41 Sau khi Bạch Xá phát ra tín hiệu, hắn đi tới giếng múc nước rồi quay lại chỗ Quan Lạc Thiên, chuẩn bị rửa miệng vết thương cho gã.
Thạch Mai chạy tới, nói, “Ta làm cho.
42 Sáng sớm, sơn cốc không còn có vẻ quỷ dị của ban đêm mà cảnh sắc đã trở nên tươi mới thấm đẫm mùi hoa.
“Ban ngày mới hợp lòng người làm sao. ” Thạch Mai tán thưởng bốn phía.
43 May là lần này Trà Phúc mặc quần áo màu đen, hiển nhiên muốn giữ đạo hiếu với anh trai, nàng ta ngồi một góc, cực kỳ tiều tụy.
Thạch Mai vốn không đồng tình với nàng ta, nhưng lại cảm thấy nàng ta sống cũng không dễ dàng.
44 Thạch Mai bực mình đi ra ngoài, đúng lúc nghênh diện Phó Dĩnh đi vào.
Hình như Phó Dĩnh đã sớm biết Thạch Mai ở trong này, cũng không xấu hổ, chỉ hơi mỉm cười, “Trần cô nương cũng ở đây sao?”
Thạch Mai cười, “Ta đi bây giờ.
45 Buổi trưa, Toản Nguyệt đến tìm Thạch Mai, nói có Vương tướng quân đến mua hương phấn.
Thạch Mai sửng sốt, hỏi, “Vương tướng quân nào?”
Toản Nguyệt có chút bất đắc dĩ, “Kia là bổn gia của ta, tướng quân Vương Hạo, nếu ngươi không muốn gặp, ta đi đuổi người.
46 Thạch Mai và Bạch Xá trốn trong bụi cây, trên đường mòn vang lên nhiều tiếng bước chân, giống như có không ít người qua lại, một người trong đó lạnh giọng hỏi, “Hoàn toàn không có manh mối, ngươi đang nói dối ta đúng không?”
Thạch Mai vừa nghe thấy âm thanh này liền chau mày —— oan gia ngõ hẹp, không phải là Tần Hạng Liên sao?!
Bạch Xá trao đổi ánh mắt với Thạch Mai —— Tần Hạng Liên quả nhiên để ý tới bảo vật nơi này từ rất lâu rồi.
47 Thạch Mai tâm không cam tình không nguyện bị Bạch Xá kéo vào rừng, đi đến nơi phát ra âm thanh quái đản kia.
Hai người đi được một đoạn, âm thanh càng lúc càng rõ, “Cốc cốc cốc”, không sai, chỉ có gỗ chạm gỗ mới phát ra loại tiếng động này.
48 Bạch Xá nhà mình hôn xong cũng không chịu buông tay, giống như muốn hôn thêm cái nữa, Thạch Mai trừng mắt nhìn hắn, chỉ thấy đáy mắt hắn tràn ngập ý cười, theo bản năng muốn đẩy hắn ra ngoài.
49 Ngày hôm sau Thạch Mai tỉnh lại trong tiếng hót líu lo của chim rừng, chưa tỉnh hẳn đã thấy cổ đau rát, nửa người tê tê.
“Này. ”
“Hửm…” Thạch Mai lật người, xoay cổ.
50 Đêm đó mọi người khởi hành.
Bạch Xá chuẩn bị một chiếc xe ngựa thoải mái ở cửa sau phòng hương để đón Thạch Mai và Diệp Son, một đệ tử Quỷ Đao Môn đánh xe, quanh co lòng vòng tìm đường nhỏ ra khỏi thành, đi về phía nam.