101 Khi nó thả mình vào dòng nước, nó muốn buông thả cơ thể để cơ thể nó trôi theo dòng nước nhưng nó chợt nghĩ lại, nó chưa tìm ra hung thủ, nó chưa báo thù cho Hà Gia mặc gì mà nó phải đi chết vì một người đàn ông chứ? Nó chọn cách chết này thì có quá nhu ngốc? Nhưng nghĩ tới hắn là nó lại đau! Nó lại khóc, có phải nó bây giờ nó yếu đuối lắm không? Bây giờ nó mới hiểu tại sao khi bị phản bội một số người lại muốn chết cho rồi, bởi vì cảm giác nó đau lắm, đau đến khó thở.
102 Nó liền chạy về nhà thì lúc đó cả đám đang sợ nó về, Khánh nhìn thấy nó thì giật cả mình, anh nói:-Em thâm mẹ à? – nó gật đầu, nó đi lên phòng nhưng bị Trang và TRúc ngăn lại vì hắn đang ở trên phòng nó mà, nó nhíu mày đây là cái biểu hiện đầu tiên từ khi sự việc kia xảy ra.
103 - Chữ ký đó có giống vs chữ ký của tôi không hả, Thiên Di? – Minh Minh nhìn chữ ký ngoằng ngèo, tại sao kỳ vậy? Lúc nãy còn rất đẹp mà, còn bình thường mà! Nó đưa một tờ giấy y như tờ của Minh Minh, nó xé tờ giấy đó, tờ giấy có chữ ký của nó, nó đã tráo lại từ lúc nãy, Minh Minh tức giận xong đến, cầm lấy dao nhọn gần đó đi lại gần nó.
104 Chương 44: Nó có thai!? Sau khi Minh Minh đi thì nó suy nghĩ những điều cô ta nói lúc nãy, có khi nào không ai đến cứu nó thì thế nào? Có khi nào nó vẫn sẽ ở đây đợi đến chết hay không? Hắn! Hắn có cứu nó không? Hay là bỏ mặc nó? Nó càng nghĩ càng lo sợ, bây giờ nó thấy mình lúc nãy mẹnh miệng làm gì để rồi không ai đến cứu thì thế nào đây? Hắn sau khi tìm không ra nó thì bực tức, đập những thứ có trong tay quăn thẳng vào đám thuộc hạ.
105 Nó nhìn Duy Anh, Duy Anh nhìn nó, không nói một lời nào Duy Anh đi tới gần nó định thả dây trói thì Minh Minh chạy tới ngăn lại:-Cậu đang làm quái gì hả? – Duy Anh nhìn Minh Minh, anh nói:-Ngừng tay lại đi! Những gì cô làm mà cô không thấy cắn rứt lương tâm à? Từ nhỏ tới giờ cô là người độc đoán như thế sao? Cô ác độc thế sao? Minh Minh! Hãy tìm lại con người thật đã bị cô đánh mất đi! – Minh Minh nghe Duy Anh nói, cô có gì mà phải cắn rứt, cô có gì mà phải ngừng tay, từ nhỏ tới giờ cô nhịn nhục đủ rồi, cô không muốn như lúc nhò nữa, cô không độc ác, cô chỉ muốn làm chủ Hà Gia, cô sẽ không từ thủ đoạn để có được Hà Gia, con người thật của cô gì chứ? Điên khùng.
106 Sau khi chôn cất Duy Anh và Minh Minh một cách đàng hoàng, nó cũng trở nên lạnh hơn hẳn, nó và hắn ít nói chuyện vs nhau, ừ thì nó giận hắn rồi! Ừ thì hắn giờ phải còng lưng ra, chay mặt vào nan nỉ nó chứ sao.
107 Ngoài vườn hoa của một ngôi nhà phong cách Châu Âu, có một cô bé mắt to, da trắng, nhìn rất tròn, cô bé đang ngồi chung vs một cậu bé có làn da trắng, nhìn cậu bé thật là khôi ngô.
108 Mỹ Anh đang ngồi chơi ở bật thềm thì nghe tiếng Khôi vs Minh nói vs nhau, con bé là người nhiều chuyện à không hơi tò mò thôi, con bé ghé tai vào sát cửa nghe động tĩnh trong phòng thì nghe Khôi và Minh đang đánh nhau thì phải;- Đi chết đi! Tại ông hết! Yaaaaaaaa! - tiếng Khôi hét lên trong bực tức sau đó là hàng ngàn tiếng khác nữa mà Mỹ Anh lọc không ra, Mỹ Anh nhíu mày, hai người này đánh nhau? Chuyện lạ có thật! - Im đi! Ông khơi màu trước mà! - sau đó là tiếng hét của Khôi, tiếng than của Minh, Mỹ Anh thấy vậy là tiêu rồi! Hai người này sắp máu đổ đầu rơi rồi! Con bé lén mở cửa trèo vào phòng, nhưng mới nhắc được một bước thì Băng từ phía sau nói;- Làm quái gì vậy hả? - Mỹ Anh giật mình nhìn qua, trược chân nên Mỹ Anh té xuống và rồi con bé đè Băng một cách không thương tiếc, Mỹ Anh cười cười ngồi lên bụng của Băng, Băng vừa bị té đau muốn chết nay còn bị nó đè lên, con bé thở không muốn nổi gấp gáp đẩy Mỹ Anh xuống, Mỹ Anh bị đẩy xuống chu môi phản bát:- Nè! Tao đang giúp Khôi vs Minh làm lành.
Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 23