ngồi ỉa với chiếc máy nghe nhạc bật tung tóe:
- Cô, à nhầm, có gì không vậy Thảo?
Cô giáo Thảo rất hay cười, tuy nhiên cô không phải là thể loại giả tạo như Tiểu Ly Ộp pa của tôi, tại vì, Thảo chả bao giờ hihi trên điện thoại, ngoài đời thì có, còn nghe ngóng trên máy móc như này thì không:
- Hì, em gọi anh Phong dậy đi làm ạ.
25 Chap 44
Cái tật lăng nha lăng nhăng của tôi nó ăn sâu vào lỗ ass rồi, không tài nào mà bỏ được cả, không, phải nói là cái miệng của tôi, nó dẻo như cục.
26 Từ bé đến lớn thì mẹ tôi luôn nói thật với tôi, hoặc có là nói dối thì cũng chỉ là muốn tốt cho tôi thôi, ai ngờ bữa nay, lời nói dối ấy có thể "giúp" cho mẹ thẳng thừng và đàng hoàng từ chối được Tiểu Ly, từ chối cho tôi và oppa của tôi được chơi với nhau: - Cái gì cơ, mẹ đùa với con hả mẹ, sao mẹ bảo mai mới đến lượt Tiểu Ly cơ mà? Mẹ tôi chưa bao giờ không nghiêm túc khi nói chuyện, dù tôi có làm cái quái gì đi chăng nữa thì chắc chắn là cũng không thay đổi được gì mẹ tôi cả, chỉ là: - Mẹ có bao giờ đùa với con không Phong? - Mẹ thừa biết là Ly không giỏi khoản nấu nướng, dù gì cũng phải cho em ấy chuẩn bị trước chứ gấp gáp như vậy thì chẳng khác nào mẹ ép tụi con.
27 Tiểu Ly oppa nấu nướng phải gọi là như. . . tôi, nói chính xác hơn là thua cả tôi, con gái con đứa như vậy thì mẹ tôi không chấp nhận cũng có phần nào đúng, cơ mà đó là chuyện của vài tháng trước, bây giờ thì có cho tiền tôi cũng không dám nói là sân bay nhà tôi thua kém bất kì ai nữa, từng món ăn thơm nức mũi được nhóc Trân dọn lên khiến cả nhà mắt tròn mắt dẹt, ngoại trừ.
28 Tiểu Ly oppa là cô gái hiền lành tốt bụng xinh đẹp quyến rũ. . . à không, đáng yêu nhất. . . nhà em ấy, cô giáo Thảo thì cũng chẳng kém cạnh, xinh đẹp, giỏi giang và giàu có, ý tôi là vốn tự có, còn sau này có phát triển không thì còn tùy, thề chứ cứ mỗi lần thấy cô giáo Thảo là tôi nghĩ ngay đến một người có thể đưa ngành công nghiệp VAV lên một tầm cao mới.
29 Tiểu Ly oppa rất thích hát, chưa tính đến chất lượng bài hát hay thể loại nhưng tôi cảm thấy em ấy thật sự có tiềm năng trở thành một ca sĩ chuyên nghiệp.
30 Nói tôi buồn và nhớ khi Tiểu Ly đi Hàn là điều đúng, nhưng cũng không hẳn thế, căn bản là vì, trước đó, chính xác là lúc chị Linh bỏ tôi mà đi, dù không phải là xa tận chân trời, nhưng cũng đủ để trui rèn trong tôi sự kiên cường và kiên nhẫn, tôi có thể chờ, chắc cũng không lâu lắm đâu, tôi chờ được, chờ được mà:
- Huhuhuhu, Trân ơi, tao khổ quá, làm sao đây, tao ngu vãi đi mà, huhuhu.
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50